Trong nháy mắt lão tổ vừa dứt lời , bác Hải nguyên bản quỳ trên mặt đất khổ sở cầu xin dĩ nhiên nhếch khóe môi cười hì hì, trong lòng bàn tay ánh sáng lạnh lóe lên, liền công kích bên dưới của lão tổ !
Mẹ nó!
Thật là âm hiểm!
Lão tổ tuy nói không có khả năng sinh dục nhưng hắn là đàn ông chân chính! Nếu như một bàn tay này vỗ tới dưới háng hắn, tôi phỏng chừng cũng phải đau "bi" hai ba ngày.
Nhưng lão tổ thật giống đã sớm phát hiện bí mật này , trong nháy mắt bác Hải đánh lén, lão tổ một chân đạp đẩ, thân thể bay lên trời, một mũi chân khác, liền đá lên cằm của bác Hải .
Ầm!
Một tiếng vang trầm thấp truyền đến, thân thể lão tổ trên không trung về phía sau 360° xoay tròn đồng thời, một chân đá vào trên cằm bác Hải, cũng đá bác Hải lộn về phía sau 360°.
"Hừ hừ, chút mánh khoé này cũng muốn gạt ta?" Lão tổ hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm bác Hải.
Bác Hải cả kinh nói: không thể! Không thể! Ngươi là làm sao phát hiện ra ta!
Lão tổ nói: ta không chỉ phát hiện ngươi không phải Hải Đại Thành, ta thậm chí biết ngươi là ai! Ngô Thiếu Anh, ta đoán đúng không?
Ngô Thiếu Anh?
Tôi sững sờ, nghĩ thầm chưa từng nghe tên này.
Nhưng bác Hải nửa nằm trên đất, khóe miệng tuy nói chảy máu tươi. Nhưng là là trợn to hai mắt nói: không thể! Không thể ! Ta rõ ràng dịch dung rồi ! Ngươi không thể đoán được !
Bác Hải nửa nằm trên đất, thân thể đều đang run rẩy nhìn từ phản ứng của hắn lão tổ hẳn là nói đúng.
"Hải Đại Thành tuy nói khắp nơi đối nghịch với ta nhưng phẩm hạnh chính trực, không làm việc thương thiên hại lý (việc ác) .Ngươi tuy nói thiên tư thông tuệ nhưng lại thích chơi trò khôn vặt, làm việc dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, từ nhỏ liền như thế này! Cái này cũng là nguyên nhân mà Hải Đại Thành vẫn luôn đối nghịch với ta nhưng ta không có giết hắn cũng là nguyên nhân mà ngươi vẫn luôn lấy lòng ta, ta lại không có truyền dạy võ công tuyệt đỉnh cho ngươi ! Hiểu không?"
Vẻ mặt bác Hải đầy mặt khó có thể tin, lão tổ còn nói: cái này cũng là thủ đoạn khống chế người cao siêu của sư phó các ngươi , Hải Đại Thành ngay thẳng, đầu óc ngốc dễ dàng bị mê hoặc vì lẽ đó sau khi hắn bị sư phó của các ngươi tẩy não vẫn muốn tìm ta báo thù. Ngươi thì lại khác, ngươi vì tư lợi, vĩnh viễn chỉ cân nhắc lợi ích của chính mình, vì lẽ đó Hải Đại Thành lấy được chân truyền của sư phụ ngươi mà ngươi rất đố kị hắn, khắp nơi muốn đối địch với hắn còn thay đổi vẻ ngoài của mình giống hắn như đúc, ngươi chỉ là muốn chứng minh chính mình mạnh hơn hắn, kỳ thực, ngươi chỉ là lừa mình dối người!
Trong nháy mắt lão tổ nói xong tôi bỗng nhiên tỉnh ngộ!
Cái này bác Hải, là chú Quỷ giả trang thành !
"Đùng! Đùng! Đùng!" Ma Anh Sa ngồi ở trên cỗ kiệu không nhịn được vỗ hai tay trắng nõn nhưng lại xuất hiện nếp nhăn the thé giọng thở dài nói: Lão tổ , trăm năm không gặp, ngươi vẫn là khiến ta không ngừng thán phục, không trách năm đó trăm vạn loạn quân, chỉ có ngươi mới có thể chém Ma Anh Sa ta quả nhiên tâm tư cẩn mật. Không tầm thường!
Bác Hải đã lệ rơi đầy mặt, sau khi trên mặt rơi xuống nước mắt , khuôn mặt hắn bắt đầu chậm rãi biến hóa, chậm rãi từ bác Hải què chân cũng chính là khuôn mặt của Lưu Căn Hỉ biến trở về hình dáng chú Quỷ của chính mình.
Tôi nhìn kĩ lại, quả nhiên giống bác Hải trước khi chết như đúc, nhưng khuôn mặt này đã không phải là bác Hải bây giờ khuôn mặt này chỉ thuộc về chú Quỷ một người!
Nguyên lai chú Quỷ gọi Ngô Thiếu Anh.
"Sư thúc, ta thật sự sai rồi. . ." chú Quỷ mới vừa rồi bị lão tổ một chân đá bay, giờ khắc này khóe miệng không ngừng mà chảy máu cũng không biết là lão tổ đá hỏng bộ phận trong miệng hắn vẫn là đá gãy đầu lưỡi dù sao máu vẫn từ khóe miệng chảy xuống.
Giờ khắc này chú Quỷ nằm rạp dưới đất, gian nan bò qua chỗ lão tổ, lão tổ lãnh đạm nói: từ hôm nay trở đi, ngươi không còn là sư điệt của ta, chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt.
Chú Quỷ thông đồng đối thủ một mất một còn của lão tổ dẫn theo đại địch trăm năm trước của lão tổ đi tới hang rồng núi Thiên, điểm này cũng đã khiến trong lòng lão tổ bị thương rất nặng rồi.
Thứ hai, làm sư điệt lại vẫn muốn lợi dụng tình nghĩa giữa thầy trò để ngụy trang, sau đó chờ cơ hội đánh lén, loại tiểu nhân hèn hạ này cũng thực sự là đủ rồi!
Thử nghĩ một hồi, sư điệt của mình dĩ nhiên thông đồng với kẻ địch của mình , loại cảm giác này đặt lên trên người ai đều không dễ chịu hơn nữa còn muốn lợi dụng tình thân đến đánh lén, ta đều cảm thấy lão tổ thời khắc này tính khí thật tốt, tu dưỡng thực sự rất cao. Nếu như tôi, thế nào cũng phải đi tới tát vào mồm hắn mấy cái, không đánh rớt hai viên răng hàm của hắn ta đều sẽ không dừng tay.
"Ngươi đi đi, ta không giết ngươi, nhưng sau đó nếu để cho ta biết ngươi tiếp tục làm ác, ta sẽ không lại lưu tình." Lão tổ hờ hững nói với chú Quỷ thúc ,giờ khắc này mặt hướng Ma Anh Sa, lạnh lùng nhìn sang.
Mấy kẻ đeo mặt nạ y phục đen giơ Ma Anh Sa, thân thể cũng bắt đầu run rẩy, cỗ kiệu run run cũng không chắc chắn rồi. Ma Anh Sa ngồi ở bên trên rõ ràng trái lắc phải lắc, điều này làm cho hắn thật mất mặt.
"Sợ cái gì đây? Đều đứng vững cho ta!" sau khi Ma Anh Sa the thé giọng nói một câu, tôi kinh ngạc phát hiện, bốn kẻ đeo mặt nạ y phục đen nâng kiệu, ánh mắt của bọn họ lập tức thay đổi u ám vô hồn, thân thể chẳng những là không lay động căn bản là đứng tại chỗ sẽ không động!
Không nhúc nhích!
Vẫn không nhúc nhích!
Liền như bốn tượng đá điêu khắc !
Ma Anh Sa nhất định hiểu rất nhiều Vu thuật, hắn có thể tại trong khoảnh khắc, không lộ dấu vết khống chế người khác, điểm này, tôi đều chưa
"Lão tổ , ân oán giữa 2 chúng ta cũng nên tính toán đi?" Tôi không rõ được Ma Anh Sa đến tột cùng có bao nhiêu yêu thích nghịch móng tay của mình từ lần đầu tiên tôi gặp được hắn, cho tới bây giờ, hắn đều đang nghịch móng tay của mình.
Lão tổ cười lạnh nói: ân oán giữa 2 chúng ta? Giữa chúng ta có ân oán sao? Loại người như ngươi nên trời tru đất diệt, ta chỉ là thay trời hành đạo mà thôi!
Ma Anh Sa cười cười nói: Lão tổ, ta cũng là vì huy hoàng của đế quốc vì càng hạnh phúc của nhiều người, ngươi biết đại nghĩa muôn dân gì sao?
Lão tổ phảng phất nghe được chuyện cười hay nhất trên thế gian, hắn cười ha ha hai tiếng sau đó ngoẹo cổ dùng sức"Phi" một câu.
"Đại nghĩa muôn dân ? Ngươi có mặt ở trước mặt ta nhắc Đại nghĩa muôn dân? Nghĩa quân công thành, ngươi tàn hại phụ nữ trẻ em, nghĩa quân thất bại, tiến vào núi Thiên tìm kiếm kinh Nhân vương, ngươi dùng Vu thuật tàn nhẫn sát hại trăm vạn nghĩa quân, ta không giết ngươi, Thiên Đạo không cho phép!"
Ma Anh Sa không tức giận chút nào mà là tự nhiên nói : Lão tổ, ngươi có từng nghĩ tới, chỗ loạn quân đến ,muôn dân trôi giạt khắp nơi, có thể nói dân chúng lầm than, gà bay chó chạy, loạn quân như vậy ta vì sao không giúp triều đình trấn áp? Triều đình ngồi vững vàng, mới có thể tứ hải thái bình, bách tính an cư lạc nghiệp!
"Đánh rắm, ngươi chỉ là chó săn của triều đình mà thôi, cái gọi là trấn áp loạn quân, chỉ là các ngươi muốn tiếp tục hưởng thụ sinh hoạt xa hoa, hạnh phúc mà các ngươi nói là xây dựng ở trên đau khổ của dân chúng muôn họ!"
Hai người nói qua nói lại, lão tổ liền nổi giận, tôi vừa thấy không đúng, Ma Anh Sa hình như là cố ý muốn cho Lão tổ nổi giận .
Tôi biết, người nếu như giận dữ, liền dễ dàng hỏng chuyện.
Hiện tại khoa học nghiên cứu cho thấy, trong 3 giây người nổi giận đùng đùng là rất có thể làm ra chuyện vô cùng khác người, sau mấy phút hết tức giận nhớ lại chuyện vừa nãy làm đại đa số người đều sẽ hối hận.
Liền giống với đầu đường hàng xóm cãi nhau, không ai phục ai, trong nháy mắt tức giận lên đến đỉnh điểm ,chuyện cầm đao chém nhau rất có thể xảy ra, tin tức liên quan với phương diện này cơ hồ là nhiều vô kể, một chuyện lại một chuyện.
"Lão tổ, chớ cùng hắn phí lời, bớt tức giận đi, một hồi giết chết hắn là được." Tôi vội vàng khuyên can lão tổ, giờ khắc này cảm giác hai chân mình chậm rãi có tri giác, thật giống có thể lắc lư.
Nếu như dựa theo tốc độ này khôi phục nhiều lắm mười phút, tôi là có thể một lần nữa đứng lên!
Lão tổ dù sao cũng là một người có tâm lý tố chất rất mạnh nhưng nhắc tới đại nghĩa muôn dân không khỏi cũng có chút kích động, Ma Anh Sa tuyệt đối là tiểu nhân nham hiểm chí ít ở phương diện tâm lí cũng là cao thủ, hắn rất có thể kích động tức giận của người khác , hắn biết người khác uy hiếp ở đâu.
Miệng tôi nói nhẹ nhàng nói tí nữa giết chết hắn là được, nhưng trong lòng tôi cũng không chắc chắn, không phải tôi không tin lão tổ là Ma Anh Sa cho tới bây giờ cũng không dễ dàng hiển lộ ra bản lãnh của mình.
Nói không hiển lộ cũng không đúng, hắn chỉ là nhẹ nhàng hiển lộ một chút da lông, nhưng điểm da lông này tuyệt đối khiến tôi khiếp sợ không thôi.
Lão tổ hai tay hợp lại cùng nhau, kiếm Huyết Hoàng chậm rãi hóa thành một đạo máu tươi, một lần nữa chảy vào trong lòng bàn tay của lão tổ biến mất không thấy.
Giờ khắc này, Lão tổ hai tay chắp sau lưng, cao giọng nói : nơi này hang động chật hẹp tối tăm không bằng chúng ta đi bên ngoài quyết đấu, làm sao?
Ma Anh Sa âm nhu nở nụ cười chói tai nói: hay lắm! Ta cũng là muốn như vậy, hôm nay ngươi và ta liền ở trên vách Phật hang rồng ganh đua cao thấp!