Vậy là trong khoảng thời gian mười lăm phút ra chơi đó, tôi đã có một giấc ngủ bù ngon lành.
Đúng lúc này, tiếng trống trường vừa vang lên thì Trúc Linh đã vào lớp và đánh thức tôi dậy:
- Lê Ninh này, cậu mau dậy đi! Đã vô giờ rồi đấy! Một chút nữa là cô vào bây giờ!
Tôi nghe vật thì liền tỉnh giấc:
- Ừ, mình dậy ngay đây!
Vừa mới thức dậy thì tôi liền duỗi người một lát và ngáp một tiếng thật dài, rồi sau đó thì nhìn xem đồng hồ thì thấy khi ngắn và kim dài đều chỉ đúng tám giờ.
Lúc này thì cô giáo chủ nhiệm Vương Kim Mai của chúng tôi bước vào lớp, cả lớp thấy thế thì đứng nghiêm chào cô một cách tự giác, khiến cho lớp trưởng đây không kip hô hào một tiếng nào.
Khi vừa tiến đến bục giảng và đi về bàn giáo viên thì cô liền xua tay và nói:
- Các ẹm ngồi xuống hết đi!
Nghe theo khẩu lệnh của cô giáo, cả lớp 10B3 đều cùng nhau ngồi xuống.
Lúc này, cô giáo nói với chúng tôi:
- Các em này, vì đã thi xong học kỳ một, cho nên từ đây đến cuối năm cũng không có chương trình giảng dạy mà bộ đề ra, vì thế từ đây tới cuối năm cô sẽ chỉ dạy một chút, khoảng thời gian còn lại thì cô sẽ để cho các em chơi trong lớp cho tin thần thoải mái.
Cả lớp nghe vậy thì liền hoan hô một tiếng, với sự cho phép của cô giáo, cả lớp chúng tôi đều làm những gì mà mình thích.
Trong số đó, tôi tập trung với mấy thằng bạn và móc cái điện thoại từ trong túi quần ra để mà chơi game chung với nhau, còn Trúc Linh thì tập hợp chung với hội những con bạn thân để mà tám chuyện trên trời dưới đất, từ đại dương tới vũ trụ.
Cứ thế mà mọi việc trôi qua được khoảng nửa tiếng đồng hồ.
Lúc này, thằng Lợi nói với tôi:
- Ê tụi mày, đi học về rồi ghé tiệm net chơi cỡ một tiếng có được không?
Tôi nghe vậy thì liền nhanh chóng đáp:
- Được, mà để tao đi chở con em gái về nhà trước cái đã, rồi sau đó sẽ đến tiệm sau.
Sau đó, thằng Vinh nó hỏi:
- Mà chúng ta lại đến tiệm Xoay Bơ đó thêm một lần nữa có phải không?
Thằng Lợi nghe vậy thì gật đầu đáp:
- Đúng vậy, dù gì thì cũng là tiệm xịn mà, có bán thức ăn nước uống này nọ nữa, thậm chí là còn có cả phòng gắn máy lạnh nữa.
Chứ mấy tiệm khác nó cũng tù lắm, đi tiệm này thích hơn nhiều.
Tôi nghe vậy thì liền đề nghị:
- Vậy thì nhân dịp đi net lần này, thì lâu lâu chúng ta chơi lớn vào phòng có gắn máy lạnh đi! Dù gì thì nhiệt độ thoải mái thì chơi game mới có hiệu quả cao hơn nhiều.
Cả nhóm bạn nghe vậy thì gật đầu hài lòng, sau đó thằng Khang nói:
- Ừ, quyết định như vậy đi! Sau khi đi học xong thì chung ta sẽ đến tiệm đó để mà chơi game.
....................
Thế là như đã hẹn, sau khi chở con Như Ngọc về đến nhà xong thì tôi liền nhanh chóng lái xe đi, lúc chuẩn bị đi thì nó liền hỏi tôi:
- Anh hai định đi đâu vậy?
Tôi nghe vậy thì liền bịa ra một lý do để nó không mách mẹ:
- Cô giáo kêu anh hai giúp một vài việc thôi! Cỡ mười hai giờ trưa anh sẽ quay về nhà.
Nó nghe thế thì liền liếc xéo con mắt nhìn về phía tôi dò hỏi:
- Có thật không anh hai? Hay là anh đang nói dối đó? Trông anh hai khả nghi lắm đấy!
— QUẢNG CÁO —
Tôi lúc này liền đổ mồ hôi hột, không ngờ cái trực giác của nó lại mạnh thật, dù gì thì cũng phải thôi, tôi với nó dù sao thì cũng sống chung một mãi nhà đã được mười bốn năm, một khoảng thời gian đủ dài để mà hai em quá là hiểu nhau về tính cách, cũng như là mọi thói hư tật xấu của nhau.
Để nhanh chóng trốn tránh chuyện này, tôi liền đưa cho nó cái cặp và nói với nó một câu:
- Em để tạm trong phòng khách giùm anh đi!
Vừa mói nói xong, tôi bật nút đề xe máy lên và nói tiếp:
- Vậy thì anh đi đây! Đi lâu quá thì sẽ bị phàn nàn mất.
Thế là tôi liền rồ ga lên chạy đi ngay lập tức, thế là xem như tạm thời thoát được con em gái nhiều chuyện nhất thế giới này.
Sau khi lái xe được vài phút thì thì cuối cùng cũng đã đến nơi, lúc này đám bạn đã tập hợp đông đủ ở đó, chỉ có duy nhất mình tôi là đến trễ nhất.
Lúc này, thằng Hiếu liền kêu tôi:
- Này! Mày mau vào đây nhanh đi!
Nghe thế, tôi liền nhanh chóng tiến vào trong tiệm net Xoay Bơ này.
Có lẽ tiệm net này hơi khác với lần trước thì phải, còn có mấy bộ bàn hụt bi–a trong đó luôn.
Công nhận tuy chỉ mang danh là tiệm net, nhưng mà tiệm này chơi lớn thật, có đầu tư bài bản và chuyên nghiệp thẳng ra, quả là một tấm gương sáng tiêu biểu để các tiệm net khác học theo.
Lúc này, cả nhóm bạn cứ thế mà tiến vào phòng có gắn máy lạnh để mà ngồi vào, dù gì thì ở đây nhiệt độ chỉ bật khoảng hai mươi ba độ, vì thế ở đây rất là dễ chịu.
Vừa vào trong phòng được một lúc, thì có một chị nhân viên mặc váy ngắn đến chúng tôi và hỏi:
- Các em đến đây là để chơi à?
Trong nhóm bạn này, tôi đứng ra đại diện gật đầu xác nhận:
- Đúng vậy, bọn em đến đây là để chơi game.
Chị nhân viên mặc váy ngắn nghe vậy thì nhiệt tình thân thiện đáp:
- Vậy thì các em đợi một chút đi! Để chị mở máy cho các em!
Vừa mới nói xong, thì chị nhân viên liền đếm số lượng thì biết rằng nhóm tôi có khoảng mười người, xong xuôi thì chị đó nói:
- Để chị mở máy trước, còn các em thì nên chuẩn bị mỗi đứa khoảng hai chục ngàn đi! Mở máy xong thì chị sẽ thu tiền liền ngay.
Thế là tụi tôi liền nghe theo những gì mà chị nhân viên nói, sau đó liền móc từ trong người ra mỗi người một tờ hai chục ngàn.
Một vài phút sau, sau khi chị nhân viên mở xong hết mười cái máy tính để bàn thì liền nói với chúng tôi:
- Các em đưa tiền cho chị rồi ngồi vào máy chơi đi! Thời gian chơi là khoảng một tiếng đồng hồ.
Tụi tôi nghe vậy thì liền đưa tiền cho chị nhân viên, sau đó thì cùng nhau ngồi vào máy rồi chơi game liền, Lúc này, thằng Hiếu đề nghị:
- Này tụi bây, chúng ta chơi game solo yasou đi!
Thằng Vinh nghe vậy thì nhiệt tình đáp:
- Được đấy, vậy chúng ta chơi năm đấu năm đi!
Cả nhóm thấy rằng có đủ tất cả mười thành viên, nên có thể dễ dàng chia thành hai đội năm người đấu với nhau.
Lúc này, thằng Khang đề nghị:
- Này, trước khi chơi game thì ta chơi trò oẳn tù tì rồi lập đội đi!
Cả nhóm nghe vậy thì gật đầu, sau đó thì thằng Khang liền đặt ra quy tắc:
- Vậy thì năm người thắng đầu tiên sẽ là một nhóm, còn năm người còn lại sẽ lập một nhóm.
Thế là như lời thằng Khang nói, sau khi oẳn tù tì xong thì tôi thắng và vào nhóm đầu tiên, trong đó còn bao gồm thằng Khang, Lợi, Hiếu và Vinh.
Trong đội thì thằng Khang là mạnh nhất, chắc chắn là có khả năng nó sẽ gánh team cho toàn đội.
Vậy là sau khi xác định các thành viên trong hai đội bằng trò oẳn tù tì xong thì chúng tôi liền nhanh chóng bước vào trò chơi, sau khi đăng nhập tài khoản game xong thì một đứa tạo phòng cho hai đội năm người, sau đó thì liền chơi game.
— QUẢNG CÁO —
Trong trò chơi này thì có mười bốn cái trụ chia cho hai đội, bao gồm mười hai trụ phụ và hai trụ chính.
Trong trò chơi này, chỉ cần phá hủy tối thiểu ba trụ, bao gồm hai trụ phụ và một trụ chính là được.
Vậy là chưa đầy hai chục phút chơi game, thì đội chúng tôi đã thua một cách tức tưởi, phải nói trận này là ngang tài ngang sức, nhưng do đội bên kia nhanh chân hơn thôi.
Thấy không phục chút nào, thế là tôi liền đứng lên đề nghị:
- Chúng ta chơi lại nào!
Đội bên kia nghe vậy thì liền ngay lập tức đồng ý, rồi có một giọng khiêu thích phát ra từ miệng thằng Huy:
- Chơi lại thì chơi lại.
Sợ gì cơ chứ?
Thế là chúng tôi liền chơi lại, chiến thuật này sẽ có một chút thay đổi, thay vì cứ đánh lẻ tẻ từng đứa một và đôi khi hỗ trợ lẫn nhau thì chúng tôi lựa chọn chiến thuật đánh nhanh thắng nhanh.
Cả năm đứa sẽ tập trung đánh những cái trụ ở chính giữa và đánh trực diện vào đó.
Trong đội thì có ba đứa cận chiến và hai đứa xạ chiến.
Vì thế tôi, Khang và Hiếu cầm những vũ khí cận chiến đi phá trụ, đúng thành đội hình tam giác, thằng Khang sẽ là mũi ngọn xuất kích, khi nào nó