Sau khi đêm xuống, tôi xem kỹ vị trí đánh dấu trêи bản đồ liền thu thập đồ vật hướng về vị trí đánh dấu hài cốt màu máu kia chạy đến.Cát Ngọc vốn là muốn đi cùng tôi, nhưng tôi nghĩ một chút cuối cùng vẫn là khuyên nàng không nên đi, để cho nàng cùng Tô Trinh tạm thời ở lại phòng.Trêи người tôi có Kim Lân Tỏa Tử Giáp, lại có Thái Tuế sống cùng với Thiết Tâm của Lão Tổ, nắm giữ những thứ này tôi tuy không thể nói đánh đâu thắng đó nhưng chí ít gặp phải lúc chuyện vẫn có thể đối phó.Chạy tới vị trí đánh dấu bộ xương màu máu trêи bản đồ, tôi phát hiện nơi này là một cái hồ nhân tạo, cùng hồ nước trong công viên Bắc Hải ở nội thành thông tiếp nhau, hơn nữa nơi này vào hai ngày nghỉ cuối tuần còn có nhạc nước.Tối hôm nay rất ít người, ngoại trừ vài cặp nhân nhỏ ngồi ở bên hồ liếc mắt đưa tình, tôi không nhìn thấy thân ảnh của ai khác, bên hồ rất là yên tĩnh, tôi ngồi một mình ở trêи ghế đá châm một điếu thuốc, thầm nghĩ:Người cao nhân kia chỉ điểm cho tôi, nói cơ hội này của tôi đến rồi.
Tôi sẽ tìm được khung xương trong suốt, nhưng cũng không thể từ trêи trời rơi đến trong miệng của tôi chứ?Đang suy nghĩ, bỗng nhiên trời nổi lên mưa nhỏ, mưa phùn vấn vương, cơn mưa này vô cùng đột nhiên, cũng rất yên tĩnh.Rất nhiều người đều không mang cây dù, những kia cặp tình nhân nhỏ kia vội vàng nắm tay rời khỏi mảnh hồ nhân tạo này.
Con người của tôi ưa thích mưa, thích ngày mưa, định rằng ngồi lâu một chút, điều tra thêm một lúc nữa, nếu quả thực không có tin tức gì thì lại đi.Đại khái sau mười mấy phút, xung quanh hồ cơ bản là không còn bất kỳ người nào.
Vốn là tôi cũng tới muộn lại thêm vào trời mưa nên du khách cũng đã đi hết.Tôi đang muốn đứng dậy rời đi chợt nghe từng trận tạp tạp tiếng vang, giống như là có một người mang giầy dẫm lên mặt nước mưa chạy vội.Quay đầu nhìn quanh bốn phía cũng không hề người thứ hai, nhưng âm thanh chạy trốn vẫn vang vọng ở bên tai của tôi.Tôi đứng lên, hướng về mặt hồ nhìn lại, giọt mưa tí tách rơi vào trong hồ nước, tạo nên từng vòng gợn sóng.
Mà tôi rõ ràng nhìn thấy từ phía nam bên bờ hồ nước đang có từng vết chân hướng về phía tôi chạy tới.“Ai!” Tôi hít vào một ngụm khí lạnh, trực tiếp rút ra hắc quang chủy thủ từ sau eo.
Dấu chân trêи đất vẫn cứ hướng về phía tôi chạy tới, khi sắp tới trước mặt tôi, dấu chân kia càng ngày càng nhẹ, mãi đến tận cuối cùng hoàn toàn biến mất không còn tăm hơi, trong nước cũng không thấy gợn sóng.Lẽ nào đây chính là cái khung xương trong suốt kia?Tôi lấy điện thoại di động ra, thử gửi cho người xa lạ kia một cái tin nhắn, hỏi: “Chính ta tại hồ nhân tạo bên cạnh công viên Bắc Hải thấy được dấu chân trêи mặt nước, nhưng lại không nhìn thấy người, là cái khung xương trong suốt kia sao?”Đại khái chờ mười phút, người xa lạ kia vẫn không trả lời tin nhắn của tôi, trái lại là một người xa lạ khác gọi cho tôi một cú điện thoại.Vừa tiếp điện thoại, đối phương liền nói: “Ngươi ở đâu?”“Nghịch Thiên? Tìm ta làm gì?” Tôi nghe ra là âm thanh của Nghịch Thiên rồi, nhưng không biết hắn đột nhiên điện thoại cho tôi là có ý gì.“Ngươi ở đâu?!” Nghịch Thiên lại câu hỏi, hơn nữa nhấn mạnh tựa hồ có hơi gấp gáp.Tôi nói: “Phụ cận công viên Bắc Hải, làm sao vậy?”“Đi nhanh lên, Hỏa Vân Thương mời tới một cao thủ, người này cả người trong suốt, ta đã ăn thiệt thòi với hắn.” Nghịch Thiên dồn dập nói.Tôi nói: “Người này cả người trong suốt? Ngươi gặp hắn chưa?”“Hắn cả người trong suốt, ta làm sao có thể gặp hắn? Bất quá ta lại bị hắn đánh lén, khi ta phá huỷ mấy cứ điểm chế tạo cương thi của Hỏa Vân Thương, ta đã bị cái người trong suốt này đánh lén, may mà ta chạy trốn được, ngươi bây giờ đừng có chạy lung tung, tốt nhất là cùng bọn Nhị gia họ ở cùng nhau, còn có…”Lời nói mới vừa nói tới chỗ này, còn chưa nói hết, điện thoại liền tắt máy.Tôi sững sờ, đưa điện thoại di động từ bên tai nhấc ra, nhìn nhìn lại màn hình, tín hiệu điện thoại di động rất tốt, hơn nữa pin còn đầy, nhưng chính là không giải thích được tắt máy.Có thể là Nghịch Thiên cắt liên hệ a, nhưng Nghịch Thiên lời còn chưa nói hết đây, làm sao sẽ cắt đứt?Tôi đang chuẩn bị gọi lại cho Nghịch Thiên, nhưng chợt thấy tình cảnh quái quỷ để cho cả người tôi đều nổi lên một tầng da gà!Trêи màn hình điện thoại di động của tôi bỗng nhiên tự động trở về, hơn nữa còn hiện ra nhắc nhở tắt máy, tôi cho rằng điện thoại hỏng rồi, đang chuẩn bị hủy bỏ tắt máy nhưng như là có một đôi bàn tay lớn vô hình trong bóng tối, lặng lẽ bấm vào trêи màn hình điện thoại di động của tôi.Không một chút sai lệch liền bấm vào xác nhận tắt máy!Bây giờ điện thoại di động đều là điện thoại cảm ứng, tôi không cảm giác được có người chạm điện thoại, nhưng rõ ràng điện thoại bị người khác thao tác.Trong đầu xẹt qua một tia chớp trong nháy mắt, tôi quát to một tiếng: “Là ngươi! Người trong suốt!”Tôi hét lớn một tiếng, nắm lấy chủy thủ liền chém hai đao về bốn phía, trong hư không truyền đến tiếng xé gió, tôi là chém trúng gì cả.Chung quanh âm phong