Sáng hôm sau, Cận Hải Dương vô tình gặp Thẩm Lưu Bạch ở thang máy.
Cô mặc một chiếc áo khoác dài giản dị màu xanh đậm có mũ trùm đầu, sau lưng đeo ba lô màu đen và đội mũ lưỡi trai màu xám che gần hết khuôn mặt, trông giống như một nữ sinh đại học bình thường.
Đương nhiên, vẫn là rất đẹp, mang theo hương vị thuần khiết sinh động, đến Cận Hải Dương cũng không nhịn được lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
Không phải anh chưa từng thấy người đẹp, nhan sắc Thẩm Lưu Bạch thật sự không tồi nhưng không xem như đứng đầu.
Tuy nhiên chính là một cô gái trầm tĩnh lại mạnh mẽ hấp dẫn ánh mắt những người xung quanh, làm người ta căn bản không thể bỏ qua sự tồn tại của cô.
Chuyên nghiệp, nghiêm túc, cẩn thận, rồi còn không rành thế sự, đơn thuần trong sáng.
Cảm giác mâu thuẫn này là nét quyến rũ chết người của cô, lúc nào cũng thu hút đàn ông đến gần tìm hiểu.
Đặc biệt là người đàn ông thành thục, tầm nhìn rộng và thành công.
Đáng tiếc Cận Hải Dương phát hiện, chính mình cũng không ngoại lệ.
Đàn ông thưởng thức phụ nữ là bản năng hấp dẫn.
Nhưng anh càng coi trọng sự chuyên nghiệp và kỹ thuật của cô.
Người đẹp anh thấy nhiều, nhưng có hiểu biết về pháp y, tay nghề cũng giỏi thì mới thấy một người.
Đối với người phụ nữ có thể cùng anh sóng vai bước đi như vậy, anh luôn vui lòng thể hiện sự tôn trọng cao nhất với cô ấy.
Vì vậy anh lễ phép chào hỏi đối phương, không có thêm hành động nào khác.
Thang máy chỉ có hai người, ở giữa có một vali to, vật thể khổng lồ 34 inch với Thẩm Lưu Bạch nhỏ xinh mảnh khảnh, cảnh tượng này dù nhìn thế nào cũng thấy vui mắt.
Người đàn ông dựa lưng vào một bên thang máy, ho nhẹ một tiếng, môi hơi lộ ra ý cười.
“Giáo sư Thẩm muốn đi du lịch sao?”
Vấn đề này có chút riêng tư, lời vừa nói ra liền cảm thấy mình hơi quá phận, anh đã chuẩn bị sẵn bị giội nước lạnh.
Lúc ở hiện trường vụ án anh đã biết cô bé này vốn không biết cách nói chuyện, hỏi cô 10 câu có thể gật đầu, lắc đầu hay đáp lại là đã không tồi rồi.
Chỉ là không nghĩ đến, Thẩm Lưu Bạch chẳng những trả lời, lại còn nghiêm túc nói rõ ràng.
“Không, tôi muốn đến Trung Tâm Pháp Y.
”
Cái gọi là Trung Tâm Pháp Y, chính là nói Trung Tâm Giám Định Và Pháp Y được thành lập bởi Cục Công An Hải Đô và Học Viện Hình Cảnh, ngay kế bên Phân Cục Tân Hải.
Cận Hải Dương tuyệt đối tin tưởng Thẩm Lưu Bạch chỉ đơn thuần trả lời vấn đề của anh, không có bất kỳ ý tứ gì khác.
Nhưng để một em gái kéo một vali to như vậy, anh vẫn nên tiện đường cho quá giang, anh không làm vậy thì đáng mặt đàn ông sao.
“Vậy cô đi theo tôi đi, đơn vị của tôi rất gần trung tâm, chỉ cách một bức tường.
”
Cận Hải Dương ra dáng đàn ông đưa tay kéo vali, cảm giác dưới tay thật sự rất nặng, cũng không biết Thẩm Lưu Bạch đựng bao nhiêu đồ trong này, cô nhìn nhỏ nhắn như vậy sao có thể kéo vali này ra đây được.
Thẩm Lưu Bạch không cự tuyệt anh, trên thực tế cô cũng cần người giúp giống như anh, nên ngoan ngoãn đi theo người đàn ông đến chiếc xe kiểu bán tải.
“Cô lên xe đi, tôi đem vali để ở phía sau.
Anh kéo cửa ghế phụ, Thẩm Lưu Bạch nhẹ giọng nói cảm ơn với anh rồi ngồi vào xe.
“Phanh” tiếng cửa đóng lại, Cận Hải Dương một tay xách vali to, cẩn thận đặt phía sau xe bán tải.
Anh trở về vị trí lái, dùng chìa khóa nổ máy, từ kính chiếu hậu liếc nhìn cô gái một cái.
“Sao lại mang theo vali to như vậy?”
“Đều là công cụ và tư liệu.
”
Nghe cô nói vậy, Cận Hải Dương bỗng nhiên nhếch mép, lộ ra nụ cười thầm kín.
“Vali này của cô cũng khá lớn, bỏ cô vô đó…Tôi thấy cũng không thành vấn đề.
”
Anh chợt phát hiện ý tưởng, cảm thấy về sau hoàn có toàn có thể đem Thẩm Lưu Bạch đóng gói chuyển đi, sẽ tiết kiệm được không ít tiền và rất tiện, suy nghĩ chút còn vui vẻ huýt sáo.
Thẩm Lưu Bạch không rõ nên nhìn anh một cái, hoàn toàn không biết sao anh lại vui vẻ như vậy.
Nhưng mà cô cũng không muốn phỏng đoán tâm tư người đàn ông này, lại không biết có nên tiếp lời anh không, vì thế yên lặng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đường cong trên cổ của cô rất đẹp, làn da trắng nõn và xương quai xanh tinh xảo, có thể thấy được một vẻ đẹp đặc biệt mỏng manh.
Cận Hải Dương không dám nhìn lại, phát hiện cô gái này như mang theo ma lực, có thể gợi lên dục vọng bí ẩn sâu trong lòng đàn ông.
May là khi gặp nhau, cô ngồi ở vị trí tương đối khuất, nếu không…
Sau khi kìm chế được những suy nghĩ có phần quyến rũ, mập mờ của mình, người đàn ông nhấn ga hướng ra ngoài.
Xe bán tải động cơ mạnh mẽ, kỹ thuật của tài xế lái xe cũng thuộc hạng nhất, xe chạy nhanh ổn định với tiếng máy xe ầm ầm, rất nhanh đã chạy con vào hẻm gần Phân Cục Tân Hải.
“Bây giờ còn sớm, cô đi qua trung tâm cũng chưa mở cửa.
”
Cận Hải Dương đem xe ngừng ở ven đường, kéo tay lái, chỉ vào một nhà hàng bán đồ ăn sáng nói với Thẩm Lưu Bạch.
“Đi ăn sáng trước đi.
Nhà cô ngoại trừ