Tiếng đàn kia như nước suối róc rách chậm rãi chảy, người có thể làm ra loại ý cảnh này tuyệt đối không phải hạng người hời hợt.“Đây hẳn là đệ tứ Ma Đà.
Tôi nhớ rõ trêи tờ giấy Quỷ Vương cho tôi, cái chữ “nàng” kia là đại biểu nữ tính.” Tôi đối với mọi người nói.Tên Béo tùy tiện nói: “Một nữ nhân mà thôi, có gì ghê gớm.”Dứt lời, tên Béo xung phong mang theo chúng tôi tiến vào trong rừng rậm.
Trong rừng rậm nguyên thủy Tây Song Bản Nạp cái khác không có, chính là nhiều cây, nhiều bụi cây,nhiều thực vật dây leo.Con đường tương đối với khó đi, chúng tôi đều là chân thấp chân cao đạp lên bùn lầy.Đang đi tới, bỗng nhiên u phục đại thúc kinh hỉ chỉ vào bầu trời phía trước hô: “Mau xem đó là cái gì!”4 giờ sáng, ngày mới tờ mờ sáng, ánh sáng còn phi thường kém, chúng tôi đều híp mắt theo địa phương u phục đại thúc chỉ nhìn lại, trong ʍôиɠ lung giống như có một tòa Phật tháp đứng sừng sững ở trong chỗ sâu rừng rậm, Phật tháp kia cao ngất trong mây, thực sự đồ sộ.Tuy rằng sắc trời vẫn còn rất tối nhưng mơ hồ cũng đang tờ mờ sáng lên, mà Thông Thiên Phù Đồ tháp lại đen nhánh, cho nên kia một chút màu đen ở trêи nền trờ tờ mờ sáng là vẫn có thể thấy rõ hình dáng.“Đây khẳng định chính là Thông Thiên Phù Đồ!” Nhị gia vui mừng nói.Mọi người vui sướиɠ không thôi, đang muốn gia tăng tốc độ chạy tới Thông Thiên Phù Đồ, bỗng nhiên toàn bộ rừng rậm truyền đến một câu: “Muốn đến Thông Thiên Phù Đồ, đã được ta đồng ý qua sao?”Đây là âm thanh một nữ tử, rất là mềm mại, mọi người quay đầu bốn phía nhìn xem, không tìm được nơi phát ra âm thanh, nhưng tiếng đàn cổ vẫn như cũ phiêu đãng ở toàn bộ khu rừng.“Ta nói đại tỷ a, cao nhân các ngươi có phải hay không cả ngày đều thích chơi khốc trang thần bí? Dường như lúc nào cũng phải tỏ ra mình rất lợi hại rất ngưu bức, giống như thần long thấy đầu không thấy đuôi, có bản lĩnh ngươi ra tới a.” Tên Béo ngửa cổ, hướng mặt lên trời kêu gọi.“Vô lễ!”Nàng kia khẽ kêu một tiếng.
Nguyên bản tiếng đàn thanh nhã bỗng nhiên biến âm, tiếng đàn nháy mắt dồn dập lên, trong tiếng đàn cũng dấu diếm sát khí.Vụt!Một tiếng vang nhỏ từ chỗ sâu trong lùm cây truyền ra, mọi người đều nghe được, nhưng không ai biết đây là có ý tứ gì.Ước chừng hai ba giây sau, Nhị gia bỗng nhiên trợn to hai mắt, đột nhiên hướng tới tên Béo chạy qua, trong miệng còn hô lớn: “Mọi người đều nằm sấp xuống!”m thanh Nhị gia rất là hoảng sợ, mọi người không dám chần chờ chút nào, lập tức nằm xuống trêи mặt đất.Ngay khi tôi vừa khom thân, tôi rõ ràng nhìn thấy một đạo đồ vật hình tròn giống như cái đĩa ánh sáng từ đỉnh đầu tôi lướt qua.Đĩa ánh sáng xẹt qua nhánh cây trong nháy mắt, cũng không có cái gì biến hóa, nhưng một giây sau, nhánh cây ào ào rơi xuống, vết cắt trơn nhẵn tinh tế.Tôi cả kinh nói: “Chẳng lẽ đây là cao thủ nội gia công phu trong truyền thuyết?”Nhị gia cùng Lão Tổ đều từng nói với tôi một chữ, đó chính là khí.
Cao thủ chân chính có thể Luyện Khí, dùng khí cách không đả thương người, nhưng trong xã hội bây giờ, những người tự nhận bản thân mình có khí công, tám chín phần mười đều là thần côn, lấy sự thần bí của khí công truyền thừa từ thời cổ đại đi lừa gạt người, chân chính cao thủ khí công từ trước đến nay đều là không lộ diện.Mọi người núp ở trêи mặt đất, tôi là người thứ nhất đứng dậy, nhưng vừa mới đứng dậy, còn không có kịp thấy rõ tình huống xung quanh, bỗng nhiên từ trong lùm cây lại truyền đến một tiếng đàn bén nhọn, sát cơ lại hiện!Lại là một đạo ánh sáng trong suốt từ đỉnh đầu tôi xẹt qua, lúc này tốc độ núp của tôi có chút chậm, khi ánh sáng xẹt qua đỉnh đầu tôi trong nháy mắt, từ trêи đầu tôi rơi xuống hơn mười sợi tóc.“Hảo nội lực!” Tôi âm thầm cảm thán nói, loại này mới là cao thủ chân chính, không hiện sơn không lộ thủy, chưa bao giờ tại trước mặt thế nhân khoe khoang, ẩn cư nguyên thủy rừng rậm, thủ vệ Thông Thiên Phù Đồ.“Tiền bối! Chúng ta cũng không có ý mạo phạm, chỉ muốn tiến vào Thông Thiên Phù Đồ, hy vọng tiền bối có thể cho đi.”Tôi không biết đệ tứ Ma Đà đến tột cùng có bao nhiêu lợi hại, cũng không biết tuổi nàng có bao nhiêu lớn, dù sao người so với tôi lợi hại hơn, tôi đều là tôn xưng một câu tiền bối.Làm người, khiêm tốn một chút chung quy là tốt.Nguyên tắc của tôi luôn luôn là có thể động khẩu liền không động thủ, đệ nhất Ma Đà Phong Trung Túy chính là ví dụ phi thường tốt, hắn tính cách ôn hòa, không phải tính tình táo bạo, tôi tiến vào trong Tam nhĩ trận, cùng hắn hòa khí trò chuyện với nhau, hắn liền không trực tiếp động thủ đánh tôi.
Nhưng nữ cảnh sát tâm cao khí ngạo, tiến vào Tam nhĩ trận liền cùng Phong Trung Túy khoa tay múa chân, kết quả ăn lỗ nặng.“Hừ, ngươi tiểu oa nhi này nói chuyện ngược lại còn xuôi tai.”Trong lùm cây lại lần nữa truyền đến âm thanh của nữ tử kia, mà tiếng đàn cũng một lần nữa biến trở về du dương thanh nhã, rất là yên bình.Chúng tôi lúc này mới dám chậm rãi đứng lên, tôi hai tay ôm quyền, nói: “Tiền bối, vừa rồi có chỗ đắc tội, xin hãy lượng thứ, chúng ta chỉ muốn mượn đường tiến vào Thông Thiên Phù Đồ.”Tục ngữ nói, không đánh mặt tươi cười, là người