"Trưởng phòng Hàn, tháng này giảm 40% lương!"
Hàn Uyển Dư ngây người nhìn tổng giám đốc Lục. Cô cứ tưởng anh ta gọi mình lên để nhận quyết định tăng lương vì hoàn thành được nhiệm vụ khó khăn mà cả công ty không ai nhận, nào ngờ tên khó ở kia lại trừ lương cô. Uyển Dư vô cùng tức giận, cô rất muốn lật tung cái bàn làm việc to tướng kia rồi giơ ngón giữa vào mặt Lục Trạnh Dương. Nhưng vì miếng cơm manh áo cô đành nhịn, khó khăn nặn ra một nụ cười:
"Boss, trước đó thì cho tôi biết lý do được không?"
Trạnh Dương lạnh lùng nhìn cô, đôi môi mảnh nhếch lên, tàn nhẫn thốt ra vài từ:
"Lý do? Tôi thích."
Cơ miệng Uyển Dư giật giật. Tên khốn kia, lý do củ chuối gì thế này?
"Boss, tôi yêu cầu anh nghiêm túc!"
"Tạt nước vào khách hàng, đánh vỡ máy in, đi làm muộn,... Chưa kể đến việc cô hay tiêu xài hoang phí điện làm tiêu tốn ngân sách của công ty. Đủ chưa, trưởng phòng Hàn?"
Uyển Dư không biết nói gì. Cô ngậm một cục tức trong cổ họng, khó khăn chào tên ác quỷ không tính người kia. Nhìn thấy bóng cô khuất dần, miệng ai đó cong lên, để lại một nụ cười quyến rũ._Tại nhà Uyển Dư-
"AAA!!! Tức quá! Mấy cái việc con con đó mà cũng giảm đến 40% lương! Tao phải kiện Bộ lao động! Nhất định phải kiện! Tên ác quỷ đó ăn bớt công lao động của tao!!!"
Uyển Dư uất ức trút giận vào cô bạn thân của mình qua điện thoại. Đầu dây bên kia thấy cô yên lặng mới cười cười, nói:
"Sao mày không áp dụng kĩ thuật hack lúc trước mà vào webcam của lão rồi chụp lại ảnh nóng, sau đó up lên facebook hay instagram, đảm bảo mày thỏa mãn cơn tức."
Mắt Uyển Dư như sáng