- M` có số con Charissa ko?
- Dm hết Linh rồi giờ Charissa, m` nứng tình àh?
- Dm xin thì cho đi hỏi mãi!
Thằng Tuấn đưa dt cho nó để cho nó xem số dt của Charissa.
- M` tính làm gì thế?!
Nó cũng ko trả lời, đứng dậy cầm ly café rồi vội bước ra ngoài đi vào xe nó. Thằng Tuấn cũng chưa kịp la á ố gì thì cũng phải hấp tập chạy theo nó, không khéo lại phải đi bộ về thì chết bỏ mợ ra.
- You have freetime? (Bạn rãnh ko?)
Nó nhắn tin cho Charissa sau khi đã an tọa trong xe nó. Thằng Tuấn thì nhìn nó mắt tròn xoe, lắc đầu bó tay với nó.
- Who is this? (Ai vậy?)
- I’m the one who helped you with math last time (mình là cái thằng dạy toán cho bạn nè)
Thằng Tuấn cũng tò mò liếc qua dt của nó xem nó nhắn gì với con bé kia. Thằng Tuấn cũng ko tin rằng nó lại liều mạng như thế.
- Liếc cái loz! Thoy để t chở m` về quách cho rồi, bạn đã hết giá trị lợi dụng!
- Ơh đụ me., m` muốn xe mày mùi mít hay mùi sầu riêng?!
Nó nhìn thằng Tuấn rồi cười 1 cách ngây thơ ngơ ngát. Nó biết phải xuống nước với thằng Tuấn thôi còn không nó địt vãi ra xe thối ùm thì tối nay lỡ có kèo thì làm sao mà chở gái đi chơi dc. Con bé lại nghĩ nó đánh rắm thì oan mạng cho nó.
- E giỡn anh, để em đèo anh về nhá!
- Dm nói vậy nghe dễ chịu hơn ko!
Vừa nói xong, nó de xe rồi phóng xe ra đường đi hướng về phía nhà thằng Tuấn. Cũng chỉ mới có 7h tối, tính ra thì cũng còn sớm huống chi ngày mai thứ 7 nữa. Tối nay tha hồ mà quậy. Đến trước nhà thằng Tuấn, nó liền chụp lấy cái dt rồi check tin nhắn của con nhỏ nhắn nó.
- Oh yeah! What’s up? (Đúng rồi! Có chuyện gì vậy?)
- Would you mind go to a movie with me? (Bạn có phiền nếu mình mời bạn đi xem phim ko?)
Câu hỏi khó trả lời nên nó nhỏ không trả lời nó liền. Giật bắn mình quay ra thì thằng Tuấn vẫn còn ngồi đó liếc qua điện thoại nó từ nảy tới giờ. Nó quay qua nhìn thằng Tuấn, thằng Tuấn cũng ngước lên nhìn nó vẻ mặt ngây ngô hồn nhiên và vô cùng tỉnh rùi.
- Gì?
- Dm sao nảy giờ chưa vô nửa ông nội?!!!
- Từ từ cho t xem nốt cái tin nhắn rồi t vô!
- Gái ơi gái nhìu chiện quá nha gái!!! (mặt nó cười lắc đầu rồi cũng để cho thằng Tuấn ở lại chờ tin nhắn từ nhỏ)
- M` nghĩ nó chịu ko?
- Ai biết!
- Ủa mà sao hôm bữa m` kêu nó bố láu với m` mà, sao giờ lại rủ nó đi coi phim???
- Bần cùng sinh đạo tặc, giờ đang thiếu gái, rủ đi chơi cho đỡ buồn
Nhạc chuông tin nhắn bài blue của big bang quen thuộc vang lên inh ỏi, cái màn hình dt sáng trưng. Nó và thằng Tuấn 4 mắt dòm vô cái dt, nó chậm rãi mở dt ra y như đang nặng bài trong bài cào.
- Sorry, I’m busy. Please don’t text me anymore. (Xin lỗi, mình bận rồi. Đừng có nhắn tin cho mình nữa)
Thằng Tuấn vừa xem xong ngả đầu ra sau ghế cười hí ha hí hửng, vỗ đùi cười đắc thắng. Trong khi nó thì lấy tay vuốt mặt rầu rĩ giống như mới nặng ra bài bù núc. Tính ra thì cũng từ rất lâu rồi nó mới bị từ chối như thế. Nó cũng hơi thất vọng, nhưng vì có thể nó vẫn chưa đủ cái trình để hạ gục 1 em sinh ra ở Mỹ.
Thằng Tuấn ngưng cười rồi chuẩn bị mở cửa xe bước vào nhà.
- Ê! (nó gọi thằng Tuấn lại)
- Gì nữa? (Giọng thằng Tuấn giả vờ cọc lóc trc cái gọi của nó)
- Đi chơi ko?
- Dạ! 100 đô là thổi kèn, 200 là 1 tiếng, còn nếu anh muốn nguyên đêm thì 1200 anh ạh! (Giọng thằng Tuấn bây giờ ẻo lả y như 1 thằng bê đê)
- CÁI LOZ GÌ MẮC VẬY? MÀY NGHĨ MÀY LÀ NGỌC TRINH HẢ?
- Dm anh ko đi thì biến ra chỗ khác cho em kím ăn!
- T nói thật đó! Đi chơi ko?
- Dm đi đâu giờ này ông nội?
- Cứ leo lên, dm đi rồi tính!
Thằng Tuấn cũng lưỡng lự rồi leo lên, tính nó cũng ham chơi nên cũng chẳng quan tâm sẽ đi đâu, chỉ không ở nhà là dc rồi.
- Thế m` muốn đi đâu?
- Đi ăn hàng! (nó trả lời câu hỏi