Sáng hôm sau dù rất mệt nhưng chủ tịch Bạch vẫn cố tỏ ra bình thường để đi làm bình thường như mọi ngày, lúc chạm mặt nhau ở tầng hầm để xe thì vest trắng lại nổi điên nhảy bổ vào xô đẩy gào thét vest xám: 'SAO ÔNG VẪN SỐNG HẢ? TRẢ MẸ LẠI CHO TÔI. ÔNG LÀ CON QUỶ GIẾT NGƯỜI.'
Trong khi Hắc Lỗi vì quá bất ngờ chưa kịp phản ứng gì thì Thẩm Diệu đã không giữ nổi bình tĩnh mà đẩy thật mạnh Bạch Vũ ngã vào xe, cậu ép người vào xe hét lớn: 'Ai là kẻ giết người thì chưa biết đâu. Cậu là.....'
Thẩm Diệu chưa kịp nói hết lời đã bị khựng lại hoá lo lắng khi nghe tiếng gọi: 'Diệu Diệu, xin em'. Cậu thả vest trắng ra lao nhanh đến ôm người đang cố dựa vào xe để không ngã quỵ.
*****
Tại phòng lập trình, cả buổi sáng bận bịu tối hết mặt mũi cố làm cho xong lập trình draft game "ATTACK" với độ hoành tráng không thua kém gì "ĐỘT KÍCH" hay "LÍNH BẮN TỈA". Cuối cùng cũng xong, Thẩm Diệu vươn tay, ẹo hông cười mỉm phi như bay qua phòng bé bự rủ ăn trưa.
Chui tọt vào phòng thấy Từ Hiên vừa báo cáo gì đó có vẻ nghiêm trọng đang chuẩn bị rời đi, mặt chủ tịch Bạch thì hơi u ám, tay xoa xoa trán trầm tư.
'Có chuyện gì vậy? Ngài không sao chứ?'
'Không sao, ta không sao, chỉ là vài việc đau đầu thôi.' 'Em làm việc nhiều chắc đói bụng rồi, ăn trưa đi.'
Thẩm Diệu biết người bên cạnh đang rất buồn, rất khó chịu nên cậu chỉ lặng lẽ ăn, lặng lẽ quan tâm, không ồn ào, không hỏi han. Chủ tịch Bạch thì biết người bên cạnh mình đang rất lo lắng, rất bất an nên cố gắng ăn, cố đè nén hết sự khó chịu để tỏ ra bình thường nhất có thể.
Đầu giờ chiều, tại cuộc họp thuyết trình game lập trình mới "ATTACK", cả chủ tịch và giám đốc điều hành đều tham gia. Hai người ngồi cạnh nhau ở cuối bàn họp nhưng tuyệt nhiên không nhìn, không nói với nhau câu nào làm không khí phòng họp có vẻ nặng nề, đáng sợ.
Thẩm Diệu thuyết trình lập trình game của mình xong thì cũng toát hết mồ hôi hột vì cái không khí căng thẳng của 2 sếp bự.
'Tốt lắm, cậu cho SRAW thay thế RPG-30 rồi tiến hành lập trình hoàn chỉnh thật nhanh để đưa lên sàn game.' 'Không có ai ý kiến gì nữa thì tan họp.'- Giám đốc điều hành Bạch Vũ nói nhanh, dứt khoát để kết thúc cuộc họp.
Thẩm Diệu chưa kịp đáp lời vâng- dạ gì thì thấy sếp bự bên cạnh giám đốc đưa tay lên ý kiến: 'Game "ATTACK" này độ nặng và độ công phá cao hơn "ĐỘT KÍCH" hay "LÍNH BẮN TỈA" nhiều nên việc sử dụng vũ khí chống tăng RPG-30 là hợp lý, SRAW không xứng tầm. Giữ nguyên RPG-30 và lập trình hoàn chỉnh.'
Thẩm Diệu đơ người nhìn gương mặt hầm hầm của giám đốc: 'Vậy có đổi hay là không đổi ạ?'
'Tôi nói đổi, tôi là người điều hành của Pugsoft. Cậu không đổi thì game này sẽ không được duyệt.' 'Tan họp.'
Giám đốc và mọi người rời khỏi phòng họp, chỉ còn Thẩm Diệu lặng lẽ bước đến
bên cạnh chủ tịch Bạch xoa vai nhẹ nhàng.
'Ta không sao. Em cứ làm theo ý của giám đốc, sau này có dịp thì em nâng cấp sau.'- Chủ tịch nói rồi chậm rãi đi về phòng, thỉnh thoảng dừng lại vịn tường một lúc để điều hoà hơi thở. Thẩm Diệu thở dài nhìn theo dáng bé bự mà thấy tim mình đau.
Trong khi đó ở một tiệm cafe nhỏ cạnh bên trụ sở của Supergame, một cô gái trẻ đẹp đang kéo tay nài nỉ giám đốc điều hành mới của Supergame:
'Hán Ninh, chỉ lần này nữa thôi mà. Căn nhà đó cũng đâu có đắt lắm đâu mà.'
'Đắt hay không cũng là tiền từ túi tôi, cô có bỏ ra đâu mà nói đắt hay rẻ?'
Mỹ Á chu chu đôi môi son đỏ đậm tỏ ra hờn dỗi: 'Tại kẹt tiền gấp em mới bán căn nhà kia mà, tối qua em còn phải ngủ khách sạn đó. Anh không thương em sao? Vì anh, em đã rời bỏ cái hủ vàng dễ phụt đó, vì anh mà em còn gọi điện kích động thằng điên đó. Chỉ có cái nhà nhỏ này, anh cũng tiếc với em nữa sao?'
'Rồi vụ kích động đó sao rồi, có tác dụng không?'
'Có chứ, thằng điên đó phát điên suýt giết chết ba nó mấy lần. Giờ 2 cha con nó không nhìn mặt nhau, thằng điên đó công khai chống đối ghét bỏ ba nó rồi.'
'Nhưng nghe nói lão ấy vẫn nhịn nó, vẫn không phế chức nó để gọi tôi về, tại sao lại như vậy?'
'Anh nhẫn nhịn chút đi, sẽ sớm thôi mà, lão đó sẽ sớm phế chức thằng điên đó thôi. Anh kiên nhẫn đợi thêm thời gian nữa, dù gì bây giờ anh cũng đã có công việc tốt ở Supergame mà.'
'Tốt? F*, tốt? Cô thì biết cái F* gì? Mấy công ty này chỉ lợi dụng kinh nghiệm của tôi ở Pugsoft thôi, họ đâu có cho tôi quyền hạn của giám đốc điều hành thực sự như ở Pugsoft?'
'Vậy bây giờ anh muốn sao? Anh muốn em phải làm gì?'
'Lão không phế chức thằng điên đó để gọi tôi về lại thì tôi sẽ lấy cả Pugsoft, sẽ đá cả 2 cha con lão ra khỏi Pugsoft. Cô làm theo lời tôi nói, xong phi vụ này thì nhà, xe, villa gì cô sẽ có đủ.'
Hán Ninh thì thầm vào tay Mỹ Á kế hoạch mà hắn muốn thực hiện. Mỹ Á mới nghe thì tỏ ra hơi sợ hãi nhưng cái lời hứa nhà, xe, villa từ Hán Ninh làm ả quên hết sợ mà mạnh mẽ gật đầu.
Hán Ninh rút điện thoại gọi cho Từ Hạo thảo luận kế hoạch chi tiết với lời hứa giúp Từ Hạo tiêu diệt cái gai trong mắt của hắn và đưa hắn lên chức trưởng phòng lập trình nếu sự việc thành công.
\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\
Truyện convert hay :
Cực Phẩm Tiểu Thần Y