Sau khi nghe Tằng Dật tường thuật xong, Cố Niệm Bắc cũng chỉ có một câu hỏi: "Vị đại ca kia rốt cuộc có biết là tình địch tiềm tàng của hắn cũng không phải nam nhân, mà là nữ nhân không?"
Đối với câu hỏi này, Tằng Dật cự tuyệt trả lời, đồng thời sau khi bản thân đã lột xong quả bưởi cũng cự tuyệt thỉnh cầu ăn ké cơm của Cố Niệm Bắc và Giang Nam Ảnh, gần đây tâm hắn thật sự quá mệt mỏi, một chút cũng không muốn phải nấu cơm cho đôi tình nhân suốt ngày phát cẩu lương này.
Ăn cơm làm gì a, tự đi ăn cẩu lương của chính mình đi!
Vì bị Lý Du và Erica cùng lúc làm tổn thương, cho nên Tằng Dật cầm chìa khóa biệt thự của Giang Nam Ảnh, hắn tính toán tạm thời sẽ không trở về nhà của mình, cho nên ở lại nhà của Giang Nam Ảnh bên đó.
Đưa chìa khóa cho Tằng Dật để hắn ở lại nhà của mình, Giang Nam Ảnh thật ra cũng không có ý kiến gì, chẳng qua là nàng vẫn nhắc nhở anh trai mình một chút: "Anh hai, anh ở nhà của em không sợ lại lên hot search sao?"
Giang Nam Ảnh không lo lắng cho mình và Tằng Dật, dù sao hiện tại ai cũng đều biết bọn họ là anh em, nếu thật sự bị đẩy lên hot search sẽ còn bị mắng mua loạn hot search, ai lại muốn xem tình cảm anh em thắm thiết nhàm chán chứ.
Nhưng mà, tiểu khu này ngoại trừ Cố Niệm Bắc và Giang Nam Ảnh, vẫn còn không ít nữ nghệ sĩ, Tằng Dật đột nhiên ngụ đến bên này, phóng viên bát quái không nghi ngờ mới là lạ, đây mới là điều khiến Giang Nam Ảnh lo lắng.
"Không có việc gì, hiện tại trong mắt đại chúng, ai cũng là thân thích của anh." Tằng Dật cầm chìa khóa, lôi kéo vali hành lí rời đi, sợ chậm một chút lại phải bị em gái đòi nấu cơm.
"Chúng ta ăn cái gì đây?" Cố Niệm Bắc hỏi.
"Gọi cơm hộp đi." Đã qua mùng tám, cuối cùng cũng có thể đặt lại cơm hộp, tuy rằng không ngon bằng cơm Tằng Dật làm, nhưng so với thực phẩm đông lạnh vẫn tốt hơn.
Giải quyết cơm trưa xong, Giang Nam Ảnh liền chờ xem Cố Niệm Bắc lại móc ra món trái cây mới nào, mặc dù đến tận bây giờ nàng vẫn không rõ tại sao Cố Niệm Bắc đột nhiên từ bỏ thói quen ngủ trưa mà bắt đầu đam mê với trái cây.
Cố Niệm Bắc lúc này là thật sự không có trái cây, cho nên trong lúc Giang Nam Ảnh còn ngồi trên sofa xem thi tập, nàng nhẹ tay nhẹ chân mà đi lên lầu, nhanh chóng nằm vào ổ chăn, chẳng qua là sao nàng lại cảm thấy kế hoạch của mình hình như có chút biến vị, đáng lẽ phải là không dính lấy Giang Nam Ảnh, để Nam Ảnh có không gian thời gian riêng tư, nhưng hiện tại lại biến thành cùng Nam Ảnh đấu trí đấu dũng, như chơi một trò chơi mới mất rồi.
Cố Niệm Bắc làm thế nào cũng không nghĩ ra được là chỗ nào xuất hiện vấn đề, thật ra thì cái kết cục này ngay từ lúc nàng đi mua túi dâu tây kia về nhà cũng đã xác định rồi.
Không nghĩ ra được gì, Cố Niệm Bắc nằm trên giường thoải mái dần dần ngủ mất rồi, chờ đến khi nàng tỉnh lại, Nam Ảnh đang ngồi bên cạnh nàng đọc sách, y hệt như lúc trước khi nàng bắt đầu thực hiện kế hoạch.
"Mấy giờ rồi?" Cố Niệm Bắc mơ mơ màng màng hỏi.
"Cách giờ cơm còn sớm, tiếp tục ngủ đi."
"Ưm." Cố Niệm Bắc đem đầu dựa tới bên người Giang Nam Ảnh, tiếp tục nghiêng đầu ngủ.
Giờ khắc này nàng cũng không thể nào nhớ nổi cái gì canh gà cái gì kế hoạch nữa, nàng chỉ muốn dựa gần người nàng thích nhất.
Giang Nam Ảnh vừa định tiếp tục đọc sách, đột nhiên di động trên bàn vang lên, nàng nhìn lướt qua, là Tân Nhạc nhắn cho Cố Niệm Bắc, nhẹ nhàng đẩy Cố Niệm Bắc một chút: "Tân Nhạc gửi tin."
"Chị trả lời giúp em đi~..." Nửa tỉnh nửa mê, Cố Niệm Bắc so với bất kì thời điểm nào khác đều thích làm nũng.
Giang Nam Ảnh đành phải mở di động Cố Niệm Bắc lên, tin tức Tân Nhạc gửi tới cũng không có nội dung gì mới, vẫn giống như trước nhắc nhở Cố Niệm Bắc khống chế cân nặng, Giang Nam Ảnh suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng không giúp Cố Niệm Bắc trả lời, rốt cuộc so với việc hồi âm trễ nãi, thì chỉ vì muốn ngủ nên để cho người khác trợ giúp trả lời thế này sẽ càng làm Tân Nhạc tức giận hơn.
Từ sau khi bị thương, Cố Niệm Bắc càng thích ngủ hơn trước rất nhiều, Giang Nam Ảnh cũng không để ý chuyện này, nàng lúc trước cũng không hiểu thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Cố Niệm Bắc, còn tưởng rằng Cố Niệm Bắc ngày thường đóng phim quá mệt mỏi, cho nên muốn tranh thủ thời gian nghỉ phép này mà ngủ bù.
Đối với chuyện này, Tân Nhạc tất nhiên có biết đến.
Lúc trước Cố Niệm Bắc đừng nói cái gì mà thích ngủ, mỗi ngày ở đoàn phim có thể an ổn ngủ một giấc buổi tối đã là điều không hề dễ dàng, chẳng qua là trong khoảng thời gian này Cố Niệm Bắc vẫn luôn có kiểm tra thân thể, cũng không tra ra vấn đề gì, dần dà, Tân Nhạc cũng chẳng để ý nữa.
Thời điểm Cố Niệm Bắc chân chính tỉnh ngủ là 5 giờ chiều, nhìn đến Giang Nam Ảnh ngồi bên cạnh, câu đầu tiên nàng nói chính là: "Lại quên rồi." Cố Niệm Bắc ngủ đến mơ hồ, còn tưởng rằng bản thân lôi kéo Giang Nam Ảnh đi ngủ trưa.
"Quên cái gì? Quên mua dâu tây, thanh long, hay quả bưởi?"
"Không, hôm nay muốn mua trái kiwi."
Tiễn Cố Niệm Bắc đi mua trái kiwi rồi, Giang Nam Ảnh lại gọi điện thoại cho Tằng Dật, bởi vì Tằng Dật ngụ lại chỗ này, Giang Nam Ảnh cũng không có cách nào giống mọi khi đi theo sau Cố Niệm Bắc, nàng vẫn chưa nghĩ tới sẽ cùng Cố Niệm Bắc dùng phương