Khuôn mặt Tô Trinh hiện ra nét cười, nàng gật đầu, nói: Nếu như lão tổ vẫn còn, hắn nhất định hi vọng nhìn thấy bộ dạng của ngươi như bây giờ.Tôi thở dài một hơi, nghĩ thầm: Trước đây là tôi quá ngây thơ.
Trêи thế giới này, rất nhiều lúc có những chuyện không phải mình muốn như thế nào liền có thể làm như vậy.
Trong thế gian có nhiều nét bút hỏng, người sống luôn luôn có 1 số điều không thể như mong muốn.Lúc này Tô Trinh mặc áo da lên trêи người, từ trong quần áo lấy ra một quyển sách cũ màu vàng, đưa cho tôi.
Tôi đi tới nhìn một chút, thấy ngoài bìa viết ba chữ lớn.
Hoàng Cực thuật”Ta cảm thấy tâm tính ngươi thay đổi, chính là khởi đầu cho sự trưởng thành của ngươi, bắt đầu dần trở thành 1 người như lão tổ.
Nhưng ngươi là ngươi, lão tổ là lão tổ, ngươi sẽ không trở thành một lão tổ thứ hai, mà có thể sẽ còn mạnh hơn hắn, đây là lão tổ đã từng đã nói với ta.” – Tô Trinh nói.Lật trang đầu tiên, phía trêи là dòng chữ : Ta dùng thân thể giun dế này( thân phận bé nhỏ), gánh giang sơn rộng lớn.Phía dưới là hình ảnh vẽ một người, tất cả các huyệt vị quan trọng trêи người đều được đánh dấu.
Tôi lại lật vài trang, phát hiện phía sau ghi lại số lượng lớn vu thuật đã bị thất truyền từ lâu, cùng với một ít võ thuật.Lão tổ đi ra từ thời loạn lạc, say mê võ thuật, đã từng trợ giúp nghĩa quân tấn công triều đình.
Những bản lĩnh được ghi chép lại này, nhất định mạnh hơn chú trung niên rất nhiều.
Có lẽ sau khi tôi triệt để học được, liền ngay cả nhị gia cũng không phải là đối thủ của tôi.”Lão tổ sớm đã có chuẩn bị, bên trong này tất cả đều là vu thuật và bí thuật.
Ngươi cũng có thể học cách sử dụng, nhưng vẫn là không nên dùng.
Còn những động tác võ thuật kia, mọi người đều có thể học”Tôi biết lão tổ thể chất khác người, cơ thể hắn chính là một khối sắt.
Hắn cùng người bình thường căn bản cũng không giống nhau, không nói những cái khác, hắn có thể khiến thân thể của chính mình triệt để hòa tan, bám vào thân thể của tôi, cùng Ma Anh Sa quyết chiến ác liệt.”Ta ra ngoài điều tra tin tức, ngươi trước tiên cứ từ từ xem (cuốn sách) đi”.
Tô Trinh đi ra khỏi nhà nghỉ.
Tôi ôm (Hoàng Cực thuật), chăm chỉ nghiên cứu cả buổi trưa.
Cùng lúc đó ở trong phòng không ngừng luyện tập một động tác gọi là Hành Vân quyền cước.Tôi căn bản không hề có nền tảng gì, nhưng trong cơ thể tôi có Thái Tuế sống, thứ này so với nhân sâm trăm năm đều tốt hơn rất nhiều.
Hơn nữa ma tâm đã trở lại trong cơ thể tôi, cũng có sức mạnh phi thường.
Mấy ngày nay nó đã hấp thu rất nhiều âm khí và dần hình thành.Sau khi màn đêm buông xuống, Tô Trinh nói phải cùng tôi đi tới bệnh viện, tôi liền nói: ” Một mình ta đi là được rồi, nếu như ta bị bắt, ngươi còn có thể nghĩ biện pháp cứu ta ra.”Tô Trinh trợn mắt nhìn tôi một cái, nói: ”A Bố, ngươi tự mình biết những âm hồn kia ở chỗ nào sao? Biết làm như thế nào để giết chúng sao? Biết làm như thế nào hấp thu sức mạnh của bọn họ sao?Một loạt lời nói này, trực tiếp hỏi tôi khiến tôi không biết phải trả lời thế nào.
Cuối cùng vẫn là hai chúng tôi cùng đón một chiếc taxi, đi thẳng đến bệnh viện trung tâm thành phố.Đã trải qua mấy lần, tôi biết bên trong bệnh viện trung tâm thành phố này ”Ngư long hỗn tạp”, loại người nào cũng có.
Cái tên Quách Vệ Đông kia muốn lấy trái tim tôi, tạm thời chưa biết là thuộc nhóm người nào.
Cát Ngọc cùng với đầu ông lão trong thùng sắt, cùng với những cương thi kia, nhất định là cùng 1 làn sóng(1 hội).
Mà ở nơi sâu xa khác, còn có một nhóm người đeo mặt nạ trước sau thần thần bí bí, nhưng tất cả những nhóm người mục đích cuối cùng đều là vì đạt được mắt Quỷ.Khi xuống xe, tôi gọi cho chú trung niên cùng nhị gia và bác Hải, từng người một, lần này, bác Hải đã có thể đả thông, còn hai người kia cũng không gọi được.
Nhưng sau khi bác Hải mở điện thoại ra, qua mấy chục giây đều không có người lên tiếng.Tôi mơ hồ cảm thấy, tôi bây giờ có thể nói là trước sau đều thụ động.”A Bố, sững sờ cái gì đấy? Đi theo ta.”Tô Trinh mang theo tôi, trước tiên là đi thẳng đến nhà xác.
Tôi hỏi: ”Đến nhà xác làm gì? Nơi đó đều là để lưu trữ thi thể ”Những oan hồn bất bình ở trong nhà xác, mới là yếu ớt nhất, bản lĩnh chúng không đủ, không thể đi ra ngoài, cũng không dám ra, trước hết giết hết chúng đi, để bổ sung cho ma tâm, sau đó sẽ đi giết những oan hồn ở tầng cao hơn.” Lúc nói chuyện, Tô Trinh mang theo tôi đi tới cửa lớn của nhà xác.Buổi tối, bác sĩ trực ở lối vào nhà xác chỉ lo cúi đầu chơi điện thoại di động, thừa lúc họ đi vệ sinh, tôi cùng Tô Trinh nhân cơ hội tiến vào.
Tại phần cuối của nhà xác, là một phòng làm việc cũ nát trống không, bên trong đèn đuốc sáng choang, đang có một đám người, hô to gọi nhỏ, nghe bọn họ la lên thanh âm như là đang chơi mạt chược.Tô Trinh nói với tôi :Đi đến gian phòng làm việc kia.Hai chúng tôi đi trong bóng tối ở hành lang, đột nhiên, có người ở sau lưng tôi vỗ vai, hỏi:” Huynh đệ, cho ta mượn hộp quẹt.”Tôi đang muốn quay đầu, thì Tô Trinh bỗng nhiên đưa tay giữ đầu tôi không cho tôi xoay người lại.
Nàng như là nói rằng: Đợi chútSau đó, Tô Trinh nhỏ giọng ghé vào lỗ tai tôi nói: Những oan hồn này muốn hại ngươi, khiến ngươi quay đầu tự thổi tắt ngọn lửa sinh mệnh trêи bả vai của chính mình, liền đẩy linh hồn của ngươi ra.
Khi người đem bật