Khi Thần Hi đang quay phim, cô ấy lo lắng cho mèo con sẽ bỏ chạy, khi cô ấy quay phim trở về, cô ấy nhìn thấy mèo con vẫn đang ngủ ngon lành trong một quả bóng trên túi của mình.
Mèo con thực sự muốn được Thần Hi đưa về nhà.
Thần Hi sờ đầu con mèo, chuẩn bị quay lại xin đại tiểu thư đặt tên cho nó.
Bằng cách này, cô ấy sẽ có cảm giác nhận biết được con mèo.
Thần Hi nhìn vào bụng mèo.
Đó là một con mèo đực nhỏ, trông nó khoảng một hoặc hai tuổi.
Lòng tốt lớn nhất mà người chủ của nó có thể làm trước khi bỏ rơi nó là thiến nó.
Bây giờ nó đã trở thành một tiểu thái giám!.
Trợ lý của Thanh Nhiên mang một ít đồ ăn đến cho mèo con và nói với Thâdn Hi một lời xin lỗi: "Thanh Nhiên không dám đến đây.
Nếu cô cần bất cứ điều gì ở đây, hãy nói với tôi.
"
Người trợ lý bổ sung thông tin liên lạc của Thần Hi trước khi vẫy tay chào và rời đi.
Kỳ thật hôm nay Thần Hi là lần đầu tiên nói chuyện với Thanh Nhiên, vì sao trợ lý lại làm ra vẻ như mình và Thanh Nhiên có quan hệ tốt vậy?
Thần Hi dùng ngón tay chải lông mèo, hạ mi xuống, không có suy nghĩ sâu xa người khác.
Khi quay lại cảnh quay Thần Hi trong tay ôm mèo con đi đến, Thanh Nhiên, người vẫn đang chờ đợi cảnh đêm, đã nhờ trợ lý của cô kiểm tra xung quanh lều.
Cô phải quay phim vào ban đêm, nếu có con mèo bất ngờ nhảy ra ngoài, cô sẽ sợ đến mức ngất xỉu ngay tại chỗ.
"Tôi chắc chắn không có con thứ hai.
Mèo con xuất hiện đó có thể là một tai nạn.
"
Nghe trợ lý nói xong, Thanh Nhiên mới dám ngồi vững trên ghế, chậm rãi thở ra.
Cô vỗ tay có chút ủy khuất: "Hôm nay tôi cư xử không tốt, lẽ ra không nên để lại ấn tượng xấu cho Thần Hi?"
Trợ lý buồn cười hỏi: "Sao cô lại sợ để lại ấn tượng xấu? Thần Hi chỉ là nhân vật phụ, cho dù nhân vật của cô ấy có đáng yêu, nhưng sau này cô ấy cũng sẽ không bao giờ nổi tiếng hơn cô, nữ chính.
"
Cô vẫn còn điều muốn nói:
Còn quá sớm để bắt đầu dành sức lực cho tình chị em.
Trong tương lai khi bộ phim truyền hình được phát sóng, nếu nhân vật của Thần Hi trở nên nổi tiếng thì sẽ không quá muộn để quảng bá nó.
Ngành giải trí đôi khi rất thực tế, chỉ khi bạn nổi tiếng thì người ta mới chơi với bạn.
Thanh Nhiên cuối cùng đã chờ đợi nhiều năm như vậy để tìm được một bộ phim có nhân vật nữ chính đi ngược lại quy luật và không làm giảm trí thông minh và sự đầu tư của cô.
Bây giờ là lúc đứng lên tham gia vòng hoa lớn, tại sao lại lãng phí thời gian cho Thần Hi? Nếu có thời gian, cô ấy cũng có thể ra mặt trước mặt đạo diễn và biên kịch.
Thanh Nhiên không đồng tình nhỏ giọng nói: "Anh không thấy Thần Hi xinh đẹp sao? Lúc cô ấy đóng vai hầu gái của tôi, tôi đã chú ý tới điều đó.
"
Khi đó, ở khu rừng ngoại ô, đây là lần đầu tiên nhân vật của cô xuất hiện nghiêm túc, tình cờ gặp được Lê tổng đến kiểm tra công việc của phim trường, Thanh Nhiên kỳ thật rất căng thẳng.
Cô không biết làm thế nào để giữ vững đôi mắt của mình khi ngồi trong xe ngựa, khi rèm xe đung đưa, Thanh Nhiên tình cờ nhìn ra bên ngoài và tình cờ nhìn thấy khuôn mặt bên cạnh của Thần Hi.
Ánh nắng chiếu xuống người cô, khuôn mặt trắng trẻo trong suốt của cô dường như có vầng sáng vàng nhạt, trong sáng và thuần khiết.
Dù chỉ đóng một vai nhỏ không mấy may mắn và thậm chí có thể không lộ mặt nhưng cô vẫn rất nghiêm túc và ánh mắt rất tập trung.
Lúc đó, lòng Thanh Nhiện chợt lắng lại một cách khó hiểu.
Một người inh đẹp và tận tâm như vậy mà vẫn đang đảm nhiệm vai trò diễn viên quần chúng, cô ấy đẹp như vậy mà cũng phải tự mình nổ lực?
Thanh Nhiên nghiến răng và quyết định.
Nếu cô ấy không hành động tốt, cô ấy sẽ rất tiếc về những nguồn tài nguyên mà người đại diện đã cho cô ấy.
Khi cô xuống xe ngựa ánh mắt cô dần bình tĩnh lại.
Cảnh quay đó là cảnh quay một lần và đạo diễn thậm chí còn khen ngợi cô ấy.
Sau này, Thanh Nhiên luôn vô thức chú ý đến Thần Hi.
Hôm nay là lần đầu tiên Thanh Nhiên có cơ hội nói chuyện với cô ấy, nhưng cô ấy sợ con mèo đến mức không dám tự mình đến đưa đồ ăn cho Thần Hi.
Trợ lý mặc dù đối với Thần Hi rất thờ ơ, nhưng dung mạo của cô ấy thật sự không có vấn đề gì, "Cô ấy khá là đẹp mắt, coi như một cái bình hoa cũng có giá trị hơn một số bình hoa trong ngành.
"
Thanh Nhiên mỉm cười, như được động viên, ngồi thẳng dậy nhìn trợ lý, ánh mắt sáng ngời.
"Ngươi gửi phương thức liên lạc của Thần Hi qua cho tôi, tôi sẽ thêm cô ây, nhiều bạn bè một chút cũng tốt, đề phòng trường hợp cô ấy trở nên nổi tiếng trong tương lai.
"
Trợ lý luôn cảm thấy Thanh Nhiên chú ý tới Thần Hi quá nhiều, nhưng anh không hiểu tại sao.
Sau khi thông tin liên lạc được gửi, Thanh Nhiên hưng phấn đến th ở dốc, thậm chí cô còn nghĩ tới việc gửi tin nhắn sẽ nói gì.
Kết quả là Thanh Nhiên bấm vào danh thiếp và thấy——
Avatar chính là con mèo Thần Hi vừa mới nhặt được.
Kêu meo meo trước ống kính với hàm răng và móng vuốt há rộng.
Thanh Nhiên im lặng lùi lại, cuộn tròn trên ghế r3n rỉ: "Tại sao một tiểu tiên xinh đẹp lại thích mèo đến vậy?"
Cách đây không lâu, Thần Hi đã đổi hình đại diện của mình thành một con mèo, có thể hình dung rằng vòng bạn bè sẽ toàn là mèo.
Thanh Nhiên thực sự không có dũng khí để thử thách bản thân, ngón tay cô do dự rất lâu trên nút màu xanh lá cây để thêm người khác, nhưng cô vẫn không bấm vào.
Những suy nghĩ nhỏ nhặt của cô đã được con mèo can ngăn thành công.
Thần Hi không có ý định thay đổi nó, nhưng trên đường đi cô ấy lại do dự và tạm thời thay đổi hình đại diện của mình thành một con mèo.
Có lẽ cô ấy suy nghĩ quá nhiều, nhưng Thần Hi thực sự không có ý chọc tức người khác.
Cô đứng trước cửa nhà Lê Chỉ ấn chuông, trong lòng có chút bất an.
Nếu đại tiểu thư không muốn nuôi mèo thì sao?
Gửi nó về nhà và để dì chăm sóc sao?
Cánh cửa mở ra, Lê Chỉ mặc bộ quần áo ở nhà màu xám giản dị, mang dép lê đứng ở trong cửa.
Trái tim còn đang lơ lửng trên không trung đã lắng xuống ngay khi cô nhìn thấy Lê Chỉ.
"Em sẽ cho chị nhìn xem một bảo bối~"
Thần Hi mặc áo khoác có khóa kéo màu hồng trắng, hai tay ôm cái bụng căng phồng, nhíu mày nhìn Lê Chỉ.
Giống như người vợ nhỏ mang con quay trở về.
Lê Chỉ nhìn thấy tin nhắn Thần Hi gửi lúc chiều, lúc này liếc nhìn cái bụng phẳng lì của Thần Hi, không biết bên trong giấu quà gì.
Lê Chỉ cử động ngón tay đang ở bên cạnh cô, muốn vươn tay chọc chọc cô, nhưng lại chống cự, kiềm