Triển Nha chuồn khỏi Thượng Uyển bằng tốc độ nhanh nhất, kỷ lục nhất của mình, phải nói là đáng ghi vào lịch sử!
Cô không biết mình đến trường bằng cách nào nữa...
Là bay đến chăng...
Một, hai, ba...
Cô đứng ngẩn ra trong WC nữ của trường, nhìn mình trong gương, mái tóc buộc đại khái hơi rối, hai má ửng hồng, mắt long lanh, môi hơi đỏ, hơi thở có chút gấp gáp, cảm giác mờ ảo không chân thực ấy vẫn loanh quanh tâm trí cô
Nhanh trí tát nước vào mặt, đúng là đã khiến bản thân tỉnh tảo lên đôi chút!
Đặng Tâm Minh chỉ là tùy tiện thể hiện khác một chút, chỉ là có chút lưu manh hơn thường ngày một chút, nhưng tại sao cô cứ cảm thấy bản thân mình chính là sắp tự cháy rồi!!!
Điện thoại đổ chuông rồi tự tắt
Triển Nha vì ngẩn người mà trễ tiết mười phút...
Đầu óc cơ hồ lơ đãng, cảm xúc cư nhiên bị chi phối đi tám trăm dặm....
Cô thật sự không muốn nghĩ nhiều nữa T_T
Nằm sấp xuống bàn, người ngoài nhìn thấy thì lại tưởng cô chính là không có tiền trả nợ, trong lòng nảy sinh nhiều mâu thuẫn, cảm giác...!chính là thứ tình cảm đáng chết ấy đang làm loạn trong lòng mình
Nhưng sau tất cả...!nguyên lai đều do Đặng Tâm Minh gây ra mà thôi...
___
"Triển Nha..."
"Hộc, Hộc..."
Cố Tịch Nam hơi thở gấp gáp, trên trán lấm tấm mồ hôi, cậu ta nheo mắt nhìn cô, giọng nói có chút bất đắc dĩ
"Cậu không nghe thấy tôi gọi cậu sao?"
Triển Nha ngẩn người, hiện tại tan học, sinh viên tập trung rất đông, ồn tới như vậy cô quả thực khó mà nghe cậu ta gọi mình, nhìn quần áo Cố Tịch Nam có chút xộc xệch cô lắc đầu
"Xin lỗi, tôi vừa nãy không để ý"
Thế là bị cậu ta cốc đầu một cái
Đau!
Cô lấy tay ôm đầu sau đó lườm cầu ta, lại dám đánh cô!
Cố Tịch Nam nhẹ mỉm cười, ánh mắt mang tia dịu dàng, nụ cười ấy mơn man ấm áp, giống như đã gặp được chân ái...
"Đồ ngốc."
Cô cư nhiên quên cả đau, ngẩn ra nhìn cậu ta
"Hả?.."
Nhìn nét mặt ngốc nghếch này của cô, tâm tình Cố Tịch Nam bỗng tốt lên, cô bây giờ rất đáng yêu...
Như chú mèo nhỏ vậy!
Cậu ta thực sự thích cô như thế này, móng vuốt nhỏ nhè nhẹ gãi ngứa trái tim cậu ta, nếu được mãi như thế này thì thật tốt
Cố Tịch Nam nắm lấy cổ tay cô, Triển Nha nhất thời không kịp phản ứng, cứ thế bị cậu ta nhanh chóng kéo đi!!!
"Đi, tôi mời cậu đi ăn."
À...!là như vậy...
Triển Nha cũng không nghĩ nhiều, dù sao cô chính là không nỡ từ chối tấm lòng của cậu ta
Cô cùng Cố Tich Nam đi bộ bên vệ đường, nhìn ngoài vào quả thực rất giống một đôi, đầu cô còn đang vận hành những ý nghĩ lạ lẫm, máy móc bị Cố Tịch Nam kéo đi
"Cậu muốn ăn gì?" cậu ta kiên nhẫn nhìn cô
"Bánh kem, không cần vào trong mấy cái nhà hàng kia đâu, phía trước có tiệm bánh, tôi cùng cậu sang đó mua."
"Ở đây đợi tôi đi, tôi sang mua cho cậu."
Triển Nha hơi chun mũi nhưng ruốt cuộc nghe lời cậu ta, cảm giác có chút ngọt, Cố Tịch Nam thực sự quá tốt, nếu không phải trong lòng đã sớm thích người khác, cô sẽ thử đón nhận tình cảm ấy...
Xếp hàng trong tiệm bán đông nghịt khách, thấy cậu ta đứng phía sau, nhìn cậu ta lần lượt đi lên, nhìn cậu ta vui vẻ cười nói với nhân viên...!lúc lấy tiền thanh toán thì từ trong túi rơi ra một tấm ảnh, Cố Tịch Nam không để ý, Triển Nha nhìn đám người, tấm ảnh giữ bên người như vậy nhất định rất quan trọng, cô sợ người khác sẽ dẫm lên, cô gọi Cố Tịch Nam nhưng cậu ta lại không nghe thấy
Cô nhanh chóng đi sang đường, cô chỉ để ý tới