Tay dừng trên nắm cửa, bàn chân chuẩn bị bước vào cũng chững lại ở bậc thềm đầu tiên.
Tấm bảng nhỏ đề chữ treo trên cửa làm Cảnh Hạ Vũ do dự.
Rõ ràng, với tư cách là khách ruột của Nhất Niệm, cô không nghe Quý Ninh Hinh nói Nhất Niệm sẽ đóng cửa vào hôm nay.
Phân vân hồi lâu rốt cuộc Cảnh Hạ Vũ vẫn quyết định xoay bước ra về.
Định bụng sẽ đạp xe đi loanh quanh tìm thứ gì mới mẻ.
Dợm bước không xa, cánh cửa từ bên trong bật mở.
Quý Ninh Hinh ló đầu ra tìm kiếm xung quanh rồi dừng lại khi thấy Cảnh Hạ Vũ.
"Hạ Vũ, quả thật là em"
"Không phải trên cửa treo bảng sao, em còn tưởng chị đi đâu"
Quý Ninh Hinh cười bất lực.
"Đáng lẽ ra vẫn mở cửa, nhưng có nhóm bạn học cũ của chị đến chơi nên..."
Cảnh Hạ Vũ gật đầu bày tỏ đã hiểu.
"Vậy chị tiếp mọi người đi, hôm khác em lại đến"
"Ừm, nếu không ngại thì...em vào chơi với chị đi"
"Có vẻ không tiện lắm đâu"
Đương lúc Quý Ninh Hinh đang tìm lời khuyên nhủ, một cái gái khác cũng từ bên trong đi ra.
"Sao vậy Ninh Hinh"
"À, là bạn của mình, em ấy định đến Nhất Niệm chơi nhưng mà.."
"Là bạn cậu cũng là bạn của tụi mình, bảo bạn cậu nếu tiện cũng vào chung cho vui đi"
Quý Ninh Hinh có đồng minh, nhướn mi nhìn Cảnh Hạ Vũ.
Quả thật nàng cũng muốn các bạn của mình biết đến sự hiện diện của cô.
Mặc dù cả hai vẫn chưa là gì.
Từ chối tấm thịnh tình của người khác mãi cũng không phải phép, Cảnh Hạ Vũ đồng ý đi cùng Quý Ninh Hinh vào trong.
Mọi người bên trong đồng loạt dừng động tác khi thấy có thêm một người nữa bước vào.
Theo Cảnh Hạ Vũ quan sát, tính cả cô và Quý Ninh Hinh thì có cả thảy mười người bên trong.
Cảnh Hạ Vũ dưới sự giúp đỡ của Quý Ninh Hinh rất nhanh đã hoà hợp vào đám người sau khi chào hỏi lẫn nhau.
Cô phụ một tay mang những chiếc bàn ghép lại với nhau, lau bụi trên ghế đâu vào đấy rồi kiếm cớ chuồn vào bếp với Quý Ninh Hinh.
Nói gì chăng nữa thì người Cảnh Hạ Vũ quen thuộc nhất trong này chỉ có mình nàng.
Ở lại cũng chẳng biết nói gì với ai.
"Chị định nấu gì vậy"
Thấy Cảnh Hạ Vũ đi vào Quý Ninh Hinh cũng không lấy làm lạ.
Với tính cách của cô mà chịu tám chuyện với bạn nàng mới là điều bất ngờ.
"Mọi người nháo đòi ăn lẩu, em phụ chị đi"
"Được"
Đeo xong tạp dề lên cổ Cảnh Hạ Vũ mới phát hiện còn có một người nữa trong bếp.
Hỏi Quý Ninh Hinh.
"Chị, đây là..."
"À, quên giới thiệu với em.
Trình Tinh Dĩnh, là..bạn chị"
"Cảnh Hạ Vũ, cũng là bạn của mình"
Cùng được giới thiệu với cương vị là bạn nhưng cách Quý Ninh Hinh nói về Cảnh Hạ Vũ nôm thoải mái, tự nhiên và dễ chịu hơn nhiều.
Cảnh Hạ Vũ theo phép lịch sự gật đầu chào, thấy đối phương đưa tay ra cô cũng đáp lại.
Nhưng có vẻ như người nọ đối với cô có địch ý, cái nắm tay dùng sức có chút chặt.
Nhận ra có điều gì không ổn, Quý Ninh Hinh lên tiếng giải vây.
"Trong bếp có mình và Hạ Vũ được rồi, cậu ra ngoài tán gẫu với mọi người đi"
"Không cần, mình ở đây giúp cậu"
Nói chuyện với Quý Ninh Hinh mà mắt nhìn Cảnh Hạ Vũ một giây không rời.
Biết không khuyên được, Quý Ninh Hinh cũng lười ngăn cản cô nàng.
"Được rồi, vậy cậu giúp mình một chút cũng được"
Cảnh Hạ Vũ bên kia đã bắt tay vào làm tự bao giờ.
"Ninh Hinh, nấu lẩu Bắc Kinh hả"
Quý Ninh Hinh có hơi bất ngờ về cách xưng hô kia nhưng cũng không có ý kiến gì, mặc kệ cô muốn thế nào cũng được.
"Đúng rồi, em dùng cái nồi này nấu nước dùng hộ chị có được không?"
"Được"
Lẩu Bắc Kinh là một trong số các loại lẩu nằm trong danh mục "lẩu kiểu phương Bắc" vô cùng phổ biến và dễ chinh phục người ta sau khi thử.
Đặc trưng của loại lẩu này chính là sự đơn giản và nấu bằng kiểu nồi của người Mông Cổ.
Thịt cừu thái mỏng là một trong những thành phần quan trọng nhất của món này.
Phong cách lẩu này rất thuần túy và tập trung vào chất lượng của các nguyên liệu - thịt mềm và ngon, các loại rau tươi hơn là nước dùng.
Các thành phần thường được nấu trong nước trong hoặc nước dùng có hương vị nhẹ, với một ít hành lá, kỷ tử và gừng.
Hầu như