Lâm Nhã Nghiêm bị hai người bỏ vào rương khiêng vào trong một phủ nhà giàu , sau đó họ mở rương ra , cô nhận thấy trước mặt mình là một tên đàn ông to lớn , hắn thấy cô liền nói :" Lâm Nhã Nghiêm phải không?".-Lâm Nhã Nghiêm :" Phải".-Tên đàn ông :"Vậy tại sao mặc y phục nam?".-Lâm Nhã Nghiêm :"Để tiện cho việc khám thi thể và đi lại không bị lộ hành tung".-Tên đàn ông :"Ngươi nhìn thấy thi thể trước mặt không? Mau khám nghiệm xem nguyên nhân cái chết là gì?".-Lâm Nhã Nghiêm:"Tại sao phải xem cho ngươi ? Ta được lợi lợi ích gì?".-Tên đàn ông:"Mau nói nguyên nhân cái chết của người đó nếu không.....".Người đó chưa nói xong Lâm Nhã Nghiêm đã chen vào:"Nếu không các ngươi sẽ lấy sư phụ đầu trâu mặt ngựa xấu xí, mặt mũi chim ưng, bề ngoài xấu xí, tâm hồn tốt đẹp ,lớn lên vô cùng khó coi để uy hiếp ta đúng không?". Người đàn ông không nói gì,cua tay một cái ra hiệu , bọn người hầu dẫn su phụ của cô lên , Lâm Nhã Nghiêm chạy lại chỗ sư phụ , ngó ngang khắp người xem có bị thương không. Trương Lí Duệ Thạch cười nói với Lâm Nhã Nghiêm :"Đồ đệ ngoan, biết ngay con hiếu thuận, không màng nguy hiểm đến đây cứu sư phụ mà".-Lâm Nhã Nghiêm:"Lại thua không ít rồi đúng không?".-Trương Lí Duệ Thạch :"Không nhiều đâu, chỉ một ,....,một trăm văn tiền".Lâm Nhã Nghiêm sắc mặt tối sầm,bỏ đi, sư phụ Trương Lí Duệ Thạch đuổi theo Lâm Nhã Nghiêm ra gần cửa phòng và nói:"Nha đầu , giúp thêm sư phụ lần này nữa đi ", vừa nói vừa ôm chân Lâm Nhã Nghiêm :"Lần cuối cùng thôi".Lâm Nhã Nghiêm bất lực , đá mãi Trương Lí Duệ Thạch không buông , Lâm Nhã Nghiêm vừa đá vừa nói :"Lúc nào sư phụ cũng dùng chiêu này không chán à?Lần sau sư phụ dùng chiêu khác đi được không?Buông tay".-Trương Lí Duệ Thạch :"Không buông".-Lâm Nhã Nghiêm gàn lên từng chữ :"BUÔNG RA".-Trương Lí Duệ Thạch càng giữ chặt hơn :"Không buông đấy".- Vừa đá Trương Lí Duệ Thạch , Lâm Nhã Nghiêm vừa nói :"Con bảo sư phụ buông tay ra".Lúc này tên đàn ông to lớn kí tức giận , nên đập bàn , đứng dậy, đi hai bước tới gần Trương Lí Duệ Thạch trên tay cầm đao chĩa về phía cổ Trương Lí Duệ Thạch nói :"Nguyên nhân chết " nhìn về phía Lâm Nhã Nghiêm- Lâm Nhã Nghiêm :"Ta nói cho ngươi biết nguyên nhân cái chết thì phải gỡ hết nợ của ông ấy."Sau đó Lâm Nhã Nghiêm đi đến bên thi thể bắt đầu quan sát , di chuyển xem những thay đổi của thi thể và nói:"Trên thi thể này , khắp nơi đều có thể nhìn thấy vết máu bầm tím , xương ngực mềm mà vô lực là vì xương đã bị gãy . Phần ngực căng phồng là vì máu bị ứ đọng . Có thể chứng minh hắn chết vì lục phủ ngũ tạng bị tổn thương nặng!".-Tên đàn ông :"Tổn thương lục phủ ngũ tạng?Xem ra người giết chết đệ đệ ta là một cao thủ ".Nói xong hắn gọi người hầu đưa đao lên hướng về phía Lâm Nhã Nghiêm . Lâm Nhã Nghiêm giật mình quát :"Ban nãy không phải đã nói , ta nói cho ngươi biết nguyên nhân cái chết thì gỡ hết nợ hay sao?".-Tên đàn ông :"Ta chưa từng đồng ý ngươi , là do ngươi tự mình cho là đúng , nghe nói người là tiểu thư của Lâm phủ thành Tô Châu?".-Lâm Nhã Nghiêm :"Đúng vậy , nhưng cha ta là cha ta , ta là ta . Ta không được yêu thương , ông ấy không thích ta . Vì vậy ông ấy sẽ không đưa tiền đâu."-Tên đàn ông :"Không có tiền thì chỉ có con đường chết ."-Trương Lí Duệ Thạch :"Cứu ta mau , nha đầu."- Lâm Nhã Nghiêm :" Được , ta đưa tiền".Lâm Nhã Nghiêm nói xong thì bọn chúng hạ đao xuống , cô kéo sư phụ Trương Lí Duệ Thạch lại gần nói :"Sư phụ , ông lấy tiền dành được cho họ đi mà ." Lâm Nhã Nghiêm lấy kim