Trên bàn ăn bốn người vô cùng vui vẻ và hạnh phúc.
" Cháu ăn món này đi bữa này bà nội dặn đầu bếp nấu toàn những món cháu thích đấy " dạ cháu cảm ơn ạ
Sau khi ăn cơm xong thì cô cùng mọi người ra phòng khách trò chuyện.Tâm Anh được hỏi han đủ thứ còn Thiên Hàn chỉ ngồi đó nghe mọi người nói chuyện.
"Bà nội, mẹ cũng muộn rồi con đưa cô ấy về trước" vâng,con phải lái xe cẩn thận đó.
Chiếc xe đắt tiền chạy bon bon trên đường phố khiến người khác đưa mắt nhìn.
" Em nhìn gì thế " hì hì em chỉ ngắm đường phố thôi mà.
Hơn 1 giờ thì hai người cũng về đến nhà thấy Tâm Anh có vẻ mệt nên anh đành bế cô lên phòng.
" Anh sao thế em tự đi được mà " anh muốn bế em.
Tâm Anh thấy thế cũng mặc kệ cho anh bế mình,tay cô cũng choàng qua người anh mà cảm nhận hơi ấm
" Sao mặt em đỏ thế " đâu có đâu mặt em không có đỏ.
" Chụt! anh kéo cô sát lại gần mà hôn vào môi cô cả hai thân thể cứ dính sát vào nhau.
"Ưm.....ưm......ưm......!Hàn em đang mang thai đó " nụ hôn kéo dài rất lâu sau đó anh mới rời khỏi môi cô mà vỗ về.
" Vợ anh chỉ hôn em thôi mà, sẽ không ảnh hưởng đến bé con đâu " vâng.
Trời cũng muộn rồi chúng ta ngủ thôi,trên giường là hình ảnh của hai người đang ôm nhau ngủ trông rất giống một cặp vợ chồng son.
Buổi sáng 8 giờ tại quán cà phê,Nhã Ái đang tất bật làm việc thì thấy nhân viên đang xì xào bàn tán.
"Chị Ái chị và anh ấy đang quen nhau sao " cô cũng không ngần ngại mà gật đầu.
" Chị tụi em chúc mừng chị nha,có người chồng cực phẩm" anh ấy không có cực phẩm đâu.
Nãy giờ Mặc Huy đứng ngoài cửa nghe hết câu chuyện thì lại bật cười không ngờ cô gái này lại ngại như vậy,mới chọc có chút mà mặt đã đỏ hết lên.
"Khụ...khụ...!ho vài cái sau đó tiến vào chỗ cô "