Edit+Beta: Thi Wattpad: NhaThi1789
Group FB: Sweet Candies
Lúc bước vào đây, Khương Thuấn Ngôn nắm chặt cổ tay Khương Từ không hề buông ra, đại sảnh bữa tiệc
được trang hoàng vô cùng hoa lệ, một đám nam nữ xinh đẹp đứng dưới ánh đèn pha lê lộng lẫy, tiếng
nói chuyện và tiếng cười rôm rả.
Chủ đề là gì?
Chỉ là những chuyện của một số nhà giàu trong vòng, đua đòi nói nhà mình tốt hoặc những thứ liên
quan đến lợi ích kinh doanh.
Trước khi mọi người chú ý bên này, Khương Từ đã khẽ nói với Khương Thuấn Ngôn: “Ann buông ra.”
Khương Thuấn Ngôn mặc một bộ tây trang cao cấp nghiêm nghị, nhìn có vẻ lạnh lùng cứng rắn, tính
tình và khí chất của anh thật ra gần giống nhau, đối đãi với phụ nữ chưa bao giờ học được một từ
mềm.
Anh cố ý cho mọi người trong bữa tiệc biết thân phận của Khương Từ, để cô cưỡi lên lưng cọp thì làm
sao có thể buông tha.
“Em Từ, anh biết đêm nay mẹ chồng em cũng ở đây, là vị nào?” Khương Thuấn Ngôn đây là tính toán
nhận họ hàng.
Chưa kể đến Khương Từ, sự xuất hiện của anh cũng bắt đầu thu hút sự chú ý của mọi người trong bữa
tiệc.
Trong xã hội thượng lưu ở thành phố S, bởi vì Khương Thuấn Ngôn đi dự tiệc vài lần, mọi người đều
ngầm truyền tin, bọn họ cũng biết một vị có bối cảnh hiển hách từ Bắc Kinh đến, thân phận lớn có
thể kết giao với anh về sau về mặt chính trị cũng có đường để đi.
Nhưng mọi người cũng biết, Khương Thuấn Ngôn có giao dịch làm ăn với Phó gia, cục vàng này đã bị
Phó gia nhanh chân đoạt trước.
Lúc này, trong đám người có người rất ngạc nhiên nói: “Người bên cạnh Khương Thuấn Ngôn…… Sao tôi
thấy quen mắt vậy?”
Lúc này bị nhắc đến, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Khương Thuấn Ngôn đang lôi kéo Khương
Từ.
Không chỉ quen mắt.
Người tinh ý vừa thấy là có thể nhìn ra thân phận của Khương Từ ở Phó gia.
Điều này cũng khiến mọi người khó hiểu, dù sao Khương Từ không phải con gái Phó gia mà chỉ là con
dâu, trước mặt mọi người lôi kéo với một
người đàn ông có quan hệ làm ăn với Phó gia.
—— Đây không phải công khai đội nón xanh cho Phó Thời Lễ sao?
Bên này, Kiều Doãn Yên đang cười nói với một cô gái cũng bị bạn bè bên cạnh đẩy đẩy: “Cô mau xem.”
“Đó không phải chị dâu cô sao.”
Ánh mắt Kiều Doãn Yên lướt qua liền nhìn thấy Khương Từ đang cử chỉ thân mật với một người đàn ông
xa lạ, đôi tay trắng nõn đoan trang đặt trên eo, đôi mắt hơi híp lại, cũng có chút suy nghĩ như
những người khác.
Những người khác, một vài vị danh viện trước đây từng qua lại bàn tán với nhau, cười châm chọc:
“Doãn Yên, chị dâu cô xuất thân từ gia đình bình dân cũng không sao cả nhưng cô ấy cũng gả đến Phó
gia mấy năm rồi sao vẫn học theo tác phong của giới giải trí vậy?”
Ăn trong bát lại nhìn trong nồi, mỗi tay quan hệ với một người, chỉ muốn trèo cao hơn.
Ôi, không sợ ngã chết sao?
“Nghe nói mẹ cô ấy gả vào hào môn năm lần, có mẹ như vậy cũng không có gì ngạc nhiên.”
Có một quy tắc trong vòng tròn, điều mà xưa nay họ coi thường nhất chính là những minh tinh tầng
lớp thấp kém từ giới giải trí trà trộn vào giới hào môn, cho nên xuất thân của Khương Từ cũng bị
chỉ trích rất nhiều.
Ai bảo cô gả vào Phó gia đâu, nhất định phải bị người ta nghị luận.
Kiều Doãn Yên không đáp lại lời nói của một vài vị danh viện, trong thâm tâm cô ít nhiều cũng có
chút xem nhẹ xuất thân và tác phong của Khương Từ.
Bình thường không muốn tiếp xúc với giới thượng
lưu thì thôi, sao vừa xuất hiện lại quét sạch mặt mũi Phó gia.
Cô khẽ cau mày, cảm thấy Khương Từ quá phóng túng.
Lúc này, giữa những ánh mắt, cách một khoảng, ánh mắt hai người chạm nhau trong vài giây.
Khương Từ cũng nhìn thấy Kiều Doãn Yên đang đứng xem diễn cùng một đám tiểu thư cao quý.
Cô đang
muốn nói chuyện với Khương Thuấn Ngôn nhưng lại bị một người cắt ngang trước.
“Khương Từ?”
Đường Yến Lan mặt một bộ sườn xám màu xanh ngọc cao quý đi vào, vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên.
Bà cũng nghe thấy tiếng nghị luận, đại sảnh bữa tiệc rất lớn, lại có không ít ánh mắt của rất nhiều
người đều dồn lại dây.
“Mẹ.” Nhìn thấy Đường Yến Lan, Khương Từ cuối cùng cũng thoát khỏi tay Khương Thuấn Ngôn.
Cô muốn mở miệng giải thích, nhưng nhất thời lại không tìm được lời nào.
Khương Thuấn Ngôn khoanh
tay trước ngực, cười như không cười nhìn.
Chỉ đợi ở đấy.
Đường Yến Lan sẽ không bao giờ trước mặt mọi người hỏi Khương Từ có phải bị bắt nạt không.
Rốt cuộc
thanh danh của một người phụ nữ bị truyền ra ngoài cũng không dễ nghe, đến cắt ngang sự dây dưa
giữa hai người, miệng chỉ nói: “Thời Lễ cũng ở đây, con nhìn thấy thằng bé chưa.” Khương Từ hiếm
khi tham gia những bữa tiệc như vậy, thứ nhất là cô bận, thứ hai là tính cách cô không phù hợp để
kết giao với mọi người.
Cho nên trong tình huống bình thường Phó Thời Lễ sẽ không tìm cô đến làm bạn nữ, kết quả bây giờ cô
đi cùng một người đàn ông khác, trường hợp lần này có chút xấu hổ, tâm tư mẫn cảm của Khương Từ
cũng nhận ra nụ cười cứng đờ của Đường Yến Lan.
Đường Yến Lan không hỏi không có nghĩa là những người hiểu chuyện sẽ không hỏi.
“Đây không phải là Khương tổng đến từ Bắc Kinh sao?”
Có người cười như không cười dừng ánh mắt trên người Khương Từ, sau đó lại nhìn về phía Khương
Thuấn Ngôn.
Thật giống như giữa hai người có bí mật gì không thể cho ai biết.
Khương Thuấn Ngôn hàn huyên vài câu với người đó, khuôn mặt lạnh lùng, trấn địnn vẻ mặt bình tĩnh,
giống như anh chưa mang vợ người khác đến tham dự bữa tiệc, còn chủ động vươn tay chào hỏi với
Đường Yến Lan chào hỏi: “Xin chào dì.”
Đường Yến Lan treo nụ cười trên mặt, không để vãn bối xấu hổ.
Rốt cuộc tất mọi người đều nhìn chằm chằm, tầm mắt Khương Thuấn Ngôn liếc nhìn xung quanh, mở miệng
nói: “Lúc trước vẫn chưa đến nhà thăm hỏi, là cháu thất lễ, lần này cháu……”
Tất cả mọi người ở đây đều nghe rõ lời anh nói, nửa câu sau chưa nói xong đã bị Khương Từ cắt
ngang: “Khương Thuấn Ngôn, không phải anh muốn tôi đưa anh đến gặp Phó Thời Lễ sao.”
Giọng nói của cô trở nên lạnh lùng, ánh mắt đen nhìn chằm chằm vào anh.
Bầu không khí có vẻ hơi kỳ
lạ, không nói nên lời.
Lời nói của Khương Thuấn Ngôn bị cắt ngang, anh cũng không tức giận.
Anh cười hiền lành vô hại với
Đường Yến Lan, nghiêng đầu lại nói chuyện với Khương Từ, ngữ điệu ôn nhu nói: “Đợi lát nữa được
không, anh muốn nói xong với mẹ chồng em.”
“……” Bây giờ anh đang giả bộ tính tình rất tốt.
Khương Từ kéo anh không nhúc nhích, liền kéo Đường Yến Lan: “Mẹ, trở về con sẽ giải thích với mẹ.”
Cô là bị anh dùng sức kéo vào yến tiệc, nóng lòng muốn vội vàng rời đi.
Khương Thuấn Ngôn tay đút
túi quần đứng tại chỗ, nói với bóng dáng cô: “Khương Từ, em cho rằng bỏ chạy sẽ không ai biết quan
hệ của chúng ta sao?”
Trong nháy mắt những tiếng nói xung quanh đều im bặt.
Mọi người đều trợn tròn mắt, có một vị tiểu thư họ Cao lúc nãy chế nhạo Khương Từ với Kiều Doãn
Yên, cười nhẹ: “Tình huống gì đây, chuyện tình tay ba sao?”
“Cao Viện, cô nói nhỏ chút.” Bên cạnh có người nhắc nhở.
Cao Viện nhìn Kiều Doãn Yên đoan trang, bình tĩnh lại xem quan hệ của Khương Từ và đại nhân vật đến
từ Bắc Kinh, tất nhiên muốn nói vài câu: “Hình như tôi còn nhìn thấy Khương tiểu thư trong bữa
tiệc, cũng chính là em họ Khương Thuấn Ngôn cũng đến.”
Nói chưa dứt lời, liền hợp tình hình đến lạ.
Tác phong của Khương Giang Nguyên ở thành phố S cũng giống như ở Bắc Kinh đều thích tham dự các bữa
tiệc trong vòng, cô nhìn thấy chỗ này có náo nhiệt, rốt cuộc cũng bị hấp dẫn.
Kết quả từ trong đám người lại nhìn thấy anh mình ở cùng Khương Từ.
[Anh mình? Đcm ]
Đột nhiên, giọng nói Khương Giang Nguyên xuyên qua người khác hét lên: “Anh, anh làm gì vậy.”
Khương Thuấn Ngôn nhìn thấy Khương Giang Nguyên cũng ở đây, đang muốn nói chuyện, Khương Giang
Nguyên bên này đã bùng nổ: “Cô đi theo anh họ tôi làm gì?”
Dáng vẻ dậm chân này giống như bắt được kẻ gian xảo.
Rất thú vị.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra hai người không đúng.
Đôi mắt đen nhánh của Khương Từ nhìn xung quanh, giọng nói lạnh lùng: “Anh em các người thích diễn
trò cho người khác xem đến vậy?”
Khương Thuấn Ngôn cau mày, thấp giọng cảnh cáo Khương Giang Nguyên một tiếng: “Nguyên Nguyên.”
Khương Giang Nguyên có chút nóng nảy, bởi vì cô dự cảm lần này anh họ đến thành phố S còn muốn tìm
Khương Từ hòa giải, chuyện này làm sao có thể!
Đôi khi, càng sợ, càng lấn tới.
“Anh, người ta đối với anh lạnh lùng như vậy sao anh còn cúi người trước cô ta, cô ta không quan
tâm đến anh đâu.”
Khương Thuấn Ngôn dưới ánh mắt xem kịch vui của mọi người đè thấp thanh âm nói với cô: “Em bớt nói
vài câu đi.”
Vốn dĩ Khương Từ có ấn tượng rất xấu về anh, bây giờ lại càng tệ.
Khương Giang Nguyên không nghe:
“Khương Từ cô có cốt khí thì đừng nhận.”
Cuộc trò chuyện giữa 3 người khiến tất cả mọi người nhìn thấy sương mù.
Cao Viện lại đứng lên nói
giúp Khương Giang Nguyên: “Khương Từ, cô có phải đã đắc tội với Khương tiểu thư không? Có hiểu