- Cô cứ suy nghĩ kĩ. Ngày mai tôi sẽ quay lại.
Chiếc xe của Minh Huy lao vút đi, để lại phía sau một làn khói mù mịt cùng tâm trạng rối bời của An An
Minh Kỳ đi ra nắm lấy tay cô:
- Mẹ ơi, chú Huy hôm nay lạ lắm. Chú ấy nói chú là bố con. Con bảo không phải, chú Huy còn tức giận nữa. Rất đáng sợ
- Thực ra...chú Minh Huy nói đúng. Chú ấy...là bố của con
- Nhưng lần trước mẹ bảo con không được gọi chú ý là bố mà
An ôm bé Kỳ vào lòng, nghẹn ngào:
- Kỳ Kỳ, mẹ xin lỗi, xin lỗi con...
----------------
Minh Huy đứng ngoài ban công hút thuốc. Tâm trạng anh bây giờ còn nặng nề hơn cả màn đêm xung quanh. Lần đầu tiên trong suốt 5 năm qua, Huy hút thuốc lá nhiều như vậy.
Anh nghĩ tới Mai Ngọc, nghĩ tới bố mình, nghĩ tới Hoài An.
" Thìratấtcảđềugiảdối. Một mình tôingungốc, trởthànhconrốitrong tay mấy người...Đến con traimìnhmàcũngkhôngnhận ra..."
Bàn tay anh nắm chặt lại, thấy rõ từng đường gân máu...
-------------
- Chúng ta dọn đồ làm gì vậy mẹ?
Minh Kỳ vừa nhặt đồ chơi cho vào thùng, vừa hỏi An An.
Cô khẽ thở dài:
- Ngày mai hai mẹ con mình sẽ chuyển đi
- Chúng ta sẽ đi đâu ạ?
- Chúng ta...sẽ chuyển đến nhà của chú..à...bố Minh Huy
- Chỗ đó có xa không mẹ?
- Có xa
- Vậy con sẽ phải dậy rất sớm để đi học sao?
An An xoa đầu bé Kỳ:
- Con sẽ phải chuyển tới trường mầm non khác
- Nhưng con muốn học cùng Tiểu Vy cơ_ Kỳ bĩu môi
- Không được đâu Kỳ Kỳ, bạn Tiểu Vy vẫn ở lại đây
- Như vậy sẽ rất buồn __ Minh Kỳ cụp mắt xuống
Hoài An bế Kỳ lên dỗ dành:
- Con sẽ được làm quen thêm nhiều bạn ở trường mới. Còn nếu nhớ Vy Vy, chúng ta có thể gọi điện thoại cho bạn ấy, phải không?
Minh Kỳ suy nghĩ một chút rồi gật đầu: "Chúng ta có thể gọi điện mà ^^"
An mỉm cười nhìn con rồi nói:
-