Có Anh Trai Minh Tinh Thì Ngon Lắm À?

Chương 8


trước sau

15.

Tôi và Chu Di tham gia vào bộ văn nghệ của hội học sinh hồi năm nhất.

Chu Di vẫn luôn cố gắng làm việc vì bộ văn nghệ, còn tôi thì bị cô ấy kéo vào, ngày thường không cần tôi làm gì nhiều.

Hôm nay tôi và Chu Di vào văn phòng thì thấy Tô Mạn Mạn đang ngồi ở vị trí của tôi, còn ném đồ của tôi đi chỗ khác.

Tô Mạn Mạn cầm cây bút, cười tủm tỉm: “Qúy Nam Thu, vị trí của cậu không tệ, bây giờ nó là của tôi.”

Tôi cau mày: “Chuyện gì đây? Sao cậu lại ở đây?”

Bộ trưởng kéo tôi và Chu Di ra một bên: “Nam Thu, gần đây trường có buổi tiệc tối kỉ niêm 30 năm thành lập trường, cậu cũng biết bộ phận của chúng ta phụ trách mảng nội dung của buổi tiệc đó, tôi gần đây khá là đau đầu vì không biết nên thiết kế chương trình thế nào. Tô Mạn Mạn bảo cô ta có thể thuyết phục anh trai cô ta đến tham gia hoạt động lần này miễn phí. Có minh tinh xuất hiện thì buổi tiệc của chúng ta sẽ thành công thôi.”

Thì ra là vậy.

Tô Ôn Hành bị công ty nhà tôi cắt hết mọi hoạt động, không biết sau đó kiếm đâu ra tiền mà trả tiền hợp đồng giá trên trời để rời nhóm, rời khỏi công ty nhà tôi.

Gần đây hắn đang đóng một bộ phim, cũng khá hot, được không ít người yêu thích.

Nếu Tô Ôn Hành đến thì nhiệt độ của buổi tiệc này cũng khá cao.

Chu Di nói: “Bộ trưởng, vậy cũng không thể để Tô Mạn Mạn cướp chỗ của Nam Thu được, chuyện này là không tôn trọng cậu ấy.”

“Hết cách rồi, ai bảo Tô Mạn Mạn thích vị trí của Nam Thu làm gì,”Bộ trưởng khuyên tôi, “Nam Thu, tôi biết cậu là một người hiểu chuyện, hẳn là hiểu cho tôi, đúng không?”

Tôi không quan tâm cho lắm, chỉ một chỗ ngồi thôi, tôi không làm khó bộ trưởng: “Cô ta thích thì cứ để cô ta ngồi.”

Ai ngờ Tô Mạn Mạn đi tới, mở miệng nói: “Bộ trưởng, chị đừng quên là chị đã đồng ý với tôi rồi đấy. Kì tuyển cử bộ văn nghệ kì tới, chị sẽ cho tôi làm phó bộ trưởng.”

Tôi ngạc nhiên: “Vị trí này phải là của Chu Di chứ nhỉ?”

Sắp tới kì tuyển cử, mọi người đều đồng ý Chu Di sẽ ngồi lên vị trí phó bộ trưởng bộ văn nghệ.

Ngoài việc học tập, Chu Di dành phần lớn thời gian cho công việc của bộ văn nghệ.

Lần tiệc tối kỉ niệm thành lập trường này, Chu Di vẫn luôn bận rộn mọi chuyện, không có thời gian nghỉ ngơi.

Bộ trưởng ngại ngùng: “Mạn Mạn có mối quan hệ trong showbiz, cô ấy đến thì có thể giúp cho bộ văn nghệ, tôi nghĩ cô ấy hợp với vị trí phó bộ trưởng hơn, đây cũng là quyết định của tôi và những người khác.”

Những người khác trong bộ văn nghệ biết tính tình nóng nảy của Chu Di, sợ cô ấy gây chuyện nên vội tới khuyên.

“Chu Di, cậu nhịn một chút đi.”

“Cậu không thể ích kỉ vậy được, chúng ta phải lấy bộ văn nghệ làm đầu.”

“Cậu đừng thấy tủi thân, ai bảo Tô Mạn Mạn có mối quan hệ, có trách thì trách cậu không có năng lực đó đi!”

Một cơn giận xuất hiện.

Bởi vì Tô Mạn Mạn có mối quan hệ trong showbiz nên mặc kệ những cố gắng của Chu Di trong một năm này à? Vậy đâu có công bằng với Chu Di?

Tôi nhìn về phía Chu Di, sắc mặt của cô ấy không tốt tí nào, trong mắt cũng xuất hiện sự ngạc nhiên và thất vọng.

So mối quan hệ phải không?

Ba tôi mở công ty giải trí, bàn về mối quan hệ trong showbiz thì đứa nào hơn được tôi chứ?

Tôi mở miệng nói: “Nếu tôi mời được JXJ đến thì vị trí phó bộ trưởng sẽ thuộc về Chu Di như cũ ha?”

Nhóm JXJ là nhóm nhạc nam của anh trai tôi.

Người trong bộ văn nghệ không tin tôi làm được, bắt đầu cười nhạo.

“Nam Thu, tôi biết cậu có tiền nhưng nhóm JXJ không phải ai mời cũng được đâu.”

“Đúng thế, họ là nhóm nhạc nam nổi tiếng nhất hiện tại, sao chịu đến tham gia kỉ niệm thành lập trường của bọn mình được.”

“Hơn nữa gần đây Qúy Hoài Sinh đang đi du lịch, không có thời gian tham gia đâu.”

Sau
đó bộ trưởng dứt khoát nói: “Được rồi, cậu đừng khoác lác nữa, cậu và Chu Di giúp Tô Mạn Mạn đi, cố gắng giúp đỡ cô ấy.”

Tô Mạn Mạn đắc ý: “Qúy Nam Thu, Chu Di, hai người tổng hợp thông tin buổi tiệc tối rồi để lên bàn tôi.”

Tôi lạnh lùng nhìn họ một cái, kéo Chu Di rời đi.

Chu Di khuyên tôi: “Nếu không thì thôi đi, tớ biết cậu có tiền nhưng không cần vì tớ mà bỏ nhiều tiền mời JXJ đâu, không đáng.”

“Không mất tiền.”

Chu Di mở to hai mắt: “Sao có thể không mất tiền được? Cậu đừng dỗ tớ.”

Tôi: “Tớ lừa cậu bao giờ chưa? Yên tâm đi, thứ thuộc về cậu là của cậu, không ai cướp được.”

16.

Buổi tiệc tối nhân ngày kỉ niệm thành lập trường đã đến.

Lúc buổi biểu diễn của Tô Ôn Hành bắt đầu, bên dưới không ít tiếng hét chói tai.

Người trong bộ văn nghệ khen Tô Mạn Mạn: “Đều nhờ công của cậu đấy, Mạn Mạn.”

“Nhìn xem, tiệc kỉ niệm thành lập trường bọn mình lên hotsearch weibo rồi, bộ văn nghệ bọn mình xem như cũng có mặt mũi trong hội học sinh rồi.”

“Có khi sự cố gắng không đáng một đồng khi so với mối quan hệ á.”

Lúc người nọ nói chuyện thì nhìn về phía tôi và Chu Di.

Cô ta biết dựa vào mối quan hệ của Tô Mạn Mạn, đừng nói là phó bộ trưởng, sau này vị trí bộ trưởng cũng là của cô ta nên vội nịnh nọt.

Chu Di nhìn về phía bộ trưởng, thất vọng: “Bộ trưởng, một năm ở trong bộ văn nghệ, tôi không có công lao thì cũng có khổ lao, các người nói vậy có phải hơi quá không?”

Bộ trưởng mặc kệ: ”Nhưng bọn họ nói không sai mà, Tô Mạn Mạn có tác dụng hơn cậu.”

Chu Di tức tới mức mặt đỏ bừng, không ngờ bộ trưởng luôn hiểu lý lại vì mối quan hệ của Tô Mạn Mạn mà thay đổi sắc mặt.

Cô ấy muốn cãi nhau với bộ trường thì bị tôi giữ lại, ý bảo cô ấy đừng vội.

Trò hay thật sự còn ở sau mà.

Tô Mạn Mạn kiêu ngạo cười nói: “Qúy Nam Thu, không phải cậu nói sẽ mời JXJ đến tham gia buổi tiệc thành lập à? Sao tôi chưa thấy ai thế?”

Người trong bộ văn nghệ thấy thế thì không ngừng trào phúng tôi.

“Cậu ta nói khoác thôi.”

“Ghét nhất kiểu người khoe của như Qúy Nam Thu đó, tưởng có tiền là có mọi thứ à?”

“Nếu Qúy Nam Thu có thể mời JXJ đến thì tôi sẽ đứng chổng ngược ăn cớt cho coi!”

Tôi: Không cần vậy đâu.

Tô Ôn Hành diễn xong, hắn cứ nghĩ lúc hắn đi xuống sẽ có không ít người ùa lên xin chữ kí hắn.

Nhưng dưới sân khấu lại hét chói tai không ngừng.

Khóe miệng Tô Ôn Hành nhếch lên, hắn thật sự thích cảm giác mọi người yêu thích như bây giờ.

Lúc hắn đi, có không ít người đi theo hắn.

Chỉ là chưa đến mười giây, những người kia vội trở về chỗ ngồi, không thèm nhìn Tô Ôn Hành một cái.

Bọn họ kích động hét ầm: “Là JXJ, JXJ tới rồi!”

“A a a, các anh trai đẹp trai quá!”

“Bộ văn nghệ lợi hại thật đấy! JXJ khó mời vậy cũng mời đến được!”

Giây phút đó, mặt Tô Ôn Hành đen xì, mặt Tô Mạn Mạn cũng tối thui, mặt của đám người bộ văn nghệ càng tệ hơn, nhất là cái đứa đòi đứng chổng ngược ăn cớt kia.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện