Sau khi đưa Tâm Anh lên phòng y tế bác sĩ khám thì mới biết được hôm qua cô dầm mưa nên mới trở nên sốt cao như vậy.
Nghỉ ngơi một lát thì Tâm Anh cũng đã tỉnh dậy Nhã Ái mới lấy cháo và thuốc cho cô uống ở lại chăm sóc một lát thì Nhã Ái mới trở về lớp.
Tâm Anh mệt nhoài ngồi dậy ngước nhìn ra bên ngoài thế giới ngoài kia cực kì rộng lớn làm sao cô đối mặc được chứ.
Ting! ting! ting.
.
là số của Thiên Hàn hôm qua đến giờ anh ấy đã gọi đến rất nhiều cuộc nhưng cô vẫn không can đảm mà nghe máy.
Vì sao ư! Đó chính là mẹ của anh đã gặp cô và yêu cầu hai người chia tay nếu không sẽ không cho gia đình cô được yên ổn.
Cô đương nhiên là không thể bỏ mặc gia đình mình được rồi.
Cô yêu anh rất nhiều nhưng cũng không thể vì thế mà từ bỏ cả gia đình mình được như thế cô thấy mình rất là bất hiếu với ba mẹ.
Tâm Anh biết thế lực của gia đình anh rất lớn còn đối với nhà cô chỉ là ngọn cỏ ven đường mà thôi.
Thiên Hàn sau khi biết tin bạn gái mình bị bệnh thì liền đến ngay phòng y tế của trường học xem cô ấy như thế nào nhưng đổi lại chỉ là ánh mặt vô hồn của cô.
Tâm Anh em bệnh sao không nhắn cho anh,hôm qua đến giờ anh rất lo cho em,anh nhớ em.
Mặc Thiên Hàn anh mau buông tôi ra đi,tôi mệt lắm không muốn nói chuyện với anh đâu.
Tâm Anh hôm nay em lạ lắm sau lại xua đuổi anh chứ anh là bạn trai của em mà.
Hôm nay cô cũng muốn nói chuyện rõ ràng với anh một lần sau này cũng không muốn dây dưa gì với nhau nữa.
Mặc Thiên Hàn anh nghe cho rõ đây " hôm nay tôi muốn chúng ta chia tay ".
Anh nghe xong như muốn bất động tại chỗ.
Tại sao,không lẽ anh không tốt chỗ nào hay sao.
Em đừng có mà gạt anh anh không tin đâu
"Anh không tin thì thôi nhưng tôi vẫn muốn chia tay anh,chúng ta hôm nay kết thúc tại đây " cô nói ra những lời này nhưng trong tim của cô cũng rất là đau không thua kém gì anh.
"Vậy em hãy cho anh một lý do đi "Thiên Hàn vừa nói vừa bấu chặt vào vai cô: Là