Nhìn Tần Khống vẫn ngồi yên không hề ăn, cô buộc mở miệng
"Anh không ăn sao?"
Tần Khống sau lớp khẩu trang mỉm cười nhàn nhạt
"Không ăn, nhìn cô ăn.
"
Triển Nha "! "
Vậy làm sao tôi ăn???
Mặc kệ anh ta, một người anh ta thì thiếu gì món ăn ngon hơn đây gấp ngàn lần, còn cần ăn canh cá ư?
Cô đúng là ngây thơ!.
||||| Truyện đề cử: Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ |||||
Cô vừa cúi đầu trong đầu liền xuất hiện hình bóng người đó!
Đặng Tâm Minh từ ngày đầu tiên cô gặp thì người này không thường xuyên tới trường, nghĩ cũng phải, với cái thành tích khủng bố kia của Đặng Tâm Minh thì tới trường hay không cũng chẳng có gì khác nhau, hơn nữa người này có rất nhiều cuộc thi, công việc khác, nói tóm lại rất bận rộn, chẳng hạn như tháng nay đã bay tới thành phố khác làm cứu trợ rồi, càng không dám nghĩ tới cái cảnh Đặng Tâm Minh xuất hiện ở sân trường, đúng là hồng nhan họa thủy!
"Triển Nha cô cảm thấy tôi như thế nào?"
Đang ngẩn người trầm tư thì bị người trước mặt hỏi càng thêm lú lẫn.
" Hả! anh đương nhiên rất tốt rồi!" cô nói còn gật đầu chắc chắc
Tần Khống nhìn cô có chút buồn cười, câu này anh ta nghe thấy nhiều đến phát chán rồi
"Không phải! tôi hỏi tôi như thế nào.
"
Triển Nha cảm thấy cam bái người này, cô mỉm cười hà hà
"Anh rất đẹp trai, bao nhiêu người muốn lấy anh làm ông xã, bao nhiêu người sẵn sàng sinh khỉ con cho anh, anh còn rất tài năng, cũng không đến nỗi làm giá như mấy minh tinh ngoài kia, anh còn cho tôi và bạn tôi vé xem phim, anh rất tốt, anh là chồng quốc dân đó anh không biết sao?"
Tần Khống "! "
Sinh khỉ con cơ à?
Những lời này quả thực lần đầu anh ta được nghe, cảm giác thật là mới mẻ.
"Còn cô thì sao?" Tần Khống có chút nghi hoặc khi hỏi cô câu này
Triển Nha có chút không hiểu, đàn ông quả thực khó hiểu, một đại minh tinh thì cô càng không thể hiểu
"Tôi! tôi không hiểu anh muốn nói gì.
"
Tần Khống hơi nhướn mày
"Cô không muốn sinh khỉ con cho tôi à?
Cô "!