Chương 72: Cố Niệm Bắc: Chị lại khi dễ em!
Qua vài phút, Giang Nam Ảnh mới buông Cố Niệm Bắc ra, hơn nữa giúp nàng thắt nút áo lại, mà Cố Niệm Bắc sau khi được buông tha, xoay người chôn đầu vào mặt gối, không dám nhúc nhích.
Editor: À..
Là vẫn còn một lớp áo lót mỏng à...!*tiếc nuối.jpg*_(:з)∠)_
"Còn chưa ngủ sao?" Giang Nam Ảnh tỏ vẻ bản thân cái gì cũng chưa làm, bình tĩnh hỏi.
Nghe được Giang Nam Ảnh nói những lời này, Cố Niệm Bắc lại lật người qua, sắc đỏ ửng trên mặt vẫn chưa rút hết đi, lại không dám nhìn Giang Nam Ảnh, chỉ dám nằm thẳng tắp không nhúc nhích.
Giang Nam Ảnh trong lòng thầm bật cười, nhưng trên mặt không chút nào hiển lộ, còn nói: "Chị ngủ trước đây."
Lời này vừa ra, Cố Niệm Bắc đang nằm như người máy phải gian nan xoay người, nỗ lực nghẹn tới một câu: "Chị ngủ trước đi, em mất ngủ rồi."
Ý cười trên mặt Giang Nam Ảnh rốt cuộc không nín nhịn được nữa, thậm chí không cẩn thận cười ra tiếng, nếu hiện tại Cố Niệm Bắc mà còn bình tĩnh như lúc trước, nàng sẽ thực lo lắng có khả năng Cố Niệm Bắc chỉ là nhất thời ảo giác, kỳ thật vẫn là thẳng nữ, nhưng mà hiện tại phản ứng như thế này, nàng thật sự thở phào nhẹ nhõm.
"Chị, Chị đừng có cười mà!" Cố Niệm Bắc mặt ngày càng đỏ hơn, cái vừa rồi không hề giống ôm ấp hôn hít thường ngày.
"Được được, chị không cười." Nếu không phải hôm nay Cố Niệm Bắc thật sự quá đáng, Giang Nam Ảnh cũng sẽ không làm như vậy, hiện tại dù sao cũng chỉ có thể chiếm ít đậu hũ, còn thật sự muốn làm cái gì thì ít nhất cũng phải chờ quay chụp xong《 Hoang Đảo 》lại nói tiếp.
Sau khi Giang Nam Ảnh thật sự không cười nữa, Cố Niệm Bắc hít thở sâu vài lần, nhưng nhiệt độ trên mặt vẫn không giảm xuống, ngược lại tim còn đập nhanh hơn.
Nàng vừa rồi rốt cuộc đã làm cái gì a! Tại sao lại muốn kêu nóng chứ!! Cố Niệm Bắc thật sự khóc không ra nước mắt.
Giang Nam Ảnh rất có hứng thú mà nhìn Cố Niệm Bắc biểu tình biến hóa, còn cố ý đem quần áo mà Cố Niệm Bắc cởi bỏ ở một bên cầm lên, hỏi: "Là cảm thấy lạnh sao? Muốn mặc lại quần áo chứ?"
Cố Niệm Bắc nóng đến phát hỏa vội vàng tiếp nhận quần áo mặc vào, sau khi mặc xong, chút hơi lạnh lẽo trên quần áo cuối cùng cũng giúp Cố Niệm Bắc hạ nhiệt một chút, nhưng nàng còn chưa kịp thở ra một hơi, Giang Nam Ảnh đột nhiên ôm lấy nàng, trong miệng còn nói: "Trên quần áo nhiễm khí lạnh, ôm thế này sẽ ấm hơn một chút."
"Chị......", Cố Niệm Bắc vốn dĩ muốn nói Giang Nam Ảnh buông nàng ra, nhưng lời nói đến bên miệng lại biến thành, "Chị lại khi dễ em!"
"Vừa rồi loại này không được gọi là khi dễ." Giang Nam Ảnh nghiêm trang mà nói.
Bị Giang Nam Ảnh nhắc nhở như vậy, Cố Niệm Bắc nhớ lại cảm giác xẹt ngang qua khi ngón tay Giang Nam Ảnh quét trên người nàng, lập tức xụi lơ trong lòng ngực Giang Nam Ảnh, giọng nói có chút khác thường: "Vậy...! gọi là gì.."
Giang Nam Ảnh tất nhiên nhận thấy được thân thể Cố Niệm Bắc biến hóa, cười nói: "Gọi là đốc thúc em ngủ sớm."
Cố Niệm Bắc rốt cuộc đã có thể lĩnh hội cảm thụ của Giang Nam Ảnh trong quá khứ, hữu khí vô lực mà nói: "Kết quả hiện tại còn chưa thể ngủ."
"Cho nên hiện tại cần phải đi ngủ." Giang Nam Ảnh buông lỏng tay ra, kéo áo quần Cố Niệm Bắc chuẩn bị hướng lên trên cởi ra, Cố Niệm Bắc vốn dĩ có thể ngăn cản, nhưng cái gì cũng đều không làm, tùy ý Giang Nam Ảnh cởi bỏ bộ đồ trên người mình.
Cởi bỏ quần áo Cố Niệm Bắc xong xuôi, Giang Nam Ảnh thật sự giống như lời nàng nói, nhắm hai mắt lại chuẩn bị ngủ, chỉ để lại Cố Niệm Bắc không thể tin nổi nhìn bóng lưng nàng.
Vậy mà thật sự ngủ sao?!?! Qua vài phút sau, Cố Niệm Bắc mới dám xác định sự thật này.
Mà đưa lưng về phía Cố Niệm Bắc, Giang Nam Ảnh nhịn không được nở nụ cười, bị Cố Niệm Bắc chọc tức nhiều lần như vậy, nàng tất nhiên học được một ít.
Sự thật chứng minh rằng, năng lực thích ứng của Cố Niệm Bắc vô cùng tốt.
Sáng hôm sau, Giang Nam Ảnh còn tưởng rằng có thể thấy được một Cố Niệm Bắc thẹn thùng, cho nên cũng không giống như bình thường đi rửa mặt thay đồ sớm, mà cố ý giả bộ ngủ, chuẩn bị cùng Cố Niệm Bắc rời giường.
Nàng thực chờ mong bộ dáng Cố Niệm Bắc vừa tỉnh lại đã ngượng ngùng hoảng loạn.
Kết quả......!Giang Nam Ảnh thật sự một chút đều không nghĩ nói đến chuyện này.
"Nam Ảnh, rời giường, lại không dậy nổi thì không có cơm sáng ăn đâu!" Cố Niệm Bắc tỉnh lại phát hiện Giang Nam Ảnh còn ngủ, lập tức vỗ nhẹ cánh tay Giang Nam Ảnh, nói.
Sáng hôm nay, Cố Niệm Bắc lần nữa trải qua buổi sinh hoạt hạnh phúc bị Giang Nam Ảnh nhét bánh mì vào miệng.
Mấy ngày còn lại trong tuần, đoàn phim đã quay xong đoạn cốt truyện Lê Sơ Nguyên dầm mưa lao ra khỏi hang động, mà Giang Nam Ảnh cũng cùng những diễn viên khác trong đoàn phim thân thiết hơn.
Phía trước bởi vì tin đồn, những tân nhân đó cũng không dám tiếp cận Giang Nam Ảnh với Cố Niệm Bắc, hiện tại Giang Nam Ảnh chủ động hướng bọn họ làm quen, bọn họ đương nhiên muốn phối hợp.
Tuy rằng rất nhiều người trong số họ muốn cùng