Hành trình sau đó đều dựa theo kế hoạch Cố Niệm Bắc đã sớm định ra, các nàng đi ngắm thảo nguyên đẹp nhất ở Eshabia, đi gặp con thỏ lớn nhất Eshabia, còn đến xem náo nhiệt ở quán cà phê 521 mà tổ tiết mục《 toàn lực đi tới 》bị lừa lúc trước, cuối cùng còn tới thành phố Glenier tham quan tòa tháp cao đã từng cầm tù công chúa thỏ nổi danh.
Đi hết một lượt địa điểm theo kế hoạch, kỳ nghỉ của các nàng còn dư lại mấy ngày, cho nên hai người lại trở về căn nhà của Giang Nam Ảnh, bởi vì thật sự nhìn không nổi cảnh tượng của khu bên phải, hai người liền đem đống đồ vật lung tung rối loạn của Tằng Dật dọn dẹp lại một lần.
Giang Nam Ảnh còn vừa sắp xếp vừa gọi điện thoại cho Tằng Dật, phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình sửa sang lại: "Những ghi chú mà Erica giúp anh sao chép kia, có còn cần không?"
"Cuốn đó à, ném đi." Tằng Dật đã sớm quên cuốn vở này còn tồn tại.
"Tốt xấu gì cũng là tâm ý của con gái nhà người ta..."
Tằng Dật ở đầu dây bên kia ngơ ngác, còn cô em gái lúc trước cùng Erica ồn ào đến long trời lở đất thì sao?
Sau khi thu dọn xong mọi thứ, Giang Nam Ảnh cảm thấy vô cùng mỹ mãn mà nhìn hai bên bố cục đồng nhất, sau đó vớt Cố Niệm Bắc tê liệt ngã trên đất cùng đi tắm rửa.
Tắm xong, Giang Nam Ảnh phất phất vé vào cửa, quay đầu nhìn Cố Niệm Bắc đang nằm sấp, hỏi: "Có muốn đến chỗ chị từng học xem thử không?"
"Đi." Cố Niệm Bắc lập tức bò dậy, thay đổi quần áo chuẩn bị ra cửa.
Vào năm Giang Nam Ảnh và Tằng Dật tốt nghiệp, trường cấp ba mà hai người theo học liền dọn đến chỗ khác, mà khuôn viên ban đầu thì được cải tạo thành một thiên đường thỏ, mở cửa thu hút khách du lịch.
Bởi vì lúc ra cửa cũng đã không còn sớm, cho nên khi hai người đến thiên đường thỏ cũng đã gần bốn giờ chiều, phần lớn khách du lịch đều đã rời đi, trong vườn chỉ còn lại một vài nhân viên công tác cùng vô số con thỏ.
Tuy nói là cải tạo khuôn viên lại thành thiên đường cho thỏ, thật ra cũng chỉ là ở sân trường ban đầu trồng lại mặt cỏ và dỡ bỏ cửa sổ, bàn ghế bên trong phòng học cũng không có di chuyển.
Giang Nam Ảnh mang theo Cố Niệm Bắc đi vào lớp học cũ của nàng, vừa vặn nơi đó có một con thỏ đang ngồi xổm ở trên bệ cửa, nhìn thấy hai người lại đây, vội vàng lẻn đến trên bàn học, sau đó vẫn luôn bảo trì tư thế không nhúc nhích, tựa như đang nghiêm túc nghe giảng bài.
"Lúc trước khi còn đi học, giáo viên cũng không quản tụi chị, mỗi lần vừa đến giữa trưa Tằng Dật liền thích ngồi trên bệ cửa sổ như vậy, còn hấp dẫn không ít ánh mắt của nữ sinh.
Nhưng mà lúc sau lên lớp lớn, phòng học ở lầu hai, hắn cũng không dám ngồi như thế nữa."
Hai người ở vườn trường đi dạo một vòng, trên đường còn gặp được không ít mấy con thỏ ăn vạ, phương thức ăn vạ của chúng đủ loại cả, có con thậm chí chân vừa đụng tới liền ngã xuống đất không dậy nổi.
Cố Niệm Bắc vốn dĩ đi được một đoạn đường rồi, đột nhiên tò mò không biết những con thỏ đó sau khi các nàng đi thì sẽ làm gì, nàng vừa quay đầu liền vừa vặn đối diện với một con thỏ trong số đó, một giây sau, con thỏ này bùm chíu ngã xuống đất.
Phát hiện ra điểm này, Cố Niệm Bắc liên tục quay đầu lại, đám thỏ từng con từng con một mà lảo đảo ngã xuống, cuối cùng vẫn là Giang Nam Ảnh lôi Cố Niệm Bắc chơi đến vui vẻ kéo đi, mới cứu vớt đám thỏ con diễn bất động.
"Thỏ ở Eshabia đều thật thông minh nha~" Cố Niệm Bắc đi một đoạn, còn không nhịn được cảm khái nói.
"Dù sao cũng là những con thỏ đã từng thắng quốc vương....", Giang Nam Ảnh đột nhiên dừng bước chân.
"Làm sao vậy?" Cố Niệm Bắc nhìn theo tầm mắt Giang Nam Ảnh, chỉ nhìn thấy một cái kho hàng thật lớn, không giống phía trước, nơi này có chút hoang vu, cũng không có bóng dáng con thỏ nào cả.
"Vào xem đi." Giang Nam Ảnh cũng không biết tại sao bản thân lại nói ra những lời này, thời điểm nàng phục hồi lại tinh thần, nàng đã đẩy ra cửa kho hàng.
Bất đồng với trong trí nhớ của nàng, kho hàng trống rỗng, cái gì cũng không có, nhưng mà nhiệt độ thì vẫn là nhiệt độ trong trí nhớ nàng.
"Em gái......."
"Giang Nam Ảnh...!Cái đồ ngốc này.........."
Giọng nói của Tằng Dật và Erica đột nhiên đan xen nhau vang lên bên tai Giang Nam Ảnh, cảnh tượng giấc mơ trên Hoang Đảo lần trước lại lần nữa thoáng hiện lên trong mắt nàng.
Trong lúc nhất thời, Giang Nam Ảnh có chút không đứng vững được, cũng may Cố Niệm Bắc kịp thời đỡ nàng, nhiệt độ cơ thể cuồn cuộn không ngừng mà từ lòng bàn tay truyền tới, Giang Nam Ảnh nắm chặt lòng bàn tay, ảo giác bên tai lập tức biến mất, kho hàng lại trở nên im ắng, chỉ còn lại tiếng hít thở dồn dập của Cố Niệm Bắc.
"Làm sao vậy?" Cố Niệm Bắc khẩn trương hỏi.
"Xem ra, chị vẫn còn một chút sự tình muốn hỏi Tằng Dật." Giang Nam Ảnh nhớ rất rõ ràng, lần đó người cứu nàng chỉ có mỗi Tằng Dật, Erica là lúc sau bị Tằng Dật cưỡng chế dẫn đến xin lỗi, nhưng vừa rồi cảnh tượng Erica cứu nàng hiện lên trong kí ức là chuyện như thế nào.
Vì có sự cố nhỏ này cắm cọc, cho nên lúc quay trở về, đám thỏ con ăn vạ cũng không khiến hai người chú ý nữa, nhưng khi ra khỏi thiên đường thỏ, lại xảy ra một cái ngoài ý muốn.
"Đã lâu không gặp." Một nữ nhân ngăn cản Cố Niệm Bắc cùng Giang Nam Ảnh chuẩn bị trở về.
Nhìn đến nữ nhân trước mắt này, Cố Niệm Bắc lập tức liền cảnh giác lên, nàng vẫn chưa có quên chuyện nữ nhân này có ý đồ muốn hôn Giang Nam Ảnh khi ở khách sạn Eshabia lúc trước đâu.
"Erica, đã lâu không gặp, Tằng Dật vẫn còn ở trong nước, không có cùng đến đây." Giang Nam Ảnh trực tiếp nói.
"Gần đây nhìn thấy vài tin tức, tôi cũng không còn hứng thú với hắn."
Nghe được Erica nói, Giang Nam Ảnh có chút kinh ngạc, nàng vẫn rất tinh tường nhớ rõ Erica vì Tằng Dật mà làm ra những chuyện điên cuồng năm ấy, trước đó Tằng Dật cảnh cáo như thế nào cũng đều vô dụng, sao đột nhiên lại từ bỏ.
Tin tức gần đây? Giang Nam Ảnh ngẫm lại một chút, nếu nàng nhớ không lầm, tin tức gần đây nhất chỉ có tin về Tằng Dật cùng Lý Du.......!Tưởng tượng như vậy, Giang Nam Ảnh liền minh bạch, xem ra Erica không thấy được mấy tin làm sáng tỏ sự việc kia rồi.
"Chúng ta đi thôi." Cố Niệm Bắc một chút cũng không