Tại sao Lộ Trung Quân lại giết Văn Nguyên Hinh, lúc này Thẩm Lưu Bạch cũng có thể đoán được.
Văn Nguyên Hinh vốn là người bị Lộ Trung Quân khống chế, nên chuyển vốn lưu động của xí nghiệp Văn thị từng chút một đến phòng thí nghiệm của nước Mỹ, không thể không có văn bản của Lộ Trung Quân.
Tuy nhiên, không biết chuyện gì đã xảy ra, Văn Nguyên Hinh lại yêu Vệ Nguyên.
Yêu một người đồng nghĩa với việc trọng tâm và cuộc sống của cô ấy cũng bị dịch chuyển, mối quan hệ càng ngày càng sâu đậm thì trọng lượng của Lộ Trung Quân trong lòng Văn Nguyên Hinh sẽ bị giảm đi, đương nhiên ông ta không thể chịu đựng được chuyện như vậy xảy ra nên đã tìm ra những biện pháp với Văn Nguyên Hinh.
Xét về kết quả, hành động của Lộ Trung Quân đáng lẽ phải khiến Văn Nguyên Hinh thêm kích động, cô ấy đã gi3t chết người được gọi là “tình địch” Phùng Vi.
Hành vi mất kiểm soát này khiến Lộ Trung Quân nhận ra rằng Văn Nguyên Hinh đã bắt đầu thoát khỏi ảnh hưởng của ông ta.
Vì vậy ông ta giết Văn Nguyên Hinh và đổ tội cho Vệ Nguyên, bởi với lòng kiêu hãnh của ông ta, không thể dung thứ cho bất cứ kẻ nào chà đạp lên kế hoạch của mình.
Cô đặc biệt hiểu suy nghĩ của Lộ Trung Quân, bởi vì cô đã từng chứng kiến rất nhiều người giống như ông ta, từng kiêu ngạo, cho rằng mình là cấp trên, nhưng tất cả đều tan thành tro bụi trong vụ tai nạn đó.
Hiện tại, chỉ có thể kéo dài thời gian và tìm kiếm cơ hội, cố gắng câu giờ cho bản thân.
“Ông giết Văn Nguyên Hinh, không sợ phòng thí nghiệm của ông sẽ mất tiền sao?”
Cô cố ý mím môi, thản nhiên đưa ra một câu hỏi.
“Ông nên biết rằng đây là một nghiên cứu đốt tiền.
Nếu không có sự tài trợ của ba tôi, viện nghiên cứu sẽ không thể duy trì nó.”
“Đương nhiên là biết.”
Lộ Trung Quân tự tin nói.
“Tôi không chỉ biết mà còn lôi kéo cả Luck Capital, người hỗ trợ tài chính của ba cô hồi đó nữa.
Họ hứa với tôi rằng chỉ cần tôi có được tài liệu nghiên cứu và kế hoạch thí nghiệm liên quan của ba cô, họ sẽ duy trì cho tôi như thể họ duy trì cho ba cô.”
“Với nguồn kinh phí mạnh hơn, Văn Nguyên Hinh chẳng còn có ích gì.”
“Cho nên, tôi phải tìm cô.”
Lộ Trung Quân cười nói.
“Cô là người sống sót trong năm đó và là con gái của Thẩm Kiến Vĩ.
Ông ấy đã đưa cô ra ngoài trước khi nội loạn.
Tôi không tin là ông ấy không có tình cảm cha con với cô!”
“Nếu đúng như vậy, cô nghĩ ông ta sẽ giao tâm huyết của cả đời cho ai? Florin? Không, ông ta không tin một người phụ nữ đã phản bội ông ta, ông ta chỉ tin tưởng cô đúng không? Bởi vì cô là người duy nhất trên thế giới này có quan hệ huyết thống với ông ta!”
Thẩm Lưu Bạch bị nửa câu đầu tiên của hắn làm cho sững sờ.
Cô ngây người nhìn hắn một lúc rồi mới lắp bắp nói.
“Phản bội?”
“Ông nói mẹ tôi phản bội ba tôi?”
“Sao có thể như vậy?”
Nghe cô hỏi, Lộ Trung Quân nhếch mép, trên mặt không giấu được vẻ khinh thường.
“Cô hỏi chuyện này à…cô đang cố gắng trì hoãn để chờ sự giúp đỡ sao?”
“Ý tưởng hay, nhưng không ai có thể tìm đến đây, có đợi cũng vô dụng thôi.”
“Nhưng vì cô muốn biết, nên tôi sẽ nói.”
“Anh trai tôi, người mà cô gọi là tiến sĩ Patrick Lý, ban đầu là một cặp với mẹ của cô, Florin.”
“Bọn họ chia tay sau khi mẹ ngươi vào viện, sau khi sinh cô ra, ba cô tình cờ phát hiện bọn họ vẫn còn liên lạc, trước đó, anh trai tôi đã tiếp cận rất nhiều tin tức của viện.”
Lộ Trung Quân ác ý nhìn người con gái trước mặt, lời nói lạnh lùng, hung ác như rắn độc.
“Làm nghiên cứu Patrick không giỏi bằng Thẩm, nhưng làm phụ nữ…ha ha ha…”
“Thật tiếc vì họ quá hết mình nên mọi chuyện nhanh chóng bị bại lộ.
Đây là lỗi của Patrick.
Anh ấy luôn bị dao động về mặt cảm xúc nên dễ làm hư chuyện lớn”.
“Chuyện xảy ra sau đó cô cũng biết rồi