“Có muốn tới chỗ mà em gặp Mưu Vân Nhiên không?”
Thẩm Lưu Bạch đột nhiên nói.
Cận Hải Dương đương nhiên hai tay đồng ý với đề nghị của cô, không phải anh nhỏ mọn gì, anh chỉ là tò mò Vệ Nguyên hiền lành đó đưa Thẩm Tiểu Bạch đi đâu chơi.
Bây giờ là khoảng 6:30, đã qua thời điểm giao thông đông đúc nhất, nhưng vẫn còn quá sớm đối với những nơi như hộp đêm hay hội quán.
“Chúng ta đi ăn tối trước, sau đó xem phim, thì cũng sắp đến giờ.
”
Người đàn ông cười nói, vẻ mặt đơn thuần không nhìn ra được ý đồ gì, cứ như là cảnh sát chuyên tâm chuyên giải quyết các vụ án vậy.
Thế là xe lại phóng ra khỏi chung cư, Cận Hải Dương lên cầu vượt, phóng xe về phía trung tâm thương mại phồn hoa nhất Hải Đô.
Họ dừng lại trước một nhà hàng địa phương nổi tiếng, Cận Hải Dương đang đậu xe, Thẩm Lưu Bạch đứng ở ven đường thản nhiên nhìn xung quanh.
Khi ánh mắt dường như vô tình quét qua ngã tư cách đó không xa, ánh mắt cô chợt sững lại.
Trí nhớ của cô không sai, thân hình cao lớn đang ôm cô gái tóc dài vẻ mặt ủ rũ, nhất định là Mưu Vân Nhiên!
Đúng vậy, mặt bên và mặt trước đúng là anh ta, tư thế bước đi độc đáo cũng rất giống, cô chắc chắn mình không nhìn lầm!
Vương Tinh Kinh qua đời còn chưa được 24 giờ, Mưu Vân Nhiên lẽ ra phải biết chuyện lớn như vậy!
Trừ phi anh ta không thể liên hệ với Vương Tinh Kinh, chuyện này hoàn toàn không thể, hai người họ là có liên hệ tình cảm với nhau, Mưu Vân Nhiên còn làm việc trong phòng tập của Vương Tinh Kinh, nhất định phải có người thông báo cho anh ta!
Bây giờ nhìn khuôn mặt rạng rỡ của của anh ta, đâu giống như biết chuyện người yêu hay bạn mình vừa mất, nếu như anh ta thật sự là Mưu Vân Nhiên mà Vương Tinh Kinh biết…
Chờ đã! Tại sao không tìm thêm bằng chứng?
“Em muốn tìm bằng chứng thế nào? Trực tiếp hỏi anh ta à?”
Giọng nam trầm thấp quen thuộc vang lên bên tai, Thẩm Lưu Bạch ngẩng đầu lên, mới nhận ra mình đã vô tình nói ra nghi vấn trong lòng.
“Hỏi trực tiếp cũng không được, dễ đánh rắn động cỏ.
”
Người đàn ông mỉm cười ôm eo cô, theo tầm mắt của cô nhìn đến một đôi nam nữ đang đi về phía họ cách đó không xa.
“Cũng không phải chưa bao giờ gặp? Qua chào hỏi đi.
”
Vừa nói, anh vừa dùng sức ôm cánh tay, cùng cô đi về phía đối diện.
Mưu Vân Nhiên đang nghe cô gái bên cạnh nói, ngẩng đầu lên, đột nhiên nhìn thấy một đôi nam thanh nữa tú, rất ăn ý đang tiến đến, một trong hai người là người mà anh vừa gặp hôm qua, chính là người yêu của Jaden Vệ.
Tuy nhiên, người đàn ông đi bên cạnh cô không phải là người anh ta quen nên anh không khỏi có chút nghi ngờ chào hỏi.
“Cô Thẩm?”
Thẩm Lưu Bạch gật đầu với anh ta.
“Chào anh Mưu, không ngờ lại gặp anh ở đây.
”
Khuôn mặt thanh tú của cô không có biểu hiện gì, mặc dù cô đang nói chuyện chào hỏi, nhưng một sự bối rối khó tả vẫn lan tỏa giữa hai cặp đôi.
Lúc này Cận Hải Dương đang đứng một bên chợt bật cười, cúi đầu nhìn cô gái trong vòng tay mình.
“Em yêu, không muốn giới thiệu chút sao?”
Anh thản nhiên cười, nhưng đôi mắt như mực vẫn luôn dán chặt trên mặt Mưu Vân Nhiên, dường như thoáng hiện lên một tia cảnh giác, nhưng ánh sáng trong mắt toát ra hoàn toàn khác với sự thể hiện ngoài mặt.
” Ồ.
”
Thẩm Lưu Bạch gật đầu.
“Đây là anh Mưu, Mưu Vân Nhiên, bạn của Vệ Nguyên, là vũ công.
”
“Cô gái này…”
Cô tự nhiên quay người quét qua cô gái bên cạnh Mưu Vân Nhiên, ánh mắt đầy thắc mắc.
“Ồ, đây là bạn của tôi, cô ấy tên là Hình Ti Ti.
”
Mưu Vân Nhiên mỉm cười giới thiệu, nhưng khi nhắc đến từ “bạn”, trên khuôn mặt tuấn tú lộ ra vẻ mất tự nhiên.
Cận Hải Dương có thể nhìn thấy rõ ràng, vừa lúc anh trả lời từ “bạn”, cô gái tóc dài đang cúi đầu đột nhiên vươn tay giật mạnh ống tay áo của anh,