Tang Nhất liều mạng hòa nhập vào cái tập thể lớn này, cuối cùng bọn chúng cũng không nhìn cậu nữa.
Tang Nhất còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì đã nghe thấy đại lãnh thi gầm lên một tiếng.
Hai chân của cậu càng mềm hơn.
Đám Tang Lĩnh cũng là vương thi nhưng vẫn kém xa con đại lãnh thi này.
Ngay sau đó tang thi trong bầy lập tức tránh ra hai bên, những con đạt tới cấp bậc tướng thi tự động bước lên.
Tang Nhất cũng vội vàng hòa vào trong cùng bước lên.
Ánh mắt u ám của đại lãnh thi nhìn lướt qua Tang Nhất, Tang Nhất căng thẳng co vai lại, giảm bớt cảm giác tồn tại xuống mức thấp nhất.
Đây là chuyện cậu giỏi nhất.
Quả nhiên, vì số lượng quá nhiều nên đại lãnh thi không chú ý tới Tang Nhất nữa.
Đại lãnh thi bắt đầu phân công những tang thi có thực lực mỗi con một đội.
Tang Nhất được chia tới hơn 150 con, giống với số lượng Tam Vô mang ra ngoài cùng, nhưng hơn một nửa đều là cấp thấp, rất nhiều cấp trung đã bị những con vương thi mạnh hơn cướp đi.
Các vương thi vì cướp nhiều để khiến đội của chúng mạnh hơn mà đánh nhau đến tóe cả máu.
Chỉ có Tang Nhất ước gì mình được lăn xa một chút, thành thật đứng một bên không đắc tội với ai hết.
Đại lãnh thi nhìn bọn chúng tranh đoạt càng ngày càng không có phép tắc, hắn bất ngờ bóp nát đầu của một con vương thi mạnh mẽ.
Dịch của tang thi bắn ra, những con vương thi đang đánh đến đỏ mắt kia mới tỉnh táo lại.
Từng con một chuyển từ hổ sang chim cút.
Lúc này đại lãnh thi mới khoan khoái hơn, mắt hắn lươt qua những con vương thi nóng nảy đó, rơi xuống người Tang Nhất, vui vẻ đầy yên tâm gật đầu.
Hắn thích những tang thi bình ổn như vậy.
"Mày đánh đầu tiên, mở đường trước.
"
Tang Nhất: "!.
"
Tang thi hiền lành luôn sẽ bị thế lực tà ác để mắt tới.
Nhưng Tang Nhất vẫn trưng ra bộ mặt biết điều.
Tang Nhất đã biến mất cả một ngày, Tam Vô cũng sắp điên theo rồi.
Dẫn theo đàn em suýt chút nữa đã lật tung ngọn núi này.
"Tam Vô, có lẽ là nó bị thú biến dị kéo đi rồi.
" Có người khuyên bảo: "Cô đừng tìm nữa, nghỉ ngơi một lát đi.
"
"Không thể nào.
" Tam Vô nói chắc như đinh đóng cột: "Những tang thi khác tôi đều đã tìm thấy, Tang Nhất mạnh hơn chúng rất nhiều, đợt thú triều lần trước không thể giết cậu ấy được.
"
Nhất định là đã xảy ra chuyện gì rồi.
Nhưng Tang Nhất có thể đi đâu được chứ?
"Cô có nhiều tang thi như vậy, thiếu một con thì một con thôi, bản thân cô không sao là được.
" Mọi người đều khuyên bảo: "Mau đi nghỉ đi, cả đêm cô chưa nghỉ đủ rồi.
"
Tam Vô mím môi tiếp tục mang đàn em đi tìm.
Quý Lăng Bạch nhìn bộ dáng gấp gáp của Tam Vô, anh biết nguyên nhân, Tang Nhất có một ý nghĩa khác đối với Tam Vô.
Đó là tang thi đầu tiên cô nhận nuôi theo đúng nghĩa, mặc dù Tang Nhất không thể nói, không biết làm nũng như Tiểu Tang, cũng không biết ăn nói như Tang Lĩnh, càng không thích tạo cảm giác tồn tại trước mặt Tam Vô như Quỳ Quỳ và cu cậu khoai tây.
Nhưng cậu có thể làm được rất nhiều chuyện, thậm chí không cần Tam Vô nói, rất nhiều chuyện cậu có thể tự xử lý rất tốt.
Tam Vô đau lòng cho dáng vẻ thành thật không thể nói của cậu, mỗi lần chia cơm đều lặng lẽ cho cậu thêm một muôi nữa.
Sau khi tìm kiếm thêm hai tiếng đồng hồ nữa, Tam Vô cuối cùng cũng kiệt sức được Đại Hắc mang về.
Quý Lăng Bạch không nhịn được nữa, cầm một bình nước đưa qua, "Đừng tìm nữa, lát nữa e là thi triều sẽ tới, Tang Nhất rất thông minh, nếu còn sống sẽ tự biết quay lại.
"
"Tang thi của cô chỉ nghe lệnh của cô, phải tỉnh táo lên, nếu không sẽ ngày càng có nhiều con chết đấy.
"
Tam Vô ỉu xìu nhìn anh, nhận lấy bình nước, im lặng một lúc lâu mới nói: "Tôi biết, cảm ơn anh.
"
"Bật lửa lên, nấu chút gì đó ăn.
" Hạ Chí Thanh bên này đang kiểm kê lại tổng số người, trong đợt thú triều vẫn mất đi vài người, tâm trạng của anh ta không tốt nhưng cũng đã quen với sự nặng nề này rồi.
Tam Vô mang theo nồi và thịt của mình, nấu một nồi canh thịt, tiếc là cô không thể mang rau ra.
"Cô gái nhỏ?"
Cửa lều bị mở ra, Lão Hoa cầm một ít đồ đi tới, "Nấu canh thịt à?"
"Vâng.
" Tam Vô cười với bà ta, "Ông Lâm không sao chứ?"
"Trưởng lão như chúng tôi có gì mà tốt hay không tốt, Lão Lâm bị gãy một cánh tay, ít ra vẫn không chết, ngồi xe thú về rồi.
" Thi thể của các chiến hữu cũng theo về cùng.
"Đây, cái này cho cô.
" Lão Hoa đặt một nắm hạt hoa tiêu vào tay Tam Vô.
Tam Vô trợn to hai mắt, "Đây là?"
"Đây là hoa tiêu thủy canh chúng tôi trồng thành công đấy, nhưng dung dịch dinh dưỡng rất khó điều phối, số lượng cũng không nhiều lắm.
"
Số lượng ít, đây là Lão Hoa cho chính cô.
Bà ta cho Tam Vô hoa tiêu, mối quan hệ qua lại tốt, Tam Vô cũng không làm giá, nói lời cảm ơn rồi nhận lấy.
Nhưng cô không định ăn nó, lấy về trồng trước đã.
Lão Hoa an ủi cô đôi câu, đại ý là Tang Nhất không còn nữa, sau này sẽ có tang thi mới thôi.
Tam Vô: "!.
" Sao lại nghe như đang cố gắng thuyết phục cô gái nhỏ chia tay vậy?
"Được rồi, tôi đi đây, cô ăn nhiều cơm một chút, sau này còn một trận chiến rất gian nan đấy.
" Bà ta lau mặt, "Không biết một bà lão như tôi còn có thể sống sót không.
"
Bà ta đã định sẵn phải xông lên phía trước.
"Lão Hoa.
" Tam Vô gọi bà ta lại trước khi bà ta rời đi, Tam Vô chân thành nói: "Thật ra, sau này bà không cần cưỡng ép trói người khác về đâu.
"
Lão Hoa giật mình nhìn về phía cô.
Bắt gặp khuôn mặt tươi cười của Tam Vô.
"Dù không làm vậy thì thành lũy 2 cũng đủ tốt để thu hút người khác rồi.
"
Sau bao nhiêu năm thay đổi, thành lũy đã trở thành dáng vẻ họ mong muốn ban đầu.
Lão Hoa mấp máy môi, nhưng vẫn không nói gì, chỉ cười với Tam Vô rồi rời đi.
Nếu bà ta còn sống, nhất định sẽ cân nhắc lời Tam Vô nói.
Nhưng bà ta sẽ không nói ra.
Vì bà ta luôn cảm giác mình sắp chết.
Bà ta lớn tuổi rồi, lại rất mê tín.
Tam Vô bỏ hoa tiêu vào túi rồi cất đi, vừa uống được một nửa canh thịt thì mặt đất lại rung chuyển.
Lần động đất này rất gần.
Tam Vô lập tức lao ra khỏi lều, Đại Hắc và Tang Lĩnh cùng nhảy đến trước mặt Tam Vô, Đại Hắc gầm về hướng đông nam.
Nửa phút sau, động đất biến mất.
Nhưng Tam Vô lại mở to mắt.
Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy thi triều, giống như lũ vậy, ngay cả rừng gai dày đặc như thế cũng không thể cản chúng, bị vương thi chạy ở phía trước nhổ hết.
Mùi hôi của tang thi nồng nặc khiến Tam Vô bất giác lùi lại một bước.
Lũ tang thi đó không hề quan tâm đến vết thương hay mùi hôi trên người nó, chúng như phát điên lên, liên tục xông về phía trước.
Như thể con người đang đứng trong dòng nước dâng cao, che phủ cả bầu trời vậy.
Còn chưa bắt đầu chiến đấu, Tam Vô đã cảm thấy khó thở, cô cúi người xuống, đầu đau như kim châm.
"Đừng nhìn qua đó.
"
Một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên lưng cô, ngay sau đó cô nhìn thấy một tia sét lớn bao phủ từ bầu trời mà đã thấy trước đó, nó lập tức đánh tan thi triều khổng lồ kia, chia chúng ra hai bên.
"Grào!" Đại lãnh thi đứng ở giữa chặn tia sét lại, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Quý Lăng Bạch.
Tam Vô lập tức cảm thấy đầu không đau nữa.
"Đó chính là đại lãnh thi hệ tinh thần đấy à?" Tam Vô toát mồ hôi lạnh, đại lãnh thi và vương thi quả nhiên là hai khái niệm khác nhau, bao trùm cả diện tích lớn như vậy mà vẫn có thể khiến cô bị ảnh hưởng nhiều như thế.
Quý Lăng Bạch không có thời gian trả lời cô, anh cầm hai con dao, cùng Hạ Chí Thanh tấn công đại lãnh thi.
Tốc độ nhanh như một đường ánh sáng, Tam Vô chỉ có thể thấy vài tia sáng lóe lên.
Đại lãnh thi bị lôi đi, nhưng hắn đã sớm sắp xếp các đội nhỏ do vương thi lãnh đạo rồi.
Bọn chúng lao xuống đầy hung hãn, mang theo mùi hôi và máu tanh.
Tam Vô nín thở chờ đợi, nhìn làn sóng tang thi đằng đằng sát khí lao xuống, cô giơ tay đang định để mọi người xông lên, kết quả là nhìn xong liền ngơ người luôn.
Con đang gào thét xông lên phía trước kia chẳng phải là Tang Nhất nhà cô đấy sao?
Tang Nhất dĩ nhiên cũng nhìn thấy Tam Vô.
Cậu phát huy kỹ năng diễn xuất tuyệt vời nhất trong cả cuộc đời mình, vừa lao xuống không hề sợ chết vừa điên cuồng nháy mắt với Tam Vô.
Tam Vô: "!.
.
" Từ từ đã, cô phải bình tĩnh lại.
Lúc cô còn đang đếm hoa tiêu và uống canh thịt trong lều thì Tang Nhất nhà cô đã cõng cô đánh vào nội bộ của quân địch sao?
Chẳng lẽ khi còn sống Tang Nhất xuất thân là người nằm vùng ư?
Nhưng Tam Vô hiểu ý của Tang Nhất, dù sao cũng là người một nhà, chắc chắn sẽ không lừa cô đâu.
Tang Nhất quay người lại, nghiêm túc gào lên với hơn 100 con tang thi cậu lãnh đạo.
[Đi theo ta! Nhìn thấy người phụ nữ đang