"Thù lớn như thế nào mà chặt đứt toàn bộ tay phải của người ta như này?"
Đại Hoàng ở bên cạnh lắc đầu.
Tam Vô vô thức chạm vào sợi dây chuyền không gian của mình.
Hạch dị năng nằm trong lòng bàn tay, bàn tay bị chặt đứt có liên quan gì đến hạch dị năng không nhỉ?
Cô nhìn Quý Lăng Bạch đứng bên cạnh, suy nghĩ một lát, không nói gì đến chuyện sợi dây chuyền không gian.
Những thứ chứa bên trong sợi dây chuyền không gian này là đường lui của cô, cô không định nói cho Quý Lăng Bạch lúc này.
Hy vọng là do cô suy nghĩ nhiều.
"Tang Lĩnh.
" Tam Vô nói với Tang Lĩnh: "Trong khoảng thời gian này kêu mọi người tăng cường tuần tra.
"
"Được.
" Tang Lĩnh gật đầu, thuận miệng nói: "Chúng ta phải cẩn thận tang thi và thú biến dị hoang.
"
Tam Vô kéo tay hắn qua, nhỏ giọng nói: "Không chỉ là tang thi và thú biến dị hoang, người ở gần đây cũng phải cẩn thận hơn một chút.
"
Cô nói xong rồi xoay người nhìn về phía Quý Lăng Bạch, "Tôi cảm thấy dáng vẻ chết của hai người này hơi kỳ lạ, anh cũng nên kêu người ở thành lũy cẩn thận một chút.
"
Quý Lăng Bạch ngồi xổm xuống nhìn vết thương, "Ừ, tôi biết rồi.
"
Không xác định được thời điểm nên chỉ có thể tăng cường cảnh giác.
"Trong khoảng thời gian này sẽ có người của các thành lũy khác tới, em định để bọn họ nghỉ ở đâu?"
"Bên ngoài.
" Tam Vô nhún vai, "Đợi bọn họ xây được cứ điểm tạm thời xong, tôi sẽ để bọn họ ở cứ điểm của mình.
"
"Ngày mai tôi phải về thành lũy một chuyến, em!.
" Quý Lăng Bạch nhíu mày.
Tam Vô không chút để ý xua tay, "Đi đi, tôi sẽ tự xử lý bên đây.
"
"Nếu như có việc thì kêu chó biến dị báo tin cho tôi là được.
" Tam Vô chỉ vào lối đi ngầm, "Có cái này rất tiện.
"
Lạc Mính Thành chen vào nói: "Đã như vậy thì chúng ta mau trở về thôi Quý đội, thành lũy còn rất nhiều chuyện quan trọng cần anh quyết định đấy.
"
Ví dụ như hiện tại đã chiếm được thành lũy 18, sau khi những người ở thành lũy 1 biết Quý Lăng Bạch đã chuyển trọng tâm sang thành lũy 18, các cư dân cũng nháo nhào đòi chuyển qua thành lũy 18.
Sức ảnh hưởng của Quý Lăng Bạch ở thành lũy 1 vô cùng khủng khiếp, giống như sự tồn tại của định hải thần châm* vậy.
*定海神针: Là cây du ở gần hồ Tianchi, bạn nào muốn tìm hiểu rõ hơn thì có thể tiếng trung rồi search, có trên baike-baidu nhé
Đó cũng là việc khiến Lạc Mính Thành bất lực nhất.
Dù anh ta có giải thích với mọi người rằng hai thành lũy đều là thành lũy 1, không có sự khác biệt nào, nhưng đối với những cư dân mà nói, không có Quý Lăng Bạch ở đây chính là sự khác biệt lớn nhất.
Nếu anh còn không trở về thì e rằng sẽ không thể đè ép được nữa.
Quý Lăng Bạch còn muốn nói thêm hai câu với Tam Vô, vừa quay đầu trấn an Lạc Mính Thành xong đã nhìn thấy Tam Vô đuổi theo hai con nhện đang đánh nhau, không hề nhìn anh một giây nào hết.
Lạc Mính Thành khuyên: "Bên này đã rất ổn rồi Quý đội, nơi không ổn là bên chúng ta đó, quan tâm một chút đi Quý đội ơi.
"
Tam Vô cũng không có ý muốn tiễn hai người họ, dù sao bây giờ hai nhà lui tới rất nhanh, nếu thật sự có chuyện thì cứ để Đại Hắc đi một chuyến là được, gần đây tốc độ của Đại Hắc lại tăng lên, chạy vèo một cái là chỉ còn thấy bóng dáng.
Sáng sớm hôm sau, Quý Lăng Bạch gửi đến một đợt hạt giống mới.
Tam Vô liếc nhìn, có đậu xanh, đậu đỏ, gạo nếp, quan trọng nhất là!.
có lúa mì!
Một ít hạt giống còn lại cô không nhận ra, nhưng cũng không thể ngăn cản cô gieo những hạt giống quý giá này xuống.
Tam Vô vội vàng ăn rau vào, dùng dị năng giục sinh một lúc, một cây non từ dưới đất trồi lên khiến tâm trạng của cô rất tốt.
"Mong là sẽ trồng được hai cây ăn quả.
" Tam Vô cười nhìn về phía cây non nói.
Hy vọng lúa mì và nếp cũng sẽ sớm phát triển, đến lúc đó có thể làm sủi cảo, mì, bánh dày!.
Chỉ nghĩ đến thôi là thấy tương lai tràn đầy hy vọng rồi.
"Lão đại, thứ này truyền ra ngoài sẽ có tác dụng thật sao?"
Giang Thiên cầm một chồng tờ rơi, vẻ mặt không được tự nhiên lắm, hỏi: "Chúng ta thật sự tuyển chọn tán hộ sao?"
"Đương nhiên rồi.
" Tam Vô nhận lấy tờ rơi, nhìn một lát, vô cùng hài lòng, "Chẳng phải tôi đã làm thêm một khu bên ngoài rồi sao? Để cho bọn họ ở chỗ đó, xem biểu hiện thế nào rồi hẵng quyết định có cho vào trong hay không.
"
Có sự khác nhau, những tán hộ mới kia sẽ phải làm việc chăm chỉ để chứng tỏ bản thân.
Bởi vì hiện tại cô đã tung tin ra ngoài, hai ngày trước đã nói với hai người Giang Thiên rằng độc trên người bọn họ đã được giải từ lâu, lâu lâu giải độc một lần là cô đang làm màu mà thôi.
Nhưng bây giờ sức chiến đấu trong tay cô ngày càng lớn, cô cũng không lo tin tức sẽ bị lộ ra ngoài hoặc là bốn người họ phản bội mình.
Hai người Giang Thiên đã quen sống ở đây, nếu Tam Vô không nhắc tới chuyện này thì có khi bọn họ cũng quên mất trên người mình có độc của tang thi.
Đại hàn kỳ kết thúc, tán hộ bên ngoài cũng bắt đầu hoạt động lại.
Lưu Tiểu Phao là một trong những tán hộ đi săn nhanh nhất, cô gầy đi rất nhiều vì đại hàn kỳ lần này thật sự quá dài, sau đó lại bị Lý Ngọc Sơn âm mưu chiếm đoạt một phần lương thực, nếu đại hàn kỳ lâu thêm chút nữa, e là cô sẽ không thể chịu nổi mất.
Quan trọng là thuốc của Tam Vô rất hiệu quả, vết thương của cô hồi phục rất nhanh, nếu không có bao nhiêu lương thực đi chăng nữa cũng không thể sống sót được.
Hôm nay Lưu Tiểu Phao khá may mắn, thực lực cô đã mạnh hơn rất nhiều, so với những người có dị năng cấp cao thì cô cũng được xem như người trên trung bình rồi.
Lão Hoa của thành lũy 2 và đoàn trưởng Trương Phân của Đội Hy Vọng cũng đã đưa một cành ô liu tới nhưng cô đều không nhận.
Trải qua chuyện Lý Ngọc Sơn, cô hoàn toàn hiểu được tầm quan trọng và lương tâm của một người đứng đầu, hơn nữa cô cũng đã dần thích nghi với cuộc sống của một tán hộ, không ai quản mình, muốn làm gì thì làm, cuộc sống rất thoải mái.
Lưu Tiểu Phao hít sâu một hơi, tay phải ôm một con chó biến dị đang ngất xỉu, vui vẻ cảm khái: "Đây chính là hơi thở hoàn toàn tự do!"
"Nghe nói cái thôn tang thi kia đang muốn tuyển người à?"
"Đừng có khoác lác, phòng thủ bên kia như là cái thùng sắt vậy, còn muốn tuyển người làm gì? Nếu anh nói Đội Hy Vọng muốn mở rộng thì tôi còn tin ấy chứ.
"
"Không phải thùng sắt đâu, tôi có quen một cư dân ở thành lũy khác, người tên Tam Vô đó trồng được rất nhiều rau, dị năng siêu cấp trâu bò.
"
"Fuck, thật hay giả thế?"
"Nhìn xem, đây là tờ rơi tôi cướp được trong đám người đấy, thấy không, thôn của Tam Vô tuyển một số người có dị năng cấp cao và tán hộ hệ kỹ thuật, tôi lừa các người làm gì?"
Lưu Tiểu Phao vừa kéo chó biến dị vừa nhanh chóng đến gần họ, đưa tay ra: "Cho tôi xem tờ rơi một chút.
"
!.
Tại cổng thôn Tam Vô, tán hộ xung quanh đều đổ xô tới.
Nhưng khi nhìn thấy một hàng nhện biến dị và tang thi vô cảm đứng xếp hàng ngay ngắn ở cửa, mọi người không dám chen chúc nữa, ngoan ngoãn xếp hàng cầm tờ rơi.
"Trên đó đã viết rõ cần phải làm gì khi vào thôn của chúng tôi, cần phải tuân thủ quy tắc, mọi người xem kỹ rồi về suy nghĩ, ngày mai chính thức đăng ký.
"
Giang Thiên cao giọng nói với mọi người: "Nhớ nhé, người nào có ý thì trưa mai tới báo cáo.
"
Tán hộ có mặt tại đây không kiềm được giơ tay lên hỏi: "Vậy, trong thôn thật sự có rau sao?"
"Rất nhiều à?"
Tốc độ lan truyền tin tức rất nhanh, nhất là những tin tức bùng nổ.
Giang Thiên nhìn người vừa hỏi, "Có thật hay không, cụ thể là bao nhiêu, nếu mọi người vào được chẳng phải sẽ biết hay sao?"
Anh ta lười phí lời, vẫn đang đợi phát tờ rơi xong rồi