Mặc dù là nhóm trình bày cuối, thời gian cũng đã khá trễ, bài thuyết trình của Build vẫn diễn ra suôn sẻ, còn được đánh giá rất cao. Nhóm của cậu gồm năm thành viên, trong đó có Build, Notd và ba người bạn khác. Họ toàn là những người có thực lực, nên làm giảng viên hài lòng là điều dễ hiểu.
“Chúng ta đi ăn đi, tớ đói quá.” Notd đề nghị.
1
Ai cũng đói, liền nhanh chóng thu dọn đồ đạc đi xuống canteen. Vì xuống trễ, họ khó khăn lắm mới tìm được bàn trống. Một lần nữa họ gặp Apo, bèn rủ cậu ấy ngồi xuống ăn chung.
“Bọn tớ đi lấy cơm, mấy cậu ngồi ở đây nhé.” Một nam sinh lên tiếng. Cậu cùng Notd và một người bạn khác chuẩn bị đến xếp hàng gọi đồ ăn.
“Để tớ đi cùng các cậu.” Apo chủ động đi theo ba chàng trai kia. Cậu ấy làm như vậy để tạo ấn tượng tốt trước mặt Notd, hi vọng cậu có để mình vào trong tầm mắt.
Không ai lên tiếng phản đối, nhưng đến khi Build nói muốn giúp mọi người một tay, Notd lại lên tiếng:
“Vừa mới thuyết trình xong, cậu cứ ngồi ở đây nghỉ mệt đi. Tôi cùng các bạn đi xếp hàng lấy cơm được rồi, đi đông quá chỉ tổn chờ lâu thôi.”
Build đành đồng ý, ngồi ở đó. Apo có chút không phục, tại sao Notd lại quan tâm Build như vậy, còn mình thì không một lời hỏi han.
Người ta nói một khi ghen tị với thứ gì sẽ trở nên rất đáng sợ, quả thật không sai mà! Apo giấu nhẹm cảm xúc trong lòng, bề ngoài vẫn tỏ ra vui vẻ. Cậu ấy đến xếp hàng cùng mọi người, sau đó nhận lấy hai phần cơm.
Build ăn cơm gà, Apo cũng gọi cho mình một phần cơm gà. Cậu ấy nhận lấy hai phần cơm, sau đó đến khu vực để nước chấm. Phần cơm của Build thay vì được chan nước chấm chua ngọt, cậu ấy chan hẳn nước mắm nguyên chất, mặn chát. Apo chan đến ướt đẫm, rồi phủ bớt phần cơm trắng lên phía trên cho đỡ lộ.
Xong xuôi, Apo đưa phần cơm của Build cho nam sinh kia bưng về bàn, cậu lấy cớ đi mua nước cho mọi người, sẽ xách nước và phần cơm của mình về sau.
“Mọi người chưa ăn cơm sao?”
Apo để nước xuống bàn, chia ra cho mỗi người một chai.
“Đang chờ cậu về ăn chung đó.” Cô nữ sinh nói.
Mọi người bắt đầu ăn cơm. Build vui vẻ cắn một miếng đùi gà ăn trước. Đến lúc cậu xúc một muỗng cơm lớn, cảm giác mặn chát len lỏi khắp khoang miệng, khe khé cổ. Cậu ngậm cơm trong miệng, cố gắng nuốt xuống rồi lập tức uống ừng ực từng ngụm nước ngọt. Nước ướp lạnh nên cũng giúp cổ họng Build dịu lại.
Build nhìn xuống khay cơm của mình, phát hiện ở bên dưới toàn là nước mắm, chan nhiều như canh, đến mức hạt cơm ngả sang màu cam nhạt. Cậu không nói gì, chỉ lựa mấy phần cơm còn chưa kịp để nước mắm thấm vào, ăn trước.
Cậu ngồi đối diện với Apo, lại bị ống đựng đũa ở giữa bàn ngăn cách, nên Notd không mấy để ý. Những người khác vừa ăn vừa dán mắt vào điện thoại, hoàn toàn không phát hiện ra sự bất thường.
Chỉ có lâu lâu Apo nhìn về phía cậu, cảm giác đầy thỏa dạ.
“Notd, hôm nay cậu thuyết trình thành công chứ?”
“Ừ tốt lắm, cả nhóm cùng cố gắng. Nhất là Build, đều nhờ cậu ấy ghi ấn tượng tốt với giảng viên mà cả nhóm được đánh giá cao.” Notd tấm tắc khen cậu.
Apo cố tình quan tâm Notd , mà cậu chỉ biết đến Build khiến Apo vô cùng tức tối. Ở đó, một bạn tinh tế nhận ra Apo có tình ý với Notd, bèn nói:
“Apo với Notd dạo này thân thiết quá ha, lần trước tớ còn thấy cậu ấy chở Apo về nữa. Lúc trước còn tưởng Notd với Build là một cặp, xem ra tớ lầm to rồi!” .
Đúng lúc cậu nam sinh viên ngồi