Cố Ảnh Đế! Xin Được Chỉ Giáo Nhiều Hơn

"Bao Giờ Chúng Ta Đi Lĩnh Chứng?"


trước sau

Chương 19: Bao giờ chúng ta đi lĩnh chứng

Đường Chi Hạ ngạc nhiên nhìn anh, chẳng lẽ anh phát sốt nên đầu óc không tỉnh táo? Sao anh có thể nói ra những lời như vậy? Muốn làm ba? Anh nói muốn làm ba của Đường Đường?

Cố Nham nhìn ánh mắt mơ hồ của cô, "Em muốn tìm ba trên danh nghĩa cho Đường Đường? Đúng là trên con đường trưởng thành của em thiếu hình bóng của cha mẹ, em nhẫn tâm để con bé đi trên con đường ấy?"

Đường Chi Hạ bị lời nói của Cố Nham làm cho cảm động, bất luận Cố Nham có mục đích gì, hiện tại cô đều bị anh thuyết phục . Cô nhớ kĩ những lời Dịch Mân Thần từng dạy, trên thế giới này không có gì là miễn phí. Đặc biệt là một người đàn ông xuất chúng đề nghị hợp tác với bạn, không phải tài, thì cũng vì sắc.

Cô khẽ cắn môi, "Điều kiện của anh là gì?"

Cố Nham nhẹ nhàng cười một tiếng, "Trong ba năm, chúng ta không được ly hôn."

Ba năm!

Đường Chi Hạ suy nghĩ một lúc lâu, nhẹ gật đầu.

Ánh mắt Cố Nham loé lên ý cười, tiếp tục nói: "Còn nữa, em phải trả cho tôi 5000 vạn".

"5000 vạn? !" Đường Chi Hạ cao giọng, "Nhiều như vậy?" Cô làm gì có nhiều tiền thế.

Cố Nham chậm rãi nói: "Em biết tôi rất có giá trị mà, trong ba năm tới tôi sẽ đóng tốt vai ba của Đường Đường."

Đường Chi Hạ nói thầm, Đường Đường cũng rất thích anh. "Sao anh không trả tiền chứ?"

Cố Nham: "Vấn đề tiền bạc không phải vội. Trong ba năm này em đóng phim tốt nhất định sẽ kiếm được"

"Hợp đồng chờ em soạn xong sẽ tìm anh."

Cố Nham gật đầu một cái, "Bao giờ chúng ta đi lĩnh chứng?"

Đường Chi Hạ: "Hợp đồng xong xuôi chúng ta thương lượng sau."

"Tôi sẽ tìm đại sư xem ngày."

Đường Chi Hạ hoài nghi: "Anh tin..."

Cố Nham nhíu mày: "Vì Đường Đường. Chúng ta lĩnh chứng xong sẽ làm thủ tục nuôi dưỡng Đường Đường." Anh dừng lại một lúc, "Bọn em chuyển khẩu vào nhà tôi."

"Vẫn nên tính toán một chút." Mục Trình Hòa nói số Đường Đường khổ, cô không tin.

"Muốn ăn cơm cùng tôi không?"

"Đường Đường ở nhà chờ em."

"Tôi đưa em về."

"Không cần, anh đang cảm mạo, nên nghỉ ngơi cho khỏe."

Cố Nham nhìn cô, như thể sau cuộc nói chuyện vừa rồi, giữa họ đột nhiên có gì đó thay đổi. Anh cầm lấy chìa khóa xe đi đến trước mặt cô, cầm tay cô, "Đi cẩn thận."

Đường Chi Hạ nhìn chìa khoá xe trong lòng bàn tay, "Xe mắc như vậy, không sợ em làm xước?"

Cố Nham nhún nhún vai, "Chẳng phải em sẽ trả tôi 5000 vạn sao? Xe này tặng em cũng được."

Đường Chi Hạ nghĩ thầm, với thân phận của cô mà lái cái xe hơn 100 vạn nếu bị phóng viện bắt gặp không biết họ viết gì. "Tạm biệt."

. . . . .

Cố Nham uống hết bát cháo, nửa đêm cuối cùng cũng hết sốt.

Mười một giờ, anh xem qua kịch bản, Vệ Vĩ gọi tới.

"Alo_"

"Cậu khoẻ chưa?"

"Có chuyện gì?"

Vệ Vĩ nhìn sơ yếu lý lịch của Đường Chi Hạ, "Cậu biết Đường Chi Hạ là ai không?"

Giọng điệu của Cố Nham vẫn không đổi: "Ý cậu là gì?"

Vệ Vĩ trầm giọng: " Cô ấy là em gái của Mục Sênh."

Cố Nham im lặng.

"Cậu biết trước! Sao không nói cho tôi?" Thanh âm của Vệ Vĩ mang mấy phần đau khổ.

Anh nhíu mi, "Vệ Vĩ, Mục Sênh đã qua đời được ba năm, cậu cũng nên buông xuống."

Vệ Vĩ cười nhạo: "Cậu chưa từng yêu mới nói nhẹ nhàng vậy."

Cố Nham nhìn ra ngoài cửa sổ, "Mục Sênh không muốn cậu như vậy."

Vệ Vĩ không muốn nói lại về chuyện của Mục Sênh, "Đường Chi Hạ cùng cha cô ấy xảy ra chuyện? Tôi nghe nói cha cô ấy rút vốn, vai diễn của cô ấy cũng bị mất."

"Quan hệ giữa cha con cô ấy không tốt."

"Mục gia cũng thật là, chống lưng cho con gái út còn Chi Hạ thì bỏ qua."

"Cậu và Đường Chi Hạ chuẩn bị kí hợp đồng bộ phim kia?"

"Cậu không diễn vai nam chính tôi cũng không muốn quay."

Cố Nham quay đầu: "Cậu biết hai năm qua tôi không quay phim truyền hình."

"A! Đúng vậy. Cố ảnh đế là nam thần sáng nhất màn ảnh, chúng tôi không tìm được người thích hợp mới mời cậu nha. Cậu suy nghĩ kĩ đi, xưa nay tôi không thích ép người khác." Đây còn không phải đang uy hiếp Cố Nham.

Vệ Vĩ: "Quan hệ của cậu với Đường Chi Hạ là gì?"

"Tôi theo đuổi cô ấy."

"Cô ấy thích cậu?"

"Chúng tôi quen không lâu."

"Nếu cô ấy không thích cậu thì tốt nhất đừng dây dưa." Cố Nham muốn theo đuổi con gái nhà người ta, mặt trời mọc đằng tây!

Vệ Vĩ cúp điện thoại, gọi cho người phụ trách <Cửu vương gia>, "Nhanh chóng ký hợp đồng với Đường CHi Hạ, đầu tư thêm hai ngàn vạn vào bộ phim này. Thiết kế trang phục nữ chính trang hoàng lên."

Người phụ trách lòng như rỉ máu: "Vệ tổng, hai ngàn vạn này có nhiều quá?"

"Sẽ thu lại gấp bội."

"Được." Hắn tin tưởng ánh mắt của Vệ tổng

Vệ Vĩ quyết tâm muốn ném vai nam chính cho Cố Nham, coi như giúp đỡ Đường Chi Hạ. Hắn nợ Mục Sênh cả đời này cũng không trả nổi. "Còn nữa, bảo đoàn là phim chiếu cố Đường Chi Hạ."

Thần kinh người phụ trách xiết chặt: "Rõ!"

Ngày hôm sau, Đường Chi Hạ tới Hoa Mỹ kí hợp đồng.

Tân Tĩnh cẩn thận xem xét hợp đồng một lần: "Không có vấn đề gì. Một tập 15 vạn, giá thành không tệ."

Đường Chi Hạ không hiểu rõ giá cả thị trường, tất cả đều do Tân Tĩnh tính: "Vậy chúng ta ký."

"Chờ một chút."

"Có vấn đề gì sao?"

Tân Tính liếm khóe miệng: "Thêm một dòng nữa, nếu làm trái điều khoản, bồi thường bên A 100 vạn."

Đường Chi Hạ: ". . . Đối phương nhìn thấy sẽ trực tiếp ký?"

Tân Tĩnh hạ quyết tâm: "Không ký thì thôi."

"Ký đi. Em tin tưởng con người Vệ tổng."

"Sao em biết được? Biết mặt không biết lòng. Đường Chi Hạ, giới giải trí hỗn lộn, em phải nhớ kỹ."

"Em cảm giác anh ta không phải là người xấu. Còn có, anh ta là bạn của Cố Nham."

"Em rất tin tưởng Cố Nham à."

Đường Chi Hạ cười cười, không nói gì thêm. Chuyện giữa cô và Cố Nham cũng không dám nói cho Tân Tĩnh. Với tính tình của chị ấy chắc chắn không đồng ý.

Cứ như vậy, Đường Chi Hạ thuận lợi ký hợp đồng <Cửu vương gia>.

Ngày hôm sau, Tân Tĩnh nhận được tin tức: "Mẹ nó! Cố Nham muốn quay trở lại màn ảnh nhỏ."

Đường Chi Hạ đang chơi cùng Đường Đường: "Bộ phim gì?"

"<Cửu vương gia>!" Tân Tĩnh thở hổn hển trả lời một hơi.

Đường Chi Hạ ngây người: "Thật sao?"

"Đúng vậy. Bên Hoa Mỹ nói chắc chắn không sai. Bây giờ còn thiếu tung ra ngoài. Tin tức nội bộ nha. Vệ Vĩ thật lợi hại, đem hẳn Cố Nham đến, chị muốn quỳ bàn phím."

Đường Chi Hạ ngây người, cô không đoán được suy nghĩ của Cố Nham. Tại sao anh làm nhiều chuyện như vậy? Cô nhìn về phía Đường
Đường, chẳng nhẽ anh có quan hệ đó với con bé.

Không phải!

Đường Đường kéo tay cô: "Là ba Cố Nham ạ?"

Đường Chi Hạ vô lực tựa trên salon, chỉnh lại cách nói của con bé: "Là chú Cố Nham."

"Ở bên ngoài con sẽ gọi là chú Cố Nham."

Tân Tĩnh đi tới: "Tiểu Đường Đường của em thật thông minh. Em muốn đi theo chị Tĩnh Tĩnh quay phim không."

Đường Chi Hạ nhìn Đường Chi Hạ: "Con muốn theo mẹ."

Đường Chi Hạ vuốt mái tóc của con bé: "Con thích chú Cố Nham sao?"

Đường Đường ngồi trên salon ăn vạ: "Đường Đường rất thích ba Cố Nham."

. . .

Đường Chi Hạ giúp Đường Đường thay quần áo, xong đưa con bé đi mua không ít sách.

Cô sờ lên đầu nhỏ của bé, có chút bận tâm: "Sao tóc lại ít vậy?"

"Các bạn nhỏ khác cạo trọc đầu đi tóc sẽ mọc dày hơn đấy."

Đường Đường nghe thấy lập tức lấy tay che tóc, con bé vừa mới tết bím tóc, không muốn cắt thành đầu trọc: "Con không muốn đâu."

Đường Chi Hạ ngẫm lại thấy cũng đúng, cô từng nghe mẹ kể, hồi nhỏ tóc của chị cũng không nhiều, lên sơ trung mới tốt hơn.

. . .

Tin tức Cố Nham đảm nhận vai chính của <Cửu vương gia> nhanh chóng truyền ra, Hoa Mỹ nắm chặt thời gian công bố những diễn viên còn lại. Rất nhiều người nghe nói Cố Nham diễn vai chính liền bảo anh đi đường tắt.

Vệ Vĩ và đạo diễn lập tức lên tiếng, bộ phim này muốn thành danh, gây được tiếng vang lớn cần diễn viên xuất sắc đảm nhiệm. Không phải ai có tiền hay nhờ quan hệ là lấy được vai chính.

Bên kia, Đại Khê nhận được tin tức này cả cơm cũng không muốn ăn, buổi chiều có cảnh quay, đạo diễn không nhịn được mắng cô ta vài câu. Đại Khê khóc đến hoa lê đái vũ.

Đạo diễn Tôn thở dài, trong lòng thấy khổ không tả nổi. Về sau nhất định không mặc cả quan hệ này nọ!

Chớp mắt cái đến thứ sáu, tập hai của <Running man 2> cũng được phát sóng. Bởi vì trước đó tuyên truyền quảng bá này nọ, các fan hâm mộ sớm đợi trước màn hình.

Trò chơi 'Khen ta đi' đến phiên của Cố Nham và Đường Chi Hạ, một loạt phụ đề như mưa đạn che lấp cả màn hình.

"Ông trời ơi...! Sao cô ấy biết nhiều thành ngữ vậy!"

"Chết cười mất. Trông Đường Chi Hạ khẩn trương chưa kìa, mặt đỏ hết luôn."

"Có thể do đánh phấn má quá tay."

"Tôi cảm thấy Đường Chi Hạ và Cố Nham phối hợp thật tốt nha."

"Mắt của cô có vấn đề à! Tai-mũi-họng Thượng Hải hoan nghênh đến chào đón cô!"

. . . .

Tổ đạo diễn khóc: "Có thể chú ý xem được không."

Đến đoạn Đường Chi Hạ nói từ "Handsome", một loạt hiệu ứng nhỏ bay ra.

"Hahahahaa, chết cười mất! Thật thông minh."

"Đường Chi Hạ từ nhỏ đã sang Mỹ, nói được mấy thành ngữ kia cũng không dễ!"

"A ngao ngao ngao, Nham ca thật man! Thật đáng yêu! Ông trời ơi...!"

"Vợ chồng gian lận!"

"Cuối cùng cũng đến!"

Chớp mắt đầy bình luận bay ra. Như đạo diễn đã tính toán từ trước.

Tổ đạo diễn: Đây không phải lễ kết hôn! Bọn họ còn chưa kết hôn mà? Các đồng chí! Đây là chương trình giải trí! Hãy tỉnh táo!"

Fan hâm mộ số một của Cố Nham: Nham ca nói năm nay sẽ kết hôn! Chúng tôi chúc mừng trước!

. . .

Lúc này Đường Chi Hạ đang ở nhà, Đường Đường, Tân Tĩnh, Trần Thiển cũng ở đây. Bốn người nhìn TV không chớp mắt.

Cùng lúc đó, lượng follow trên weibo của Đường Chi Hạ tăng như lũ cuốn.

Trần Thiển: "Nham ca thật đẹp trai a! Ô ô ô. . . "

Tân Tĩnh: "Bình tĩnh lại, Thiển Thiển, ngày mai đến trường quay nhớ phải kiên trì, đừng nhìn thấy Cố Nham đã chảy nước miếng."

Trần Thiển: "Không có."

Đường Đường ngây thơ hỏi: "Chảy nước miếng là gì?"

Trần Thiển le lưỡi: "Là chảy nước bọt!"

Đường Đường: "Thiển Thiển tỷ tỷ không có chảy nước miếng, chị ấy rất sạch sẽ."

Đường Chi Hạ cười: "Đúng vậy! Chị Tân Tĩnh nói lung tung!"

Đường Đường cười một tiếng, chỉ vào TV: "Ba Cố Nham giúp mẹ!"

Đường Chi Hạ không cười nổi.

Tân Tĩnh không khỏi lắc đầu: "Mấy đứa đến đoàn làm phim chị thấy không yên tâm, cảm giác chớp mắt một cái đạn đã nổ. Một nhà ba người!"

"Chú ý xem TV!" Đường Chi Hạ chỉ vào màn hình.

Tân Tĩnh tính toán, dựa vào chương trình giải trí để thu hút fan đúng là con đường ngắn nhất, nhưng cũng không phải thích hợp nhất.

Một lúc sau, điện thoại Đường Chi Hạ reo. Cô đưa lên nhìn, thu lại biểu cảm trên gương mặt: "Alo. ."

Thanh âm của Cố Nham ôn nhu: "Đang xem <Running man>?"

Đường Chi Hạ: "Không có, em đang xem qua kịch bản."

Cố Nham cười: "Ngày mai bảy giờ bọn anh xuất phát, muốn đi cùng không?"

Đường Chi Hạ: "Tân Tĩnh lái xe đưa bọn em đi rồi."

Cố Nham: "Được. Vậy em xem kịch bản đi. Đối. . ." Anh cố ý dừng lại một lúc: "Lúc rảnh nhớ lướt qua weibo, fan hâm mộ cho chúng ta bất ngờ nhỏ."

Đường Chi Hạ cũng mơ hồ đoán được: "Vâng."

"Hahahah! Ba Cố Nham thật lợi hại! Ba Cố Nham khen mẹ thật hay! Cố lên cố lên!" Đường Đường đột nhiên kích động.

Đường Chi Hạ: ". . ."

Cố Nham khẽ cười một tiếng: "Họ đang xem chương trình, còn em xem học kịch bản? Hả?" Thanh âm cuối anh hơi cao.

Đường Chi Hạ mặt dày nói: "Vâng."

Cố Nham: "Đến lúc gặp mặt chúng ta đối hí trước."

Truyện convert hay : Bạo Manh Hồ Bảo: Thần Y Mẫu Thân Muốn Nghịch Thiên

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện