Tên Béo điều chỉnh định vị vệ tinh, bỗng nhiên sắc mặt kinh hãi, ấp úng nói:“Chúng ta…… Chúng ta…… Không ở trêи địa cầu.”“Cái gì? Sao có thể?”Tôi giật lấy định vị vệ tinh từ tay tên Béo nghi, phát hiện đúng là bên trêи không thể định vị, lúc này mới nói:“Chúng ta không phải không ở trêи địa cầu.
Mà là tiến vào một cái địa phương tràn ngập lực lượng thần bí, công cụ công nghệ cao ở chỗ này đều mất đi hiệu lực, di động, máy tính, bất luận cái công cụ hiện đại hoá gì cũng đều không dùng được.”Tôi mơ hồ cảm thấy cỗ lực lượng thần bí này hẳn là của Nghiệp Hỏa Kim Giao.
Thanh trấn quốc chi kiếm này uy lực vô cùng, đưa tộc nhân bọn họ ngăn cách với thế nhân.
Vĩnh viễn tránh khỏi chiến hỏa xâm nhập.Chúng tôi đi không bao lâu, từ rất xa đã thấy được một cái thành trấn.
Vừa thấy kiến trúc nhà cửa nơi này, chúng tôi lập tức trợn tròn mắt.Nơi này ngăn cách với thế nhân, nhà cửa thế mà mang phong cách nửa hiện đại hoá nửa cổ đại.Tôi nhìn kỹ, nửa đoạn dưới những căn nhà đó đều dùng gạch xanh gạch đỏ xây lên, nhưng nửa bộ phận trêи lại là dùng gỗ tạo thành, bên trêи lợp mái ngói.Nhà cửa, kiến trúc toàn bộ thành trấn dùng tới vật liệu hiện đại, thép rất ít.Người lái đò nói:“Không cần kỳ quái, tộc nhân nơi này ngẫu nhiên cũng sẽ đi ra ngoài, những người ra ngoài gặp được những chuyện đặc biệt cũng sẽ học hỏi, mang về.
Thời gian lâu dài, phong cách kiến trúc nơi này trở lên thượng vàng hạ cám, cái dạng gì cũng có.”Sau khi vào thành mới phát hiện người nơi này mặc quần áo gần như cùng tên Béo và tôi không gì khác nhau, nhưng mà kiểu dáng quần áo bọn họ tương đối cũ, còn có người mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn.Mà ở bên trong thành này cũng không phải tất cả mọi người đều mang mặt nạ.
Có người mang, có người không mang.
Nhìn đại khái thì không mang tương đối nhiều.Tuy rằng tôi không biết vì sao Quỷ Vương phân phó sau khi tên Béo và tôi đi vào quốc gia thần bí phải mang mặt nạ, nhưng hắn làm như vậy nhất định là có đạo lý của hắn.Tiền tệ lưu thông nơi này cũng là nhân dân tệ, tôi biết hẳn là người nơi này cũng có một ít thường xuyên đi ra đến bên ngoài.So sánh với người ở nơi này, tôi với tên Béo đi ở trêи đường cái rất có cảm giác giàu có hơn người, quần áo chúng tôi không thể nói là kiểu dáng mới nhất, nhưng so với quần áo của đại đa số người thành này, vẫn là hơn rất nhiều.Tôi phát hiện những người nữ tử mang mặt nạ, đại đa số đều là mang một cái mặt nạ trắng, trêи mặt nạ là một cái biểu tình híp mắt mỉm cười, thoạt nhìn rất có ý tứ.Lúc tới thành trấn, người lái đò nói với chúng tôi: “Ta không đưa hai người các ngươi đi nữa, có cơ hội ta sẽ lại đến tìm các ngươi, sau này còn gặp lại.”Nói chuyện khi, người lái đò cùng tên Béo và tôi bắt tay, tôi cũng không để ý, nhưng khi hắn cùng tôi bắt tay, tôi bỗng nhiên cảm giác được trong lòng bàn tay người lái đò nhiều ra một tờ giấy, trêи mặt tôi không ngừng gật đầu nói cảm tạ, lòng bàn tay lại lặng lẽ đem tờ giấy kia bắt lấy.Khi người lái đò bắt tay cùng tên Béo, tôi đem tờ giấy nhét vào trong túi mình.“Đại huynh đệ, ngươi nói nơi này có thể có khách sạn cấp năm sao hay không?”Hai tôi đứng ở giữa thành trấn, rất có cảm giác trở về nông thôn những năm 70-80, nơi này không có điện, bất kể cái đồ vật gì liên quan tới điện nơi này đều không có.Tôi nói: “Đừng nói khách sạn năm sao, có thể ở lại thì tốt rồi.”Khi nói chuyện, tôi cùng tên Béo tìm được một cái nhà gọi là khách sạn, giá cả nhà ở cũng theo sát thời đại, nhưng mà cũng rất tiện nghi, mười lăm khối cả đêm.Ở chỗ này nghỉ ngơi một lúc sau, tên Béo ngồi ở bên cửa sổ lầu hai, đẩy ra cửa sổ gỗ, cười nói:“Ta nhớ tới chuyện Phan Kim Liên đẩy cửa sổ, sau đó sào phơi đồ rơi lên đầu Tây Môn Khánh.”Tôi cười nói:“Ngươi đẩy cửa sổ chỉ có thể đập đến một bác gái bưu hãn, cho nên vẫn là không cần nghĩ nhiều.”Khi tôi cùng tên Béo trêu đùa, khóe mắt cũng chú ý ở tên Béo, phát hiện ánh mắt hắn không có nhìn tôi.
Đợi hắn thò đầu ra ngoài xem đường cái, tôi lặng lẽ đem tờ giấy người lái đò cho tôi, mở ra trong lòng bàn tay.Trêи tờ giấy viết: “Lúc lấy Nghiệp Hỏa Kim Giao, chính là lúc chém giết……”Bởi vì tờ giấy này tôi mởi mở ra xem một chút, tôi không dám mở hết ra, chỉ sợ tên Béo liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy trong lòng bàn tay tôi có cái gì.Mà khi tôi đọc thới hai chữ chém giết, còn không có nhìn thấy là giết ai, tên Béo bỗng nhiên quay đầu qua, cười ha ha nói:“Đại huynh đệ a, trêи đường này thế mà còn có bán hồ lô đường! Có ý tứ a.”Tôi sợ bóng sợ gió một hồi, trái tim đều thiếu chút nữa bị dọa nhảy ra, lúc này trắng mắt liếc tên Béo một cái nói: ” n, đường hồ lô cổ đại đã có, cái này rất bình thường.”Dứt lời, tôi liếc mắt nhìn tên Béo một cái, lại chuẩn bị mở ra phần còn lại tờ giấy, bỗng nhiên tên Béo quay đầu lại cười ha ha nói: “Đại huynh đệ, mau xem mau xem!”Lần này tên Béo trực tiếp giữ chặt tay của tôi chạy tới bên