Vũ Hóa Băng thế nhưng là Tô Trinh?!Khuôn mặt của nàng cùng Tô Trinh giống nhau như đúc, tôi hoảng sợ vạn phần đồng thời vội vàng quay đầu hướng tới rừng cây nhìn lại.Bởi vì sau lưng tôi có rất nhiều cỏ dại, tôi có thể nhìn thấy Tô Trinh, nhưng không thấy rõ mặt nàng.
Mấy người bọn họ cũng khẳng định thấy không rõ tôi mặt.Trong nháy mắt quay đầu lại, Vũ Hóa Băng vội vàng đeo lên khăn che mặt, sắc mặt tái nhợt, dẫm vài cái cỏ dại bay vút đi.Lưu lại mình tôi ngây ngốc đứng tại chỗ.Vũ Hóa Băng là Tô Trinh sao?Mọi người thấy Vũ Hóa Băng chạy, vội vàng chạy tới hỏi tôi có chuyện gì, tôi ngây ngốc đứng ở tại chỗ, qua hồi lâu mới nói: “Không bắt được nàng, để nàng chạy mất.”Chuyện này ít nhiều có điểm tiếc hận, Nhị gia nói: “Còn hai mươi phút trời sẽ mưa, chúng ta nhất định phải trong vòng hai mươi phút tiến vào Thông Thiên Phù Đồ, như vậy liền có thể ngăn cản Vũ Hóa Băng.”Dù sao trong Thông Thiên Phù Đồ cũng có thể che mưa chắn gió, chúng tôi tránh ở bên trong, Vũ Hóa Băng cũng không thể làm gì chúng tôi.Mọi người liền đứng dậy, vội vàng hướng tới Thông Thiên Phù Đồ đi đến.Ở trêи đường, tôi thường thường nghiêng đầu nhìn Tô Trinh.
Vừa mới ban đầu nhìn nàng, nàng cũng không có phản ứng, sau lại nhìn nhiều lần, nàng cũng biết tôi chú ý đến nàng.Nàng liền thả chậm tốc độ, chậm rãi rớt lại phía sau, cuối cùng đi ở bên người tôi nhỏ giọng hỏi: “A Bố.
Ngươi luôn nhìn ta làm gì?”Tôi lắc lắc đầu, nói: “Ách… Không có gì, chính là đột nhiên cảm thấy dung mạo ngươi có điểm giống… Có điểm giống…”Trong đầu nhanh chóng nhớ lại dung mạo các đồng học cùng với bằng hữu trước kia, nhưng phát hiện Tô Trinh cùng dung mạo các nàng một chút đều không giống, quả nhiên nói dối không phải sở trường của tôi.Tô Trinh cũng có chút buồn cười nói: “Làm sao ta cảm thấy cái trò này rất cũ a…”Chiêu này xác thật rất cũ, những soái ca lúc theo đuổi nữ hài đều sẽ trước tiên đến gần nói một câu: “Mỹ nữ, dung mạo ngươi thật giống bạn học ngồi cùng bàn của ta.
Mỹ nữ, dung mạo ngươi thật giống tỷ tỷ ta.
Mỹ nữ, dung mạo ngươi thật giống hoa khôi ban chúng ta.”Dù sao, mỹ nữ khẳng định sẽ giống một người, còn về giống ai, mở miệng ba hoa, giống ai đều được, dù sao mục đích chỉ là đến gần.Nhưng Tô Trinh cùng tôi bất đồng, đều đã quen biết nhau lâu như vậy, tôi một chốc một lát cũng không biết nên nói cái gì, nhưng tôi lại không nghĩ sẽ đem tình hình nói thẳng ra.Tôi cảm thấy dung mạo Vũ Hóa Băng giống Tô Trinh, khẳng định không phải trùng hợp.Liền như vậy, tôi đi đường vòng, mím môi, gãi đầu, ngây ngô cười nói: “Tô Trinh, ngươi có tỷ muội sao?”Tô Trinh sửng sốt, suy nghĩ như là về tới rất xa xôi từ trước, nàng suy nghĩ một hồi, lẳng lặng nói: “Có.”Lòng tôi lộp bộp một chút, lại hỏi: “Vậy tỷ muội ngươi cùng ngươi lớn lên có giống không?”Tô Trinh nói: “Tỷ muội sinh đôi, giống nhau như đúc.”Trong đầu tôi như là xẹt qua một đạo tia chớp, chỉ kém bắt lấy Tô Trinh bả vai, lớn tiếng hỏi một câu: “Vũ Hóa Băng có phải hay không tỷ tỷ ngươi!”Nhưng tôi khẳng định không thể hỏi như vậy, tôi tiếp tục vòng vo, nhỏ giọng hỏi: “Giống như ngươi có chút không vui?”Tô Trinh ừ một tiếng nói: “Là có chút không vui, sinh ra thời loạn thế, người trong nhà đều chết đói, là Lão Tổ giúp ta tục mệnh, sau này ta vẫn luôn đi theo Lão Tổ.”“Người trong nhà đều… đều gặp thiên tai sao?” Tôi lại nhỏ giọng hỏi.Tô Trinh gật gật đầu, tóc cột đuôi ngựa phía sau đầu nhẹ nhàng quăng một chút, sau đó thở dài nói:“Lúc Lão Tổ gặp ta, ta cũng chỉ lại một hơi cuối cùng, ta lúc ấy cầu Lão Tổ cứu cứu tỷ tỷ của ta, nhưng đã không cách nào xoay chuyển tình thế, bản lĩnh Lão Tổ rất cao, nhưng cũng không làm được khởi tử hồi sinh, Lão Tổ nói linh hồn tỷ tỷ sớm đã rời đi, linh khí trong thân thể cũng đã tan hết, ai cũng không có biện pháp cứu sống.”Dựa theo ý tứ trong lời nói của Tô Trinh, tỷ tỷ nàng hẳn là chết đói trước nàng, thời cổ đại chiến loạn liên tục, người đói chết là chuyện thường tình.
Nếu Tô Trinh nói đều là thật sự, vậy Vũ Hóa Băng hẳn là cùng Tô Trinh không có quan hệ.Hơn nữa khi Vũ Hóa Băng lần đầu gặp chúng tôi, Tô Trinh, Cát Ngọc cùng nữ cảnh sát, ba nữ nhân đối với nàng hạ sát thủ, cũng không thấy Vũ Hóa Băng có biểu hiện khác thường gì, cũng không thấy nàng nương tay, nên đánh như thế nào vẫn là đánh như thế.Chẳng lẽ, hai nữ nhân này chỉ đơn giản là có dung mạo giống nhau sao?Còn đang mải suy nghĩ, bỗng nhiên tên Béo hùng hùng hổ hổ nói:“Mụ nội nó, xung quanh Thông Thiên Phù Đồ như thế nào còn chơi cái trò này a?”Tôi thu hồi suy nghĩ, ánh mắt theo mọi người nhìn lại, Thông Thiên Phù Đồ gần trong gang tấc, ngửa đầu nhìn lên chỉ cảm thấy cao ngất trong mây, có thể nói tráng lệ phi phàm.Nhưng ở bốn phía Thông Thiên Phù Đồ dĩ nhiên lại đào ra một cái chiến hào, bên trong chiến hào tồn trữ rất nhiều nước bẩn, giống như sông đào bảo vệ thành đem toàn bộ Thông Thiên tháp quây xung quanh.Mấu chốt nhất chính là bên trong chiến hào lại mọc ra từng cây đầy gai nhọn.Loại cây này thân ngâm trong nước, cụ thể là giống loài gì thì ai cũng chưa thấy qua, nhìn gai nhọn trêи lá thì như là cây hoa tiêu.
Nhưng xem chỉnh thể tạo hình, tuyệt đối cùng cây hoa tiêu không