Thẩm Không đã đợi mình bị gọi tên từ lúc Bùi Tu Nhiên vừa hô dừng rồi, nhưng đợi mãi mà không nghe thấy tiếng la quen thuộc nên hơi ngạc nhiên.
Anh tiện tay lấy lon nước ngọt trên đường ra khỏi trường quay, từ từ đi về chỗ ngồi của mình.
Tuy đồ hóa trang trên người anh không quá nặng nhưng dù gì vẫn là áo choàng cổ đại có ống tay áo rộng lớn, vải dệt bền chắc dày nặng bọc anh kín mít, có vẻ khá là oi bức dưới khí trời bây giờ.
Thẩm Không áp lon nước ngọt ướp lạnh trên mặt mình, thân lon kim loại lạnh lẽo ướt át làm gương mặt nóng bừng của anh mát hơn rất nhiều.
Âm thanh ầm ĩ hỗn loạn trong trường quay tập hợp thành một dòng lũ, luồng khí nó mang theo gói toàn bộ sân lại, cứ như là một loại keo đằng đặc nào đó dính tất cả mọi người ở trỏng vào.
Thẩm Không nhắm hai mắt lại rồi chậm rãi thở hắt ra.
Thật ra những giờ làm việc liên tục dưới tay Bùi Tu Nhiên không làm anh bận tâm lắm, dù sao thì anh cũng từng trải qua quá trình huấn luyện còn ma quỷ khắt khe hơn ở thế giới kia, thành ra khối lượng công việc ở trường quay chẳng là gì với anh. Cái khó là thời gian sau khi vào đoàn không tự do lắm. Anh không có nhiều cảnh quay nên cứ tưởng là có thể rời đoàn phim nhanh. Ai ngờ Bùi Tu Nhiên lại bắt anh quay đi quay lại không giới hạn thời gian, hơn nữa dùng đủ các khóa học khác nhau chiếm dụng toàn bộ thời gian nghỉ ngơi của anh, tí thời gian đầu thừa đuôi thẹo còn dư thì bị người đại diện và trợ lý giám sát chặt chẽ luôn.
Làm nhân vật công chúng đúng là quá khó.
Đặc biệt là đối với người đã quen sống trong bóng tối như Thẩm Không, anh khó có thể chịu đựng nổi cuộc sống dưới ánh đèn sân khấu sáng chói lóa này.
Nhưng để duy trì thiết lập nhân vật của thân phận tạm thời này, không cho Hàn Lệ đã mang lòng nghi ngờ có bất kì chứng cứ xác thực nào, anh lại không thể không chấp nhận.
Mà lần này nhiệm vụ chính như ngàn cân treo sợi tóc, không biết khi nào sẽ rơi xuống, nhất là bây giờ về căn bản đã hoàn toàn lệch khỏi cốt truyện chính, thời gian xảy ra ban đầu đã không còn giá trị tham khảo. Anh không biết Hàn Lệ chuẩn bị hành động lúc nào, cũng không có khả năng ngăn cản, bây giờ kế hoạch tiếp cận Hàn Lệ thông qua “bao dưỡng” đã vỡ lở — Dù gì hiện nay ngày nào anh cũng bị kẹt trong đoàn làm phim, thật sự không có điều kiện tiếp cận Hàn Lệ.
Hơn nữa… không biết có phải là ảo giác của Thẩm Không không, anh luôn cảm thấy hình như Hàn Lệ đang ẩn núp trong khoảng thời gian?
Nhiều ngày như vậy mà không hề có tin tức gì trong suốt nhiều ngày, nhưng tài nguyên và đãi ngộ nên có vẫn dồn dập đưa vào đoàn phim như thủy triều, Thẩm Không cũng bắt đầu nghi ngờ bao dưỡng trong thế giới này có ý nghĩa khác — Hay ở đây là một cách nói khác của giúp đỡ vô điều kiện?
Cho dù là như thế nào, thoát khỏi đoàn phim đã trở thành ưu tiên số 1 của anh.
Giả ngu hay không giả ngu đã không còn quan trọng, quan trọng là anh phải thoát khỏi tình trạng bị kiểm soát nghiêm ngặt bây giờ. Dù gì chu kì sản xuất phim rất dài, đặc biệt là dưới chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế như là bị điên của Bùi Tu Nhiên, đợi từ lúc chỉnh sửa hậu kỳ đến khi chính thức phát sóng còn lâu hơn — Nếu nhiệm vụ của Thẩm Không diễn ra suôn sẻ thì chắc là lúc ấy đã rời đi từ sớm rồi.
Thẩm Không mở bừng mắt, kéo nắp giật lon nước ngọt ra, vỏ ngoài kim loại đầy hơi nước làm tay anh ướt nhẹp.
Anh ngẩng cổ uống hai hớp, chất lỏng bên trong lạnh thấu xương, chảy dọc theo yết hầu vào đến dạ dày, tạm thời làm dịu mấy phần oi bức ngột ngạt trong trường quay.
Đúng lúc này, bên cạnh truyền đến giọng nói chói tai, xuyên qua âm thanh ầm ĩ xung quanh, cứ như là đang cố gắng hết sức để chui vào lỗ tai anh.
“Không phải là vậy sao, tại một mình cậu ta mà phải quay đi quay lại nhiều lần như thế, dù gì cũng là trình độ quay web drama, kể cả có vào được đoàn phim bằng cửa sau cũng không đạt yêu cầu của đạo diễn, còn không biết mình là ai nữa chứ.”
Nhân vật chính trong lời bọn họ dừng động tác, nhìn về phía giọng nói phát ra.
Chỉ thấy dăm ba nhân vật phụ nho nhỏ tụ tập trò chuyện cách đó không xa, ánh mắt của bọn họ liếc về phía Thẩm Không ngồi như có như không, trên nét mặt mang theo sự khinh thường thoắt ẩn thoắt hiện. Thẩm Không nhận ra mấy gương mặt trong đó, tuy bọn họ không nổi lắm nhưng tình hình còn tốt hơn loại người gần như vô hình trước khi vào đoàn phim như Mạnh Minh Hiên nhiều. Không ít người tự hạ thân phận tiến vào đoàn phim đóng vai phụ không lên sàn mấy, dù gì《 Tháp Quy Nguyên 》thật sự rất hot, dù chỉ diễn nhân vật nhỏ cũng có thể nhận được ít lưu lượng.
Thẩm Không có thể hiểu được.
Dù gì bị một thằng diễn viên web drama cướp mất nhân vật mình khao khát, hơn nữa còn có thể là đối phương dùng thủ đoạn đê tiện để lấy, trong lúc quay chụp còn bị NG nhiều lần, kéo chậm tiến độ của toàn đoàn, trong lòng không thể nào không oán hận hay tức giận. Thậm chí Thẩm Không còn đồng cảm sâu sắc — Nếu anh biết sau khi tiến vào đoàn phim sẽ có nhiều sự cố như vậy thì chắc là casting cũng không thèm tham gia luôn, dù gì thì cơ hội gặp mặt có thể tạo ra nhưng thời gian đã mất không thể lấy lại được.
Ánh mắt anh nhàn nhạt liếc qua mấy người kia, thờ ơ thu hồi tầm mắt.
Mấy diễn viên túm tụm lại vốn là cà khịa nên cố gắng hết sức để Thẩm Không nghe thấy cuộc trò chuyện của mình, không ngờ anh lại tỏ thái độ như vậy, cứ như là đang đấm vào bông ấy, cơn giận tím người nhất thời không có chỗ trút, kẹt ngang cổ họng cực kỳ khó chịu. Một người trong đó cất cao giọng, chế nhạo gay gắt:
“Người ta đâu thèm để ý cái này, dù sao chỉ cần làm nũng với kim chủ là có thể có được tất cả mà…”
Cậu ta còn chưa nói hết đã bị một giọng nói quen thuộc khác ngắt lời, trong giọng điệu giả vờ nghiêm khắc mang theo vẻ thảo mai “thượng đẳng”:
“Các cậu nói gì thế, đừng truyền lăng nhăng mấy lời không có căn cứ này, không phải vậy mà bị người khác nghe thấy thì phải làm sao bây giờ.”
Thẩm Không hơi nghiêng mặt nhìn sang, thấy Tề Nghị đi từ đằng sau anh đến, gương mặt tuấn tú nở nụ cười khuôn mẫu:
“Minh Hiên à, cậu đừng để bụng những lời bọn họ nói, bọn họ không có ý gì đâu.”
Anh đào quan hệ của nguyên chủ và Tề Nghị trong hệ thống lên. Hóa ra Mạnh Minh Hiên và Tề Nghị từng ký hợp đồng cùng một công ty, lúc đó hai người đã chướng mắt nhau rồi. Tề Nghị ghen ghét