☆Chương 38: Tiểu kinh hỉ.
"Tối hôm đó cô đã tới sao?" Cố Niệm Bắc lúc này mới phản ứng lại.
"Ừm."
Tối hôm đó, Giang Nam Ảnh tuy rằng trong lòng hoài nghi, nhưng vẫn đi tới điểm hẹn, thậm chí còn đến sớm hơn nửa tiếng.
Cách giờ hẹn chừng mười lăm phút, nàng nhìn thấy Cố Niệm Bắc tới, ngây ngốc ngồi xuống, mở ra thực đơn rồi nhìn chằm chằm xem, không hề chú ý đến Giang Nam Ảnh ngồi ở một góc khác.
Sau khi giờ hẹn đã điểm, Cố Niệm Bắc mới ngẩng đầu, hướng cửa nhìn thoáng qua, nhưng thực mau lại đem tầm mắt phóng tới thực đơn.
Lại qua vài phút sau, Giang Nam Ảnh rốt cuộc nhìn thấy biểu tình buồn rầu xuất hiện trên mặt Cố Niệm Bắc, cô nương này hóa ra vẫn còn nhớ là đang đợi người sao.
Ý nghĩ này của Giang Nam Ảnh tồn tại không lâu, liền bị cuộc đối thoại của Cố Niệm Bắc cùng nhân viên phục vụ hất bay.
Tuy rằng cách vị trí Cố Niệm Bắc một khoảng nhất định, nhưng Giang Nam Ảnh có thể rõ ràng mà nghe được Cố Niệm Bắc hỏi: "Hai món này nhìn qua đều không tồi, anh đề cử cái nào hơn?"
"Hai phần này cũng không quá lớn, không phải còn một vị khách nữa sao? Quý khách có thể suy xét gọi cả hai."
"Đúng rồi! Còn một người nữa." Cố Niệm Bắc vui rạo rực mà đem thực đơn lật thêm vài tờ, "Vậy thì tất cả những món này đều được yêu cầu."
Sau khi nghe xong đoạn đối thoại này, Giang Nam Ảnh cảm thấy đại khái đoán được nguyên nhân cô nàng này mời nàng đi ăn cơm, đại khái là sợ lãng phí, tùy ý kéo một người đi.
Giang Nam Ảnh nghĩ như vậy, liền thay đổi chủ ý, tiếp tục ngồi ở một góc, mà sau khi đồ ăn được dọn lên, Cố Niệm Bắc không chút nào để ý việc mình bị cho leo cây, một lòng một dạ ăn thực chăm chú, càng thêm chứng thực điều Giang Nam Ảnh phỏng đoán.
Cố Niệm Bắc ăn một giờ, Giang Nam Ảnh liền nhìn một giờ, đến tận lúc Cố Niệm Bắc ăn xong rời đi, Giang Nam Ảnh mới đi đến chỗ Cố Niệm Bắc vừa ngồi, gọi một phần giống hệt.
Tối hôm đó, Giang Nam Ảnh là nhớ thật kỹ Cố Niệm Bắc người này.
Đáng tiếc chính là, thời điểm các nàng lần nữa gặp nhau lại là khi công chiếu điện ảnh, hơn nữa Giang Nam Ảnh phát hiện Cố Niệm Bắc khi đó cùng với Cố Niệm Bắc lần đầu tiên nàng gặp đã có chút khác biệt, sự ngu đần trên người đã biến thành một vũ khí ngụy trang, nhưng vẻ phòng bị trong mắt là giấu không được.
Giang Nam Ảnh không có hứng thú đi tìm tòi nghiên cứu đã xảy ra cái gì, chỉ là nhớ rõ hôm đó nàng đã không đến ăn bữa tối kia, cho nên vẫn là đi giúp một phen, nhờ người giới thiệu cho Cố Niệm Bắc một người đại diện đáng tin cậy.
Những chuyện sau đó về Cố Niệm Bắc, Giang Nam Ảnh cũng không quan tâm, suy cho cùng nàng cũng chỉ là muốn cùng Cố Niệm Bắc cạnh tranh công bằng, không nghĩ muốn kéo Cố Niệm Bắc vào những chuyện không liên quan, nếu những chuyện khác còn muốn quản, nàng sẽ cảm thấy chính mình có bệnh.
Cho dù là hôm nay, sau 6 năm, Cố Niệm Bắc không biết đến chuyện này, Giang Nam Ảnh tất nhiên cũng sẽ không nói cho nàng biết, nàng đã có quá nhiều bí mật liên quan đến Cố Niệm Bắc, còn nói ra, đối với cái đồ ngốc được một tấc lại muốn tiến một thước này, chẳng may gặp phải chuyện gì tới thì thật phiền toái.
Trong lòng Giang Nam Ảnh, Cố Niệm Bắc và Tằng Dật là cùng một loại sinh vật, nàng phi thường nhớ rõ năm đó nàng tích cóp tiền mua tặng Tằng Dật một chiếc xe, kết quả Tằng Dật trong lúc quá vui mừng đã thiếu chút nữa đem xe lao xuống sông.
Nghe được câu trả lời của Giang Nam Ảnh, Cố Niệm Bắc liền ngây ngốc, nàng rõ ràng không có thấy Giang Nam Ảnh.
Từ từ........!Cố Niệm Bắc cuối cùng nhớ ra, nàng ngày hôm đó hình như thật sự không có nhìn xung quanh, chỉ là ngẫu nhiên nâng đầu lên vài lần, toàn bộ thời gian đều tập trung ăn ăn.
"Đem quần áo thay đổi, chuẩn bị đi ra ngoài." Giang Nam Ảnh không nghĩ lại cùng Cố Niệm Bắc thảo luận việc này, hơn nữa màn đêm Eshabia đã buông xuống, đèn đường bên ngoài đều đã sáng lên.
"Ừm, chờ một chút." Nghe được Giang Nam Ảnh thúc giục, Cố Niệm Bắc theo bản năng mà vén váy ngủ lên, chuẩn bị cởi ra.
Giang Nam Ảnh không kịp ngăn cản nàng, đành phải chính mình quay người đi, kết quả lại nghe được Cố Niệm Bắc nói: "Có thể lấy giúp tôi quần áo ở trên giường không?"
"Quần áo của cô." Giang Nam Ảnh cuối cùng vẫn là lạnh mặt đi cầm quần áo, hơn nữa đối mặt đưa cho Cố Niệm Bắc, cô nương này còn không có thẹn thùng, nàng có cái gì mà phải thẹn thùng chứ, dù sao vẫn còn một lớp nội y!
Chờ đến khi Cố Niệm Bắc đổi quần áo xong, hai người liền rời khách sạn.
Lúc ra khỏi khách sạn, Cố Niệm Bắc nhịn không được ngó đến khu vực tham quan, nhưng mà quả nhiên là không có nhìn thấy nữ nhân lúc trước.
Giang Nam Ảnh tất nhiên có chú ý tới động thái này của Cố Niệm Bắc, chỉ là nàng cái gì cũng không nói, Tằng Dật đã nhắn lại với nàng, nói hắn sẽ xử lý.
Có ngày hôm qua giáo huấn, Cố Niệm Bắc vừa ra khách sạn liền đáng thương vô cùng mà nhìn Giang Nam Ảnh, ý đồ muốn dắt tay đối phương, đương nhiên sau khi bị Giang Nam Ảnh bình tĩnh nhìn chăm chú, nàng đành phải thu lại tay.
Lại nói tới, nàng thành công cùng Giang Nam Ảnh nắm tay chỉ có một lần, chính là lần Giang Nam Ảnh tưởng nàng sinh khí nên tới nắm đầu ngón tay nàng để an ủi kia, ngẫm lại thật chua xót.
"Hôm nay không ra đường lớn, không cần phải lo lắng có rất nhiều người." Giang Nam Ảnh giải thích nói.
Quả thực như lời Giang Nam Ảnh nói, lúc đầu đã ít người, đi một thời gian sau, càng lúc càng vắng bóng người đi đường.
Đi thật mau đến mười lăm phút sau, hai người mới dừng bước.
Xuất hiện trước mặt các nàng chính là một trản đèn hình thỏ khổng lồ, đại khái là bởi vì đã lâu năm rồi, ánh đèn có chút mờ, so với những ánh đèn đường hiện đại hai bên, ánh mờ đặc biệt rõ ràng.
"Đây là điểm du lịch gì vậy? Sao lại không có bao nhiêu người tới?" Cố Niệm Bắc tò mò hỏi, theo lý thuyết thì cho dù không phải là điểm thu hút đứng đầu cũng có ít nhất hơn mười mấy người, nhưng trản đèn to này lại chỉ có hai người các nàng.
"Này chỉ là trản đèn thủ công bình thường mà thôi, cũng không phải địa điểm tham quan gì, tôi chỉ là muốn đến nhìn xem." Ở Eshabia những ngày ấy, Giang Nam Ảnh sống ở khu phố gần trản đèn này, nàng có thói quen mỗi tối đều ngồi ở bên cạnh trản đèn này chờ Tằng Dật về nhà, nhưng mà đa số thời gian đều là đợi không được người.
Lại nói tiếp, Giang Nam Ảnh lúc mới vừa vào giới giải trí cũng chính là bởi vì chuyện này nên cố ý dùng giả danh, nàng còn tưởng rằng sau khi về nước những tin tức về tình nhân của Tằng Dật sẽ đến không ngừng, không ngờ tới sau khi về nước hắn thế nhưng lại đổi tính, không