Ào ào ào, ngày hôm nay mưa mưa thật lớn.
Giang Y Linh đang nhìn trời cảm thán thì chuông điện thoại chợt reo lên.
Cô vội vàng nhảy xuống giường sỏ dép vào, chạy đến phía bàn ở cuối giường.
Thấy số điện thoại có hình trái tim to đùng ở bên cạnh tên người gọi làm cô bất giác thấy bật cười.
Người gọi là Mạc Tử, là cô bạn rất nhiệt tình của Giang Y Linh, là một cô bé thích cười, thích ăn và rất thích trai đẹp~ ^-^.
Khi Giang Y Linh đến nước A thì người đầu tiên cô gặp là Mạc Tử, vốn cô với Mạc Tử không quen biết, thế mà cô nàng lại rất hào sảng chỉ cho cô chỗ thuê nhà, lại còn nói muốn làm hướng dẫn viên du lịch.
Chắc nàng ta khi ấy nghĩ cô đi chơi nên mới vui vẻ giúp đỡ như vậy, còn nói là đồng hương nên giúp đỡ lẫn nhau.
Thấy cô nàng tốt bụng quá nên Y Linh đã nói thẳng là cô đang bỏ nhà ra đi chứ không phải đi du lịch.
Ấy mà, Mạc Tử chỉ hơi ngạc nhiên rồi bày ra cái vẻ mặt vui mừng làm cô sợ lạnh hết cả sống lưng.
Khi ấy cô nàng nói sao nhỉ: "Khakha thế giới này thật nhỏ bé không ngờ mình có thể gặp được người đồng bệnh tương lân".
Đồng bệnh tương lân? Ý là cô ấy cũng bỏ nhà ra đi -_-.
Thế giới này đúng thậy sự nhỏ bé.
Chưa kịp nói gì Mạc Tử lại châm thêm câu: "Nhân sinh ngắn ngủi, nếu chúng ta đã có duyên như vậy thì làm bạn bè tốt đi." Giang Y Linh nghe xong thầm mắng nhân sinh ngắn ngủi cái đầu cậu!!!
Nhưng nghe vậy cô cũng vui vì ít nhất ở chốn xa lạ còn có người làm bạn.
Đang thẫn thờ suy nghĩ thì hồi chuông điện thoại lại reo lên một lần nữa, kéo cô trở về hiện tại.
Giang Y Linh nhanh chóng bắt máy nếu không bắt vị tiểu thư này đợi lâu thì chắc sẽ bị chết đuối trong nước bọt mất: "Alo".
- "Giang Y Linh, cậu chết ở đâu mà giờ mới nghe điện thoại hả?" - Mạc Tử dùng volume to nhất để thể hiện sự tức giận của mình, không để ý xung quanh mọi người đều đồng thời quay mặt lại nhìn cô với ánh mắt hỏi chấm.
Còn Y Linh thì phải đẩy điện thoại ra xa một chút nếu không lát nữa phải gặp bác sĩ khoa tai mũi họng mất.
- "Cậu nói nhỏ thôi, làm gì mà hét lớn vậy, chỉ nghe điện thoại của cậu chậm trễ một lúc mà cứ như cháy nhà đến nơi vậy"
- "Sắp cháy đến nơi rồi mà cậu vẫn bình chân như vại vậy" - Mạc Tử cố gắng vặn nhỏ volume lại nhưng giọng nói vẫn có chút kích động.
Nghe thấy thế Giang Y Linh cũng có chút hiếu kì về chuyện khiến Mạc