Tuy rằng ba năm trước Cố Niệm Bắc đã cầu hôn, nhưng ba năm này hai nàng thật sự đều quá bận, hơn nữa cũng không tìm được thời gian thích hợp đi kết hôn, kết quả là vẫn luôn kéo dài tới hiện tại.
Cố Niệm Bắc ôm cái cúp vàng kia thật lâu, nếu không phải Tân Nhạc bên cạnh dùng chân ở phía dưới đá nàng, nàng thiếu chút nữa đã quên đem cúp trả lại cho Giang Nam Ảnh, nhưng mà nàng biết tin tức bản thân không thể đoạt giải nên thất thố này là trốn không thoát.
Cũng giống như ba năm trước đây, hai nàng ở lại khách sạn năm đó, chỉ là buổi tối hôm nay Cố Niệm Bắc cuối cùng cũng sẽ không bị cự tuyệt ở ngoài cửa.
"Kỳ thật em......", Cố Niệm Bắc vừa mới nói một nửa Giang Nam Ảnh liền giúp nàng tiếp lời, "Không nghĩ tới chị sẽ làm như vậy sao? Ở lễ trao giải cầu hôn không phải là chuyện thường thấy sao? Chị cảm thấy nếu đã đoạt giải, luôn muốn khoe một chút."
Cố Niệm Bắc phát hiện ba năm trôi qua, nàng chính mình không có biến hóa gì, nhưng mà Giang Nam Ảnh trước mặt nàng thế nhưng lại từ ngạo kiều biến thành muộn tao*, thời gian thật là quá thần kỳ!
*muộn tao: ngoài lạnh trong nóng, "lù khù vác cái lu mà chạy", vẻ ngoài ngây thơ bên trong nham hiểm ( ̄y▽, ̄)╭
"Niệm Bắc." Giang Nam Ảnh lại lần nữa từ trong túi móc ra chiếc nhẫn kia, đi đến trước mặt Cố Niệm Bắc, giúp nàng mang lên, "Chúng ta kết hôn đi."
Giờ khắc này, Cố Niệm Bắc bên tai tựa hồ lại vang lên câu nói mà nàng đã nói với Giang Nam Ảnh vào đêm giao thừa ba năm trước đây: "Nam Ảnh, chúng ta kết hôn đi."
Cuối cùng các nàng cũng kết hôn!
So với Cố Niệm Bắc, năng lực hành động của Giang Nam Ảnh có thế nói là kinh người.
Ngay sau hôm lễ trao giải thưởng Kim Lập, Cố Niệm Bắc liền thấy được một kế hoạch hôn lễ kỹ càng tỉ mỉ, kỹ càng tỉ mỉ đến mức Cố Niệm Bắc hoài nghi có phải Giang Nam Ảnh đã chuẩn bị kế hoạch này trong suốt 3 năm hay không.
Vào thời điểm hai nàng chuẩn bị kết hôn, Giang Nam Ảnh còn xử lý tốt chuyện nàng rời khỏi màn ảnh tiếp quản tập đoàn Tằng Thị, tuy rằng ngoại giới đều suy đoán giờ phút này bên trong tập đoàn Tằng Thị hẳn là máu tanh vũ bão, mỗi người trong lòng đều run sợ, nhưng trên thực tế là, nội tình tập đoàn tương đối bình tĩnh.
So với thân phận tổng tài, thân phận nhà thiết kế của Tằng Dật càng có cảm giác tồn tại hơn.
Đặc biệt là mấy năm nay, nếu nói Tằng Dật là tổng tài tập đoàn tằng Thị, không bằng nói hắn là linh vật của Tằng Thị.
Hôn lễ được sắp xếp ở Eshabia, nơi này đối với hai nàng mà nói đều có ý nghĩa đặc thù.
Các nàng cũng không có mời quá nhiều người, ngoại trừ thân nhân, chỉ mời thêm một vài bạn thân.
Tiền biếu đến Cố Chu thật ra vẫn như hắn mong muốn là thu được, chẳng qua là phần lớn bằng hữu của hắn đều quá lười, không đi Eshabia liền trực tiếp đưa hắn tiền mừng.
Bó hoa cưới vậy mà có không ít người tranh đoạt, ví dụ như một lòng ham muốn kết hôn tựa Sầm Diệc Thư, Du Cốc còn có cả Diệp Quý, chỉ là cuối cùng cũng không có ai cướp được bó hoa đó, mà đảm nhận vai trò linh vật của hôn lễ bị bó hoa tung lên ném trúng vào người, Miêu đại gia nhìn nhìn bó hoa, lại nhìn sang đám nữ nhân kia đang nhìn mình, chậm rì rì gặm nhấm bó hoa.
"Tình yêu là cái gì,