Bởi vì Tằng Dật bị bưng ra làm áp tròng quá nhiều lần, cho nên toàn thân trên dưới không nơi nào là không bị ghét bỏ.
Ở một mức độ nào đó, Tằng Dật thật sự rất có hảo cảm với Sầm Diệc Thư-người lúc trước từng buộc chặt hắn xào tai tiếng yêu đương, suy cho cùng cũng chỉ có Sầm Diệc Thư không có ghét bỏ hắn.
Giang Nam Ảnh xem xong tin bát quái, đem link gửi tới cho Tằng Dật, thật mau liền thu được hồi âm, là một nhãn dán "Ta muốn tĩnh tâm".
Giang Nam Ảnh nhìn cười cười, không tiếp tục trêu chọc Tằng Dật nữa, thân là em gái nên (ngẫu hứng) chừa lại cho anh trai một ít tôn nghiêm.
Những chuyện khác, vẫn là chờ sau khi《 Hoang Đảo 》kết thúc quay chụp rồi nói sau.
Đến 3 giờ chiều, Cố Niệm Bắc cuối cùng cũng tỉnh ngủ, nàng đổi xong quần áo liền chạy đến phòng Giang Nam Ảnh ăn vạ không đi, Giang Nam Ảnh còn đang sửa soạn quần áo chuẩn bị trở về đảo hoang, cũng không có tâm hơi để ý nàng, để nàng tự ngồi tự chơi trên sofa.
"Nam Ảnh, chị mang theo chăn bông làm gì?" Cố Niệm Bắc khó hiểu nhìn vali hành lí của Giang Nam Ảnh.
"Mang cho em."《 Hoang Đảo 》còn ít nhất là ba tháng nữa mới quay xong, Giang Nam Ảnh không định luôn ngủ cùng Cố Niệm Bắc như vậy được.
"Đúng rồi, này đó đều cho em." Giang Nam Ảnh từ rương hành lý lấy ra mấy cái túi thảy cho Cố Niệm Bắc.
Cố Niệm Bắc mở ra, phát hiện trong túi là đồ nội y lông nhung, còn có quần dài mùa thu, nàng không thể tin được mà nhìn Giang Nam Ảnh, thật sự giống như những gì nàng nói ở Eshabia, Giang Nam Ảnh với mẹ nàng quả thật có tiếng nói chung! Trong túi còn có áo khoác, khăn quàng cổ và bao tay.
"Nhìn chị cũng vô dụng." Giang Nam Ảnh biết những món đồ cần thiết bên đoàn phim sẽ chuẩn bị sẵn, nhưng những vật dụng cá nhân như này vẫn là phải tự mang theo.
Nàng trước kia có nghe nói qua về việc Cố Niệm Bắc quay phim cảnh rơi xuống nước xong bị cảm nặng, mà《 Hoang Đảo 》lần này cũng phải xuống nước, thể chất Cố Niệm Bắc lại không tốt, hiện tại cũng là nên bắt đầu mặc thêm nhiều lớp.
Giang Nam Ảnh tính toán đem Cố Niệm Bắc bọc kín mít, ý tưởng này cũng là từ Lý Du bên kia mà thành.
Khi hai người rời khỏi khách sạn, Cố Niệm Bắc thật sự bị Giang Nam Ảnh bọc kín mít, ngoại trừ không có cái kính râm thôi, còn lại trên cơ bản đều giống Lý Du như đúc.
Cũng may là mùa này ở cổ trấn quả thật rất lạnh lẽo, ăn mặc kiểu này cũng có không ít người, chỉ có Cố Niệm Bắc trước kia mặc váy và tất chân mới là khác loài.
Cố Niệm Bắc cũng không phải là không lạnh, mà là bị lạnh đến quen luôn rồi.
Vì để Cố Niệm Bắc cam tâm tình nguyện bị bọc kín mít như hũ nút, Giang Nam Ảnh cố ý mua hai bộ, khi ra cửa chính mình cũng mặc một bộ y hệt đi ra ngoài.
Hai nàng đi trên đường cũng không có người quá chú ý, nhưng mà khi lên thuyền, ánh mắt mọi người nhìn tới các nàng càng thêm kì quái.
Giang Nam Ảnh thính lực không tồi, cách thật xa vẫn có thể nghe thấy có người trong đoàn phim nói cái gì mà đụng hàng, cùng khung ảnh muốn diễm áp.
Cố Niệm Bắc cũng nghe thấy những cái đó, thời điểm hai người ở riêng với nhau liền nhịn không được chọc chọc Giang Nam Ảnh, nói: "Nếu là ở Việt Thị, chúng ta lại phải lên hot search, có lẽ là "Hai minh tinh đụng hàng cùng khung chụp, ai đẹp hơn?", fans ít nhất sẽ xé nhau hơn một tuần nha~"
Giang Nam Ảnh đem khăn quàng cổ bị lỏng thòng xuống lần nữa quấn chắc lên cổ Cố Niệm Bắc, bình tĩnh nói: "Em xem nhẹ truyền thông rồi, tiêu đề hẳn sẽ là "Hai minh tinh đồng thời mập ra lại còn đụng hàng, xấu hổ cực điểm!" nha."
"Chà.......", Cố Niệm Bắc suy nghĩ một chút, "Tiêu đề thế này, hai nhà fans của chúng ta phỏng chừng có thể thể xé nhà truyền thông đến tận Tết."
Sau khi trở lại đảo, toàn bộ đoàn phim lập tức bắt đầu công việc.
Hai tuần qua đi, cuối cùng cốt truyện Lê Sơ Nguyên mất tích, sáu người còn lại đến bờ biển phát hiện con thuyền cũng được quay xong.
.
Truyện Đoản Văn
Trong hai tuần này, tiểu đảo lại trải qua một lần hạ nhiệt độ, hiện tại trên đảo nhiệt độ đã giảm tới dưới 0 độ C, nhưng theo kịch bản thì sáu nhân vật cần phải quay chụp cảnh xuống nước, cho nên trước khi quay chụp cảnh này, toàn bộ đoàn phim nghỉ xả hơi nửa ngày để các diễn viên có thể thích ứng với nước một chút.
Cố Niệm Bắc quấn tấm chăn bông Giang Nam Ảnh mua cho nàng, ngồi xổm trước bờ cát, nhìn mặt biển tĩnh lặng một hồi, lại nhìn sang Giang Nam Ảnh đứng bên cạnh, quay qua quay lại như vậy ba lần, Giang Nam Ảnh rốt cuộc không thể không mở miệng