Lại một mùa hè trôi qua chúng ta lại bước vào năm học mới thì cũng là lúc chúng ta thêm một tuổi trưởng thành hơn một chút biết suy nghĩ về ước mơ tương lai của bản thân chúng ta.
Tôi là Ngọc Tâm Anh học sinh lớp 12 của trường chuyên Anh,đây là một ngôi trường khá nổi tiếng chỉ có những học sinh ưu tú và gia đình có điều kiện mới được vào học.
Còn tôi thì thuộc vế đầu tiên bởi vì gia đình tôi không khá giả gì mấy nhưng cũng nhờ thành tích nên tôi được tuyển thẳng vào trường.
Khi học ở đây tôi khá là rụt rè và nhút nhát nhưng dần dần rồi thì tôi cũng đã quen dần và bắt đầu có các mối quan hệ tốt hơn.
Reng!.
reng! reng! tan học tuần sau các em nhớ nộp bài đầy đủ nhé.
Dạ vâng ạ cả lớp đồng thanh lên tiếng.
Sau đó cùng nhau trở về kí túc xá ở đây học bán trú chỉ khi cuối tuần mới trở về nhà.
Tâm Anh đi ăn cơm thôi đó là người bạn của cô tên là Ngọc Lan.
Vâng đi ngay đây.
Sau đó hai người bọn họ xuống căn tin ăn,không khí căn tin bây giờ vô cùng nhộn nhịp và đông đúc.
Có thể nói mọi ánh mắt luôn đổ dồn về phía hai người có thể nói là ghen ghét và ganh tị bởi vì một người bình thường như cô tại sao lại quen được Mặc Thiên Hàn đại thiếu gia của Mặc thị.
Mặt thì nói không quan tâm nhưng cũng có lúc rất chạnh lòng cô thấy bản thân mình cũng không xứng với cậu ấy người ta có tất cả còn cô chẳng có gì hết nhưng cậu ấy luôn một lòng yêu cô.
Hai người họ quen nhau tới nay cũng được 2 năm anh là người đã tỏ tình cô.
Có đôi lần cô cũng muốn khước từ nhưng cô vẫn lựa chọn theo con tim của mình yêu anh mặc kệ mọi thứ xung quanh.
Tâm Anh cậu mau ăn cơm đi đừng để ý bọn họ tụi nó đang ganh tị với cậu đó,cậu mà khóc là tụi nó hả hê cho mà xem.
Ừm mình biết rồi cậu cũng mau ăn đi.
Sau khi rời khỏi nhà ăn thì hai người trở về kí túc xá của mình nhưng vẫn không quên mua thêm một phần ăn cho cô bạn cùng phòng.
Nè Nhã Ái cậu mau ăn cơm rồi uống thuốc cho hết bệnh nha.
Ừm mình cảm ơn hai cậu nha,buổi chiều nhớ xin cho mình nghĩ nhé.
Được,được.
Tâm Anh mở điện thoại lên toàn là tin nhắn của Thiên Hàn " em ăn gì chưa,chiều tan học đợi anh nha "
Tâm Anh vừa đọc vừa cười mỉm trong lòng,cô và anh học khác lớp nên buổi sáng ít gặp nhưng chiều nào cũng sẽ cùng nhau đi ăn hoặc là đi ôn bài.
Đúng là không