Bởi vì weibo của người này cũng không có ảnh đại diện, tôi kích mở thông tin cá nhân của hắn ra xem, trong album ảnh cá nhân của hắn, chỉ có một bức ảnh.
Đây là một người. Đứng bên một miệng giếng. Mà trên mặt của người này, chính là đeo một mặt nạ kinh kịch!
Tôi vội vàng theo dõi hắn, gửi tin nhắn cho hắn, chỉ có điều hắn không trả lời.
Tôi phóng to ảnh của hắn quan sát, nghĩ người này cùng với người đàn ông mặt nạ mà tối qua tôi nhìn thấy, hẳn không phải là một người.
Nói đến bộ mặt này, tôi nghĩ nên nói thêm hai câu, người trẻ tuổi bây giờ thích văn hóa truyền thống Trung Quốc uyên bác này đã không nhiều rồi.
Bộ mặt chia làm bốn loại, Sinh (vai nam), Đán (vai nữ), Tịnh (vai tà), Sửu (vai hề).
Mà bộ mặt phân loại thì có mặt màu đỏ, đại biểu cho trung nghĩa, ngay thẳng, có tâm huyết. Như Quan Vân Trường trong Tam Quốc.
Mặt màu đen; Vừa biểu hiện tính cách nghiêm túc, nói năng thận trọng, vì là trung tính, đại biểu túc trí đa mưu (nhiều mưu kế).
Mặt màu trắng; Biểu hiện gian trá đa nghi, mang nghĩa xấu, đại biểu hung trá (hung ác+ gian trá), như Tào Tháo trong kịch Tam Quốc .( Bản thân tôi còn là vô cùng sùng kính Tào Tháo) Hơn nữa người đàn ông đeo mặt nạ mà tối qua tôi gặp kia, màu sắc mặt nạ của hắn, cũng chính là màu trắng.
Mặt màu xanh lam; Biểu hiện tính cách cương trực, kiêu căng khó thuần, như Mã Vũ trong Thượng Thiên Thai , Đậu Nhĩ Đôn trong "bẫy liên hoàn".
Mặt màu tím; Biểu hiện nghiêm túc, thận trọng, có tinh thần trọng nghĩa, như Từ Duyên Chiêu trong Nhị Tiến Cung, Chuyên Chư trong Ngư Trường Kiếm.
Mặt màu vàng ; tượng trưng cho uy vũ trang nghiêm. Biểu hiện nhân vật thần tiên, như phật Như Lai, Nhị Lang thần trong Đại Náo Thiên Cung.
Mặt màu xanh lục; tượng trưng cho dũng mãnh. Lỗ mãng, dễ kích động. Phù hợp với Từ Thế Anh trong Bạch Thủy Than.
Cơ bản cũng là vài loại này, còn có một vài loại khác, liền không giới thiệu nhiều nữa.
Lúc này tôi nhìn chăm chú vào album ảnh của chủ nhân weibo này nhìn hồi lâu, hắn đứng bên một cái giếng cạn , ánh sáng xung quanh rất mờ, rõ ràng là chụp vào buổi tối , mà mặt nạ trên mặt hắn , cũng là màu trắng. Duy nhất không giống chính là, trên mặt nạ của hắn , phía trên hai con mắt , vậy mà lại phác hoạ miêu tả một đôi mắt.Thêm vào con mắt của chính hắn , nói cách khác. Tổng cộng có bốn con mắt!Tôi cũng là người trưởng thành rồi , cũng từ nhỏ xem qua một vài hí khúc , nhưng mặt nạ trắng có bốn con mắt này , tôi thật là chưa từng thấy.Lên mạng đã lâu, hắn cũng không trả lời tôi , vậy thì tắt điện thoại di động, ngủ một giấc.Buổi tối trên xe buýt tuyến số 14 , điện thoại di động của tôi vang lên, thừa dịp lúc dừng ở trạm ,tôi móc điện thoại ra nhìn một cái, là tin nhắn của chú com lê ."Rạng sáng 3 giờ, thành Hỏa Oa gặp."Trong khu thành thị nhỏ của chúng tôi, có nơi bán 24 giờ , cũng là thành nhỏ Hỏa Oa kia, chỗ khác không đi được.Hôm nay xe buýt tuyến số 14 này, lái còn khá là thuận lợi, không lại thấy chuyện quái dị gì nữa, sau khi tan làm, tôi liền lái xe con của mình đi, chạy đến thành Hỏa Oa .Mẹ kiếp, có xe chính là đã a, giống tôi con cặc hơn hai mươi năm, lần đầu tiên lái xe con của mình, trong lòng cũng xác thực thoải mái không ít.Lúc đến thành Hỏa Oa , chú com lê đã gọi món ăn, thấy tôi đến rồi, bèn châm lửa nấu.Ngồi xuống, tôi nói: Chú, tìm tôi có chuyện gì?Chú ta không trả lời ngay, bởi vì người phục vụ đi tới, đi đưa giấy ăn cho một bàn người , sau khi người phục vụ rời đi, chú ta nhỏ giọng nói: Mấy ngày nay tôi đang tra tìm manh mối của đèn lồng kẹp tay .Tôi cầm chiếc đũa quấy đáy nồi lẩu một cái, nói: Sau đó thì sao?"Sau đó tôi phát hiện trăm năm nguyền rủa này , không chỉ một mình cậu trúng rồi, tất cả những người từng lái xe buýt, từng ngồi xe buýt, đều trúng rồi, nói cách khác, xe buýt tuyến số 14 này, từ trước tới giờ đều là âm mưu."Cái này tôi biết, lúc trước tôi nhận lời lái xe buýt tuyến số 14 , lúc Trần Vĩ nói cho tôi tiền lương sáu ngàn, bao ăn ở, một ngày liền lái một chuyến xe , tôi liền cảm thấy không đúng, thế nhưng tiền lương này thực sự quá mê người. Tôi không phải Thánh nhân, tôi cũng phải ăn cơm phải ngủ, vì lẽ đó không nhịn được cám dỗ.Nhưng tôi tạm thời không định nói cho chú com lê chân tướng, Cát Ngọc từng nói với tôi, tôi một chữ đều không định nói ra, tôi chính là xem thằng cha này còn có thể bịa ra lời nói dối gì với tôi nữa.Bởi vì bản lĩnh mà chú com lê am hiểu nhất , chính là nghiêm túc nói hưu nói vượn."Cậu làm sao đột nhiên có cái bóng?" Lúc chú com lê gắp viên cá trong nồi lẩu , tay run lên, dọa nhảy dựng.Viên cá tõm rơi vào trong nồi lẩu , nước lẩu bắn ra vẩy lên cánh tay tôi, nóng đến nỗi tôi suýt chút nữa nhảy lên.Tôi nói: Tôi cũng không biết, sau khi trở về thì có cái bóng, là anh trả linh hồn của tôi cho tôi sao?Chú com lê lắc đầu, vẻ mặt nghiêm cẩn, nhỏ giọng nói: Không! Cậu nhìn kỹ đi,cái bóng trên người cậu , cũng không phải của cậu!Tôi cười phì một cái nói: Này không phải nói linh tinh sao? Cái bóng từ trên người tôi rọi ra , không phải tôi thì là ai?Chú com lê liếc mắt