Chuyến Xe Bus Số 14

Sự Phản Bội Không Thể Ngờ


trước sau



Chỉ là chải xuôi các đoạn cv thôi mà, mất thời gian thôi chứ có gì là không thể nhỉ ^^Tô Trinh sững sờ, suy nghĩ một lúc liền nói: “Ân, đúng là ta đã xé.”Tôi không nghĩ tới Tô Trinh lại thản nhiên thừa nhận như thế.

Tôi còn không biết nên nói cái gì, nàng nói tiếp: “Trang cuối là ta xé, bất quá là Lão tổ bảo xé.”“Vì sao?” Tôi ngẩng đầu hỏi.Tô Trinh nói:“Trang cuối ghi lại thứ hiện tại ngươi không thể xem, vì lẽ đó Lão tổ ra lệnh cho ta xé đi, sau này có cơ hội mới có thể cho ngươi.”“Có thể hay không tiết lộ trang cuối này nói cái gì?”“Không thể”Cả 2 rơi vào trầm mặc, Tô Trinh nói: “Ta đi tắm, lát nữa sẽ mang ngươi đến một nơi.”Tô Trinh tắm xong, nàng mang tôi thẳng đến Bắc khu, cuối cùng dừng lại trước một hộp đêm (quán Bar)Vào giữa buổi trưa, quán bar là vô cùng vắng khách, đứng ở trước cửa, tôi hỏi Tô Trinh: “Tới nơi này làm gì a? Tôi rất ít uống rượu”.Tô Trinh nói:“Thời gian này ta có điều tra, trong quán rượu này tụ tập một ít âm hồn, chúng âm thầm ăn thịt khách vào quán để tăng trưởng chính mình, ta mang theo ngươi đến đây, chính là chuẩn bị để ngươi giết bọn chúng”.Tôi nói: “Những âm hồn này hiện tại có lợi hại không?”“Không lợi hại, vẻn vẹn mới chỉ có thể sinh hoạt vào ban ngày, so với Cát Ngọc còn kém xa, dù sao trong cơ thể Cát Ngọc cũng được ngươi cho một trái tim, điều này những Quỷ Hồn khác là không thể có được”.Tô Trinh nói đến chuyện này làm gợi lên hứng thú của tôi, tôi hỏi: “Những quỷ kia hồn sẽ không móc được trái tim của người khác sao?”“Nếu Quỷ Hồn mạnh mẽ móc tim người khác nhưng người đó không phải thật tâm thành ý muốn đem quả tim của mình cho hắn thì cũng không cách nào sử dụng được.


Cho nên nói, Quỷ Hồn lại có trái tim nhân loại trêи người là điều không có khả năng, nhưng chuyện này một mực lại phát sinh ở trêи người các ngươi”Nghe Tô Trinh nói xong, trái tim của tôi lại là đau đớn một hồi, Cát Ngọc đến tột cùng là thế nào.

Nếu như nàng là đang dối gạt tôi, dù cho nàng lớn tiếng nói cho tôi biết sự thực này, tôi cũng cam tâm tình nguyện mà.Nhưng nàng bây giờ đối mặt tôi, thủy chung là một câu nói cũng không nói, đối với tôi như người xa lạ vậy, loại cảm giác này để cho tôi tim như bị dao cắt.Tiến vào quầy rượu, tôi phát hiện cái cửa này mặt trước tuy nhỏ, nhưng bên trong lại rất lớn, dưới tầng một còn có sàn nhảy, chúng tôi thẳng đến sàn nhảy.

Ngồi ở xung quanh quầy bar, gọi hai ly cocktail.Một gã đeo khuyên ở môi, thuộc dạng ăn chơi điển hình tiến đến bên người Tô Trinh, cọ nhẹ thân thể nàng, cười trêu nói: “Mỹ nữ, uống một chén?”Trong quán rượu, chuyện như vậy là chuyện xảy ra như cơm bữa, tôi cảm thấy như Tô Trinh cũng như các cô gái khác, nhất định là trực tiếp nhíu mày, từ chối ngay tại chỗ.Nhưng như thế thì tôi nghĩ Tô Trinh đơn giản quá, nàng dĩ nhiên còn khuếch đại hơn.

Ngay lập tức nàng quay người lại ôm chặt cánh của tôi, ngả đầu lên bả vai của tôi, nét mặt tươi cười như hoa nói: “Vậy ngươi phải hỏi trước xem hắn có nguyện ý hay không nha”.Ánh mắt gã lưu manh từ trước ngực Tô Trinh, chuyển sang trêи mặt tôi.Trong nháy mắt tôi cảm thấy rất lúng túng, không phải tôi sợ hắn mà là cảm thấy rất không ra sao, gã lưu manh đi tới, vỗ bờ vai của tôi, rất dùng sức mà đập, rõ ràng đang thị uy với tôi.“Tiểu tử, biết ta là ai không?”“Không biết.”“ Ta tên Soái Bân, hộp đêm này là của chú ta, ở Bắc khu này mở, ngươi hiểu ý của ta không?” Gã lưu manh dùng ngón tay cái chỉa về phía chính hắn, vênh đầu tự đắc mà nói, lỗ mũi đều nở to đến trời luôn rồi.“Không hiểu.”Gã cau mày nói: “Ngươi hẳn là một thằng ngu đúng không?”Tôi thừa nhận có lúc xác thực tôi rất ngốc, nhưng tôi ngốc chỉ có thể Cát Ngọc nói, chỉ có thể Lão tổ nói, chỉ có thể Nhị gia nói.

Nhưng gã lưu manh này nói, lại không được!Tôi liếc mắt nhìn Tô Trinh, nàng vẫn ngả đầu trêи bả vai của tôi, nhỏ giọng nói: “Hắn không phải âm hồn, thúc hắn mới đúng”.“Vậy ý của cô là để cho tôi tẩn hắn một trận, dụ chú hắn xuất hiện sau đó lại xơi luôn chú của hắn sao?” Tôi nhỏ giọng trả lời.Tô Trinh dĩ nhiên đối với tôi vứt ra một cái mị nhãn, nói: “Ta tin tưởng Lão tổ, càng tin tưởng Hoàng Cực thuật.


Làm đi, ta tin tưởng ngươi rồi sẽ càng giống Lão tổ.”“Ta khờ, ta biết, nhưng không phải loại lưu manh như ngươi có thể nói!” Vừa dứt lời, tôi cầm chai rượu trêи bàn, hung hăng hướng về cái đầu gã lưu manh mà đập.Nếu cố ý đến gây chuyện liền trực tiếp động thủ được rồi, không cần phí lời.Hơn nữa tôi không ưa loại chó săn này, ỷ vào sau lưng mình có người, cáo mượn oai hùm, hung hăng càn quấy.

Xem gã này bộ dáng, phỏng chừng bình thường đùa giỡn không ít nữ nhân tới đây uống rượu.Ầm!Một đập tới, máu tươi từ trán của hắn từng luồng chảy xuống, gã lưu manh trợn tròn hai mắt khó có thể tin, trầm mặc hai, ba giây sau mới lớn tiếng la lên: “Mẹ nó, đánh chết nó cho tao!”Trong quán rượu khẳng định là có bảo an, cái này thì chẳng phải giải thích rồi.

Lúc đám bảo an xông lại, tôi mới chính thức phát hiện sau khi luyện tập những công pháp trong Hoàng Cực thuật cùng với nửa tháng này tôi hấp thu linh hồn đã giúp cho tôi thoát thai hoán cốt,

một lần nữa thay đổi.Bảy tám gã lưng hùm vai gấu đem tôi triệt để vây kín, tuy nói tôi còn không lợi hại như Hoàng Phi Hồng trong phim ảnh, nhưng những quả đấm của bọn họ rơi trêи người tôi, tôi lại hoàn toàn không cảm thấy đau.Không đầy ba phút, tất cả mọi người bị đánh nằm gục, Tô Trinh ngồi ở quầy bar, bưng lên Cocktail, đối với tôi giơ lên.Tôi phát hiện hôm nay Tô Trinh có chút không giống với bình thường, rất khác lạ.

Nhưng cụ thể lạ ở đâu tôi lại không nói được.Bảo an trong hộp đêm đều bị tôi đánh đến phát mộng, từng thằng vội vã lấy điện thoại di động gọi cho ông chủ.

Tôi đi tới bên cạnh Tô Trinh, nhỏ giọng hỏi: “Chú của gã kia, tôi có thể đánh lại không?”Tô Trinh gật đầu nói: “Hắn ngày hôm nay khẳng định phải chết ở trêи tay ngươi, không cần nghĩ nhiều”.Lời nói đầy khẳng định của Tô Trinh khiến cho tôi không làm rõ được cuối cùng là chuyện gì đang diễn ra, chẳng nhẽ Tô Trinh đã sắp xếp xong xuôi tất cả, chỉ chờ ngày hôm nay dẫn tôi tới nơi này gây sự.Đúng như dự đoán, không bao lâu một gã trung niên trêи cổ đeo một sợi dây chuyền vàng lớn, cái bụng hơi phệ chạy tới quán bar.Tóc hắn chải thành một búi lớn, trông rất có khí thế, nhưng tôi phát hiện, trêи mặt của hắn không có râu mép, nhìn kỹ một chút, gốc râu cằm vẫn có, nhưng đặc biệt đặc biệt thưa thớt.Tô Trinh nhìn ra trong mắt tôi nghi hoặc, nàng nhỏ giọng nói: “Hắn Thải Âm Bổ Dương, kết quả là chơi nhiều nữ nhân rồi, âm khí quá nặng, râu mép cũng thay đổi”.Hắn đến, không khí trong quán liền thay đổi, một ít kẻ chạy lại sau lưng hắn đứng.


Hắn đứng một bên chắp tay sau lưng, khách nhân trong quán đứng về một bên trong sàn nhảy, ai cũng không dám thở mạnhNhưng tôi lại mơ hồ cảm thấy ánh mắt của hắn nhìn về Tô Trinh, có chút không đúng, trong đó như là có một tia không rõ.“Huynh đệ là tới có việc gì hay sao? Có cùng ta thương lượng mà.” Càng người lợi hại, kỳ thực tu dưỡng càng tốt, càng biết nhịn.

Có câu nói, chó sủa là chó không cắn, chính là cái ý tứ này.Tô Trinh phục ở sau người tôi nói: “Không muốn cùng hắn phí lời, trực tiếp giết hắn, nhớ dùng tới sức mạnh của ma tâm.”Tôi ừ một tiếng, một chân đạp mạnh vào quầy bar, cả người bay lượn đi ra, thẳng đến trước mặt chú của Soái Bân, trong sát na nắm lấy đầu của hắn hung hăng phát động ma tâm hấp.Lần này, tôi rõ ràng cảm giác không giống nhau.Thân thể của hắn không phải trong nháy mắt thay đổi khô quắt, mà như là cùng sức mạnh của tôi sinh ra đối kháng, hắn trợn to hai mắt, chỉ sau 3 giây hắn liền mau tránh thoát khỏi tay tôi.

Lúc này hắn dĩ nhiên nhanh chóng già yếu, cả người nhăn nheo, tóc trắng phơ.“Ngươi! Ngươi đến cùng muốn làm gì!” Chú của Soái Bân gào thét, nhưng không phải nói với tôi, mà là nói với Tô Trinh.Tôi cũng trợn to mắt tử, nghĩ thầm hắn cùng Tô Trinh có quen biết?Tô Trinh cười nói: “Lão gia tử cho ngươi chết, ngươi không chết cũng phải chết a, lẽ nào ngươi còn muốn trách ta dẫn hắn tới nơi này sao?”Nàng vừa dứt lời, trêи thang lầu một bỗng nhiên truyền đến một trận ầm ĩ tiếng bước chân, như là có mười mấy người đồng thời đi đến, một lát sau, quả nhiên là hơn mười gã mặc âu phục, giơ lên một cái thùng sắt đi đến.

Đi ở sau lưng bọn hắn, còn có Cát Ngọc!Khi một người áo đen nhấc lên thùng sắt trong nháy mắt, lần thứ hai tôi thấy được lão đầu kia.“Ha ha ha ha, Tô Trinh a, vẫn là ngươi làm rất tốt.” Lão đầu há mồm nói câu đầu tiên, liền để tôi triệt để khϊế͙p͙ sợ ngay tại chỗ.Tôi nghĩ tới người xa lạ tin nhắn cho tôi, nhắc tôi không nên tin bất luận người nào bên người, bao quát cha mẹ tôi!“Tô Trinh, ngươi dĩ nhiên cũng một mực tại gạt ta!” Tôi rống to một câu, trợn mắt nhìn, giờ khắc này hai mắt đều phun ra lửa rồi.Ở quán trọ, Tô Trinh nói một ngày 24h không rời đi tôi, cũng không phải bảo vệ tôi, mà là sợ tôi chạy, nàng là đang giám sát tôi!Tô Trinh đi tới phía sau thùng sắt, cùng Cát Ngọc song song đứng chung một chỗ, lạnh nhạt nói: “Ta không có lừa ngươi, ta chỉ là một mực đang giúp ngươi, nhìn đi ngươi bây giờ thật lợi hại, có ma tâm, có võ nghệ, không phải rất hài lòng sao?“Các ngươi đến tột cùng muốn như thế nào!!!”.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện