Chiều nay cô cùng Đường Tiểu Tịch tới xem Cố Tịch Nam Thi đấu bóng rổ, cô cũng không quá ngạc nhiên vì Cố Tịch Nam chơi bỏng rổ rất giỏi, cậu ta ngoài mặt có chút chơi bời nhưng bên trong vừa trưởng thành vừa cá tính.
Triển Nha hơi suy nghĩ, Đặng Tâm Minh thì sẽ chơi bóng rổ như thế nào nhỉ, không biết anh có biết chơi không, có giỏi như Cố Tịch Nam không?! cứ nghĩ tới người này tâm trạng cô gái nào đó lại trùng xuống!
Ngồi đờ trên khán đài, tiếng hét của mấy nữ sinh làm cô muốn nổ luôn cả lỗ tai, cô lười nhác dựa vào vai Đường Tiểu Tịch, cô nàng quay sang nhìn cô, Triển Nha chỉ có thể mếu máo
"Tiểu Tịch tớ thấy hơi mệt, cậu cho tớ mượn vai chút đi.
"
Âm thanh nơi đây huyên náo Đường Tiểu Tịch nhẹ gật đầu
"Mệt sao còn tới, hay là cậu về nhà nghỉ đi.
"
Thực ra thì cũng không tới mức đó!
"Không mệt nữa.
" Cô lắc đầu
Đường Tiểu Tịch nhìn xuống khán đài, thu hẹp tầm mắt về một chỗ
"Cố Tịch Nam ra sân, cậu mau tỉnh táo lại, không mệt nhất định cổ vũ cho cậu ta.
"
Dưới sự thúc giục của cô nàng Triển Nha đành ngồi thẳng người nghiêm túc nhìn xuống khán đài
Cố Tịch Nam nổi bật với bộ thể thao màu xanh, làn da trắng, khuôn mặt tuấn tú, mái tóc vàng đúng là sáng chói nhất sân!
Trận đầu tiên, Cố Tịch Nam đón bóng do đội mình chuyền qua, hừng hực khí thế đập bóng, đối thủ nhanh chóng chạy lên cướp bóng, cậu ta nhanh nhẹn tránh khỏi đối thủ giữ nguyên bóng trên tay, rất nhanh dừng lại nhảy lên ném bóng, quả bóng rổ bay theo đường cong hoàn mỹ thành công rơi vào rổ, thời gian tiếp tục trôi
"Bụp" ba điểm đầu tiên cho đội Cố Tịch Nam, khán đài một phen reo hò cỗ vũ, nức tiếng vỗ tay, không như bóng đá, bóng rỗ làm người ta yên tâm hơn nhiều, cô cùng Đường Tiểu Tịch vỗ tay Cố Tịch Nam từ dưới sân lướt mắt về phía khán đài dừng lại chỗ cô và Đường Tiểu Tịch mấy giây, môi hơi nhếch lên
"wow, soái chưa kìa.
"
"Cậu ấy cười đẹp quá!"
"Tớ thích cậu ấy mất rồi phải làm sao?"
"Tịch Nam cố lên!!!!!"
Triển Nha hiểu biết một chút về bóng rổ, có không thể không cảm khái Cố Tịch Nam quả thực chơi