Tôi nghĩ nghĩ, cảm thấy cái này xác thực cần phải xác nhận một chút, nếu là lão tiền bối Phong Trung Túy, chúng tôi liền không cần đề phòng cái gì, nhưng nếu không phải Phong Trung Túy.
Chúng tôi nhất định phải lên tinh thần đề phòng thật cẩn thận.Vạn nhất Mập Thừa Tướng lai lịch không rõ, chúng tôi thật sự phải cẩn thận một chút.Buổi tối, Mập Thừa Tướng cùng u phục đại thúc vẫn tán gẫu, nói đến cuộc sống trong bộ đội, hai người nói suốt đến hơn nửa đêm, sau nửa đêm tôi ngủ không được liền ngồi ở cửa nhà sàn hút thuốc, vừa lúc u phục đại thúc chuẩn bị đi ngủ, tiến đến bên người tôi nhỏ giọng nói:“A Bố, tên Mập Thừa Tướng này trăm phần trăm đã từng đi lính.
Cũng khẳng định là quân dã chiến không lầm.
Người chưa từng đi lính thì không thể có kinh nghiệm với cảm xúc như hắn được.”Tôi ân một tiếng, nói: “Người mau đi nghỉ ngơi đi.”Mới tờ mờ sáng Mập Thừa Tướng tỉnh, mơ mơ màng màng đi xuống nhà sàn vệ sinh, lúc trở về liền ngồi xổm ở thang trúc ngoài cửa nhà sàn, đưa cho tôi một điếu thuốc, cười nói:“Huynh đệ tên gì a?”Tôi tiếp thuốc lá từ Mập Thừa Tướng nhưng không châm lửa, nhẹ giọng nói: “Lưu Minh Bố.”Mập Thừa Tướng sửng sốt, nói: “Tên của ta đã đủ quái, ngươi so với ta còn quái hơn, ha ha ha ha, thú vị!”Tô Trinh đã trở lại từ lúc tôi cùng u phục đại thúc trao đổi gác đêm, lúc ấy nàng là trở về trong hình thái một con mèo, từ phía dưới nhà sàn trực tiếp bò lên.
Ở bên tai tôi nhẹ giọng nói cho tôi, trong tam nhĩ trận đã không có ai.Nếu nói như vậy, mập mạp này có khả năng là Phong Trung Túy giả trang?Có lẽ thật sự tôi có chút nghi thần nghi quỷ, nhưng đã trải qua những chuyện trước đó, tôi thật là không thể không đề phòng.Mập Thừa Tướng châm thuốc lá, thừa dịp que diêm trong tay còn không có tắt, một tay cầm que diêm một tay che lửa, đem que diêm đưa tới trước mặt tôi, ý bảo tôi hút thuốc.Thấy hắn thịnh tình không thể chối từ, tôi liền châm lửa thuốc lá, hút một ngụm hỏi: “Mập Thừa Tướng a, bên hông ngươi đeo cái hồ lô xanh làm gì?”Tôi hỏi như vậy là có đạo lý, tôi muốn xem hắn trả lời tôi như thế nào, hồ lô rượu của lão tiền bối Phong Trung Túy khẳng định là dùng để uống rượu, mà cái hồ lô này của hắn tôi phải nhìn xem là dùng để làm gì.Mập Thừa Tướng sửng sốt, vỗ hồ lô bên hông nói: “Cái hồ lô này của ta nha, chính là cái bảo bối.”Ngữ khí của hắn làm tôi cảm thấy rất là quen thuộc, nhưng chính là nghĩ không ra đã nghe qua ở nơi nào.Thấy nghi hoặc trêи mặt tôi, Mập Thừa Tướng bỗng nhiên đứng dậy, tôi hoảng sợ, cho rằng hắn muốn công kϊƈɦ tôi, lập tức liền duỗi tay vòng ra sau eo, chuẩn bị rút ra chủy thủ phản kϊƈɦ.Nhưng Mập Thừa Tướng ngay sau đó học Tôn Ngộ Không, một tay cầm lấy hồ lô, một tay kia rút ra nút miệng hồ lô, còn học Tôn Ngộ Không nói:“Ta gọi ngươi một tiếng tiểu yêu tinh, ngươi dám trả lời không?”Tôi tức giận trắng mắt liếc Mập Thừa Tướng một cái, gia hỏa này đã hơn ba mươi tuổi, còn trẻ con như vậy.Vừa rồi hắn đột nhiên đứng dậy thật sự dọa sợ tôi, có thể là thần kinh tôi đúng là quá mẫn cảm, nhưng ai biết được đến tột cùng có phải hắn muốn đánh lén tôi hay không, vạn nhất thật là đánh lén, nếu không có phòng bị thì thật đúng là chết không nhắm mắt.“Hắc hắc, nói đùa thôi, bình nước của ta vừa bị mất, vừa lúc ở rừng cây tìm được quả hồ lô, liền hái một cái, dùng tạm làm bình nước.” Mập Thừa Tướng thấy tôi trợn trắng mắt, liền vỗ bả vai tôi cười hắc hắc nói.Tôi phát hiện người này thật khéo đưa đẩy, lúc khóe mắt tôi liếc đến hắn, trong lòng cũng suy nghĩ: Hắn vừa rồi bày ra tư thế Tôn Ngộ Không thu phục ngân giác Đại vương, có thể hay không cũng là cố ý thử tôi? Là cố ý thăm dò tôi đến tột cùng cảnh giác hắn nặng bao nhiêu?Mập Thừa Tướng này tuyệt đối không phải đèn cạn dầu, cần thiết phải cẩn thận một chút.Sáng sớm, mọi người nấu bữa sáng, lúc ăn cơm, Mập Thừa Tướng mắt trông mong nhìn chúng tôi, khóe miệng chảy nước miếng, tôi nói:“Mập Thừa Tướng, tới, cùng nhau ăn một chút.”“Này này, ta không đói bụng.”Hắn nghẹo đầu một cái, ánh mắt nhìn ra bên ngoài nhà sàn, nhưng yết hầu còn đong đưa lên xuống, không ngừng nuốt nước miếng.“Mập mạp, đừng giả bộ, nam tử hán xuất thân từ quân dã chiến không có giả bộ như ngươi như vậy, mau lại đây ăn!”u phục đại thúc nói hắn một câu, Mập Thừa Tướng liếc mắt nhìn chúng tôi một cái, mọi người cũng không ai nói gì, hắn mặt dày hắc hắc cười tiến tới.Lúc Mập Thừa Tướng nghe nói u phục đại thúc đã từng ở bộ đội đặc chủng làm qua thượng úy liền kêu lên một cái ước ao cùng hâm mộ, có thể nói bên trong nhóm người chúng tôi, ai hắn cũng không chủ động bắt chuyện, chỉ cùng u phục đại thúc nói chuyện thoải mái.Ăn xong bữa sáng, chúng tôi thu thập trang bị chuẩn bị tiếp tục đi, tôi hỏi Mập Thừa Tướng:“Chúng ta còn muốn đi vào sâu một chút, chính ngươi trở về đi, con đường ta đều vẽ ra cho ngươi rồi.”Một chiêu này là Cát Ngọc cùng Tô Trinh suốt đêm qua nghĩ ra được, bản đồ cũng là hai nàng vẽ, con đường bên trêи cũng đều là thật sự.Tôi nói, chính là muốn thử mục đích của Mập Thừa Tướng này một chút.Quả nhiên, đầu tiên là hắn duỗi tay tiếp nhận bản đồ, sau đó cười nói:“Này này,tự ta trở về a, cài này có chút nhàm chán, ai, nói một chút các ngươi đi là làm