Gió lạnh mang theo mưa cứ thế giằng co vài ngày, mãi tới tháng 10 trời mới trong trở lại.
Sau khi ăn cơm sáng Lưu thị và Trương thị cõng hai sọt quần áo bẩn đầy tràn ra bờ sông giặt.
Trong sọt của Lưu thị có thêm một cái chậu gỗ to, còn Trương thị thì cầm theo một cái thùng gỗ.
Ở thềm đá nơi bờ sông đã có mấy phụ nhân tới sớm chiếm các chỗ tốt và đang vung chày đập quần áo.
Hai người đi tới chào hỏi và chọn một chỗ cách mép nước xa một chút rồi mới thả đồ xuống.
Lưu thị và Trương thị hợp lực xách hai thùng nước đổ vào chậu gỗ để giũ qua bùn đất trên quần áo rồi mới bỏ bột bồ kết vào giặt.
Nước lạnh thấu xương, Lưu thị và Trương thị ngâm quần áo xong thì vừa vò vừa nói chuyện với mấy phụ nhân khác.
Đề tài gần đây trong thôn chính là hôn sự của con út nhà Đại Tần thị.
Đương nhiên con dâu cả của Đại Tần thị cũng bị lôi ra nói nói.
Hiện giờ tiểu Tần thị đã mang thai bảy tháng, không còn là đối tượng để cho đám phụ nhân này cười cợt ba hoa nữa.
Những kẻ từng dùng lời nói chèn ép nàng ta nay đều sửa miệng khen Đại Tần thị đúng là có phúc.
Mấy người kia nghĩ Lý thị và Đại Tần thị thân thiết nên chắc Lưu thị và Trương thị sẽ biết nhiều hơn vì thế sôi nổi nói mấy lời khách sáo để tìm hiểu.
Trong lòng Lưu thị và Trương thị biết cái gì nên nói cái gì không nên vì thế trước sau bọn họ cũng chỉ mỉm cười và nói chút râu ria không đau không ngứa.
Cuối cùng Lưu thị và Trương thị cũng lười không tiếp tục nói chuyện tào lao với mấy người đó nữa mà nghiêm túc giặt quần áo.
Hai cái chày gỗ đập bang bang, với quần áo mới thì không cần chày đập, chỉ cần vò qua là được.
Quần áo tích lại mấy ngày nên khi giặt xong cũng đã tới giữa trưa.
Mặt trời vừa lúc treo cao, ánh nắng ấm áp hơn một chút.
Lưu thị và Trương thị đã lạnh cóng tay, ngón tay đỏ lên, cứng lại, có điều trên người họ lại đầy mồ hôi vì giặt quần áo phải dùng nhiều sức.
Sau khi về nhà hai người vội phơi quần áo sau đó tới nhà bếp hỗ trợ làm cơm trưa.
Lý thị đã làm xong cơm trưa, lại nấu một nồi nước ấm chờ con dâu về.
“Mau ngâm tay cho ấm, phải dùng sức mà xoa bóp, cẩn thận không nứt da đó!” Lý thị đổ nước ấm vào chậu và bưng cho con dâu.
Lưu thị và Trương thị ngâm đôi tay đông cứng vào nước ấm thì chỉ thấy tay tê như bị kim đâm.
Hai người nhịn đau, nhịn nóng dùng sức xoa tay.
Lý thị bưng cơm tới nhà chính, Lưu thị thấy thế thì nói: “Nương, mọi người ăn trước đi, không cần chờ bọn con đâu.”
“Cơm còn nóng đó, để lát nữa ăn cũng được, hai đứa cứ chậm rãi ngâm tay đi.” Lý thị nói.
Ăn cơm trưa xong Lý thị gắp chút than lửa trong bếp ra bỏ vào chậu than và bỏ thêm mấy cái gốc cây là được một chậu sưởi tràn đầy.
Bà ta đặt cái chậu ở sân trước và cùng hai cô con dâu ngồi đó sưởi ấm, nghỉ ngơi.
Nữu Nữu lại đội cái mũ len có quả cầu như quả đào màu hồng nhạt, dây mũ buộc thành nơ bướm ở dưới cằm, lúc chạy nó sẽ ẩn hiện như đang bay.
(Truyện này của trang Rừng Hổ Phách) Hôm nay Đại Bảo và mấy đứa khác nhất trí sửa miệng gọi Nữu Nữu là Đào Tử.
Nữu Nữu thì cười tủm tỉm đuổi theo mấy đứa anh trai, chạy mệt rồi sẽ dựa vào bên người Lưu thị thở dốc.
Mấy đứa nhỏ chơi một lát là mệt và chuyển ghế nhỏ tới vây quanh chậu than để sưởi ấm.
Lúc này tiểu Tần thị vác bụng to chậm rãi đi vào cười nói: “Tam thẩm, cho cháu sưởi ấm với!”
Lý thị cười nói: “Mau tới đây, nhiều người càng náo nhiệt!”
“Đại Bảo, đi lấy cho Trường Phương thẩm cái ghế dựa!” Lưu thị nói.
Đại Bảo đáp lời và lập tức đi vào nhà chính, Nhị Bảo cũng đi theo hỗ trợ.
Ghế dựa hơi nặng, hai người khiêng thì dễ hơn nhiều.
Lưu thị đón lấy cái ghế rồi đỡ tiểu Tần thị ngồi xuống, “Ngồi ghế dựa đi, vững chắc lắm!”
Tiểu Tần thị cảm tạ và ngồi xuống.
Lưu thị hỏi vài câu về tình huống của tiểu Tần thị và nàng ta đều đáp hết, ăn ngon, ngủ tốt, nói chung là khỏe mạnh.
“Sao mẹ chồng cháu không tới đây cùng sưởi ấm luôn? Mấy ngày nay chúng ta bận nên cũng chẳng thấy bà ấy đâu!” Lý thị hỏi tiểu Tần thị.
Tiểu Tần thị nói: “Tam thẩm, lát nữa mẹ chồng cháu cũng sang, bà ấy và cha chồng cháu đang thương lượng việc mời đầu bếp làm tiệc rượu! Như cháu bây giờ cũng không giúp được việc gì, vẫn là cha mẹ chồng cháu bận trước bận sau.”
“Cháu cứ chăm sóc bản thân và đứa nhỏ cho tốt là được, cha mẹ chồng cháu gả ba đứa con gái ra ngoài lại cưới một đứa con dâu vào cửa rồi, cháu còn phải lo bọn họ không có năng lực cưới thêm một đứa con dâu khác vào cửa hả?” Lý thị cười nói.
Trương thị cũng cười tiếp lời: “Đúng vậy, đúng vậy, vợ Trường Phương cứ yên tâm đi, Ngũ thúc và Ngũ thẩm đều là người có khả năng, việc gì cũng sẽ làm thỏa đáng.”
Tiểu Tần thị cũng cười và gật đầu.
Lý thị nói: “Mẹ chồng cháu mà cháu còn không biết ư? Nàng là người tính tình nóng nảy, chuyện gì