"Các người! Các người điên rồi sao!" Lý Ngọc Sơn như sắp sụp đổ, "Tam Vô lại rót thuốc* cho các người ư?"
*Ở chỗ này trong bản raw bị đánh dấu là ** nên là mình không biết từ gốc của nó là gì
Bảo chủ 5 khẽ hừ một tiếng, "Rót thuốc thì không có, nhưng giúp người đang gặp nạn thì có đấy, ngược lại là ông đấy Lý chủ, ông biết đưa thư cho chúng tôi, cho rằng tờ giấy mỏng đó quan trọng bao nhiêu?"
"Thấy thư của tôi mà cậu còn như vậy?" Lý Ngọc Sơn không thể tin nổi: "Người phụ nữ đó vẫn luôn lừa gạt chúng ta!"
"Lý chủ này, dị năng của ông đến cấp bậc nào rồi? So sánh với vương thi thì mạnh hơn bao nhiêu?" Có người cười hỏi.
Lý Ngọc Sơn lập tức dừng lại không nói nên lời.
"Xem ra chính ông cũng đang che giấu năng lực của mình đấy thôi, người này chẳng có thú vị gì cả.
"
"Ha ha ha ha ha.
"
Mọi người vừa cười vừa đi vào thành lũy 2, lười phản ứng lại với Lý Ngọc Sơn.
Chẳng phải chính ông ta muốn số vũ khí nóng đó nhưng Tam Vô không chịu nên gây thù sao? Cho là bọn họ không biết gì hết à?
Mọi người cười lạnh một tiếng, nhưng vũ khí nóng không liên quan gì đến ông ta, tại sao Lý Ngọc Sơn lại phải đắc tội với Tam Vô?
"Đúng rồi, Lý chủ này, ông không nhận được rau củ trái cây do Tam Vô gửi trong đại hàn kỳ phải không?" Bảo chủ 5 cười nói: "Cũng đúng, ông bận đào hố cho người ta, mùi vị rau củ đó, chậc chậc, tuyệt vời!"
Sắc mặt của Lý Ngọc Sơn trắng bệch vì tức giận.
Lúc này nếu ông ta còn không hiểu tại sao mọi người lại đứng về phía Tam Vô thì ông ta chính là kẻ ngu.
"Đám người đó đều nhận được bọc hàng từ Tam Vô à?" Lý Ngọc Sơn không hiểu, "Hơn nữa, những loại rau mà cô ta trồng ra ngay cả nhện cũng thích sao?"
Vừa dứt lời, vai của ông ta đã bị vỗ nhẹ một cái.
Quay người lại, là bảo chủ của thành lũy 17 đang xị mặt nói: "Lý chủ, không chỉ có ông, thành lũy của chúng tôi cũng không nhận được! Người phụ nữ Tam Vô đó thật rất biết cách khiến người khác cạn lời, ông nói xem đúng không?"
Lý Ngọc Sơn lập tức trợn tròn mắt.
Ông ta gạt tay của bảo chủ 17 ra, ông ta không cùng đẳng cấp với loại đàn ông yếu đuối này, so sánh với ông ta thì thật đúng là sỉ nhục.
"Mọi người đều đến rồi à?"
Tam Vô cười đi từ phía sau ra: "Vậy chúng ta vào thôi? Đừng đứng bên ngoài.
"
Bảo chủ 17 thấy cô liền biến sắc, hừ lạnh bước vào hội trường.
Trong khoảng thời gian này, hắn bị đám người trong thành lũy chọc giận không ít, cuộc sống rất không vừa ý, dĩ nhiên hắn sẽ không bao giờ có sắc mặt tốt cho người đang đắc ý hiện tại là Tam Vô.
Lương tâm một khi bị ném ra ngoài thì lập tức sẽ biến mất không còn dấu vết.
Ngược lại là Lý Ngọc Sơn, nhìn thấy Tam Vô thì sắc mặt như thay đổi hẳn, trên mặt nở nụ cười, "Chúc mừng nhé, xem ra sắp tới sẽ có thêm thành lũy 19 rồi.
"
Tam Vô cong môi với ông ta, "Mượn lời chúc của ông nhé.
"
Biệt danh hồ ly cười đúng là không sai, trong lòng Tam Vô đang không ngừng khinh bỉ Lý Ngọc Sơn, vòng qua ông ta đi thẳng vào phòng họp.
Mọi người đều đang ngồi trong phòng họp, Lão Hoa đang tiếp đãi các bảo chủ khác đầy nhiệt tình.
Tam Vô ngồi xuống cái ghế đầu tiên, chỗ trống bên cạnh cô là của Quý Lăng Bạch, anh đang đi đón người của thành lũy mình nên vẫn chưa quay lại, ngồi gần cô nhất là Hạ Chí Thanh.
Các bảo chủ có mặt tại đây nhìn tư thái này lập tức trao đổi ánh mắt với nhau.
Nhìn dáng vẻ niềm nở của thành lũy 2, ai nhìn vào cũng đều hiểu.
Là cùng một phe với Tam Vô rồi.
"Đây là lần đầu tiên mọi người gặp tôi đúng không? Tôi là Tam Vô.
" Cô mở đầu bằng một nụ cười.
Mọi người đều nhiệt tình muốn xây dựng quan hệ, ai ngờ Tam Vô chưa đợi bọn họ nói chuyện đã trực tiếp nói: "Tôi sẽ không nói lời vô nghĩa và khách sáo nữa, thời gian của mọi người rất quý giá vậy nên tôi sẽ vào thẳng vấn đề, tôi muốn thành lập một thành lũy mới, đến lúc đó sẽ tiện lưu thông vật tư hơn, mọi người thấy thế nào?"
Mọi người lập tức ngậm miệng lại.
Bảo chủ 5 là người phản ứng đầu tiên, "Tôi đương nhiên là đồng ý rồi! Chuyện này có gì mà không đồng ý, mọi người nói xem có đúng không?"
"Tam Vô này, thành lũy của chúng ta về sau sẽ lui tới nhiều hơn, nếu mọi người có nhiều đồ ăn không thể ăn hết, có thể đưa toàn bộ qua trao đổi với chúng tôi, được chứ? Thành lũy 5 có vật tư đầy đủ, không phải lo không trao đổi được vật tư!"
Các bảo chủ khác lập tức chửi thầm một tiếng.
Quỷ nịnh bợ, không biết xấu hổ.
Bảo chủ 4 cười nói: "Vậy chúng tôi cũng sẽ đồng ý.
"
Bảo chủ 6 chạm vào tách trà, cổ họng của hắn đang bị thương nặng nên không thể lên tiếng, chỉ nghiêm túc ra hiệu OK với Tam Vô.
Các bảo chủ xếp hạng tương đối cũng lần lượt bày tỏ ý kiến của mình.
Lão Hoa liên tục gật đầu, bắt đầu thống kê, hiện tại đã có chín phiếu rồi.
"Xây dựng thành lũy mới?" Lý Ngọc Sơn vẫn luôn im lặng đột nhiên lên tiếng, giọng nói không hề nhẹ nhàng lập tức đè ép âm thanh của mọi người xuống.
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Lý Ngọc Sơn, trong mắt lộ ra vẻ khó hiểu.
Lão Hoa trừng mắt với Lý Ngọc Sơn, bà biết kẻ quấy nhiễu sẽ không đồng ý.
"Lý chủ, phiếu của ông thì khỏi đi.
" Lão Hoa tức giận nói: "Chúng tôi đều biết ông muốn nói gì.
"
"Chờ đã, tôi chưa nói là không đồng ý mà.
" Hai tay của Lý Ngọc Sơn đặt trên bàn, nhìn Tam Vô nói: "Chỉ là, sau khi thành lũy xây xong, tiểu thư Tam Vô định dùng tiêu chuẩn gì để trao đổi vật tư với chúng tôi?"
Mọi người không ngờ ông ta sẽ nói như vậy, nhưng Tam Vô cũng đã chuẩn bị xong danh sách tỉ lệ đổi đồ từ lâu, vốn định giải quyết dứt điểm chuyện thành lũy rồi mới lấy ra.
"Tôi có danh sách rồi.
" Tam Vô lấy đồ ra dán lên tường, "Đây là tất cả rau củ trái cây mà tôi trồng được, nếu sau này xuất hiện thêm sản phẩm mới, lúc đó chúng ta sẽ bàn bạc lại giá cả cụ thể.
"
Mọi người nhìn tờ danh sách, giá trị trao đổi chủ yếu là bằng tinh thể, những thứ này chỉ có ở chỗ Tam Vô nên đương nhiên giá cả sẽ cao, nhưng đều nằm trong phạm vi bình thường, dù sao dị năng của cô cũng có hạn, nếu hạ giá xuống, những thứ cô bỏ ra và thu hoạch được đều không đáng.
"Giá cả có phải hơi cao rồi không?" Lý Ngọc Sơn đi tới trước tờ danh sách, dùng bút vẽ một vòng, nhìn các bảo chủ nói: "Muốn xây thành lũy, mọi người cũng phải bỏ ra không ít, Tam Vô tốt bụng như vậy, trong đại hàn kỳ mà vẫn gửi cho mọi người thức ăn và thuốc, cái giá này không phải nên giảm xuống sao?"
"Dù sao cũng phải cần sự đồng ý của chúng tôi mới có thể xây thành lũy mà, đúng không? Không phải là tôi không cho cô xây nhưng mọi người cũng không dễ dàng gì mà nhỉ?"
Vừa rồi nhìn thấy mọi người đều ủng hộ Tam Vô, thật ra ông ta cũng không cuống lắm.
Người mà, sẽ luôn có một ít tâm tư xấu có thể dùng để lợi dụng.
Chuyện Tam Vô xây thành lũy là không thể ngăn cản, nhưng Lý Ngọc Sơn sẽ không để cô thuận lợi như vậy.
"Lý Ngọc Sơn, ông có ý gì!" Bảo chủ 5 trầm mặt, "Tôi cảm thấy giá cả rất hợp lý!"
Anh ta xoay người nhìn mọi người, "Mọi người nghĩ sao?"
Nhưng lần này mọi người không còn kiên quyết lên tiếng như trước nữa.
Ánh mắt cũng đều thay đổi.
Ai mà không muốn đạt được lợi ích lớn hơn cho bản thân chứ?
Lý Ngọc