Editor: Ngải
Một lúc sau về đến nhà, mẹ Tư dùng ngữ khí nghiêm túc yêu cầu Tư Dật ngồi xuống nói chuyện với bà.
Tư Dật bị dáng vẻ này của mẹ hù dọa, ngoan ngoãn ngồi trên sô pha.
Ba Tư kéo kéo cà vạt, đi về hướng phòng ngủ: “Hai mẹ con nói chuyện đi, anh đi tắm rửa đã.
”
“Anh cũng ngồi xuống đây đi.
” Mẹ Tư vỗ vỗ vị trí trống bên cạnh mình.
Ba Tư nhướng mày, từ sau khi Tư Dật lên cấp hai, bọn họ rất ít tiến hành loại tam đường thẩm vấn này để tâm sự với Tư Dật.
Nhìn dáng vẻ của cô ấy xem ra là thật sự nghiêm túc.
“Tư Dật, con lại gây ra cái họa gì rồi?”
Tư Dật lắc đầu: “Không có, con không gây ra rắc rối gì.
”
“Vậy sao biểu tình của mẹ con nghiêm túc như vậy.
” Ba Tư suy đoán, “Có phải con lại kéo bè kéo cánh đánh nhau không?”
Mẹ Tư kinh ngạc: “Tư Dật con phản rồi, còn dám kéo bè kéo lũ đánh nhau? Tư Thanh Dương sao anh không nói cho em biết?”
“Con trai mà, chuyện bình thường, hơn nữa cũng không bị thương.
” Ba Tư rất không cho là đúng.
“Hiện tại tiểu đánh tiểu nháo, anh dung túng cho con bạo lực học đường, chờ sau này trưởng thành còn đến mức nào nữa? Chả lẽ em muốn gặp nó còn phải vào tù tìm?” Ánh mắt của mẹ nheo lại đầy nguy hiểm, ngữ khí lạnh lẽo, “Tư Dật, nếu con dám học cái xấu, cho dù ba con là chủ tịch tỉnh, mẹ cũng sẽ không để ông ấy bao che cho con.
”
“Chơi Liên Minh Huyền Thoại mà cũng là bạo lực học đường ạ?” Tư Dật nhướng mày.
Mẹ Tư nghe không hiểu: “Liên Minh gì?”
Ba Tư khụ khụ: “Em hiểu lầm rồi, bọn nó chỉ là chơi game thôi, không như em nghĩ đâu.
”
“À, chơi game à.
” Ngữ khí của mẹ Tư hoà hoãn, “Con cũng chơi game ít thôi, không tốt cho mắt đâu.
”
“Con nào có, mỗi ngày đều phải lên lớp tự học buổi tối, cuối tuần còn phải đi học đàn.
” Tư Dật xua tay, “Khai hắc cũng không tìm được người.
”
(Khai hắc: thuật ngữ mới nổi trong thời gian gần đây, đề cập đến hành vi của một nhóm người trong cùng một trò chơi, thành lập một nhóm để chơi trò chơi khi thuận tiện để giao tiếp, có thể là trực tiếp hoặc thông qua các công cụ)
“Khai cái gì hắc? Đen ăn đen à?”
“Giống như mẹ chơi mạt chược mà không gom đủ một bàn ý.
”
“Đúng là rất phiền.
” Mẹ Tư như suy tư gì gật gật đầu, ngay sau đó cảm thấy trọng điểm không đúng, “Không cho phép con học đánh nhau giống mấy tên lưu manh.
”
“Không ai dám chọc con, mẹ yên tâm đi.
”
“Cũng không được qua lại thân thiết với mấy tên lưu manh đấy.
”
Tư Dật tức khắc có chút u oán: “Mẹ, hồi cấp hai con đến khu vui chơi chơi trò gắp thú bông, mẹ mang theo mười mấy bảo an công ty mẹ bắt con đi, khiến ông chủ chỗ đó còn tưởng con bị bắt cóc nên báo cảnh sát, mẹ quên rồi sao?”
“……”
“Sau đó mọi người ở đó đều cho rằng nhà ta là xã hội đen, từ đó mỗi khi con vào khu vui chơi, ông chủ ở đó sẽ tự động nộp tiền lên, thế nên nhiều năm như vậy công lực gắp thú bông của con một chút cũng không tiến bộ được, mẹ quên hết rồi sao?”
Mẹ Tư á khẩu không trả lời được.
Tư Dật đứng dậy: “Còn có việc gì không ạ? Không có việc gì thì con lên lầu đây.
”
“Lên lầu làm gì?”
“Tắm rửa đi ngủ chứ sao nữa ạ.
”
Mẹ Tư thấy hơi sai: “Ngày mai các con được nghỉ, ngủ sớm như vậy làm gì?”
“Hôm nay lớp con có một bạn bị thương phải nằm viện, ngày mai bọn con hẹn nhau đến bệnh viện thăm cậu ấy.
”
Chuông cảnh báo của mẹ Tư vang lớn: “Con đi với ai? Có bạn cùng bàn kia của con sao?”
Tư Dật nghĩ nghĩ, gật đầu: “Có.
”
“Không được đi!”
Tư Dật có chút kinh ngạc nhìn mẹ, đến ba Tư cũng nhíu mày: “Em làm sao vậy, con đi thăm bạn học thì có vấn đề gì?”
“Không phải là vấn đề thăm bạn học, mà là con không thể đi cùng cậu bạn cùng bàn kia.
”
“Dạ? Tại sao ạ?”
Mẹ Tư nói lời thấm thía: “Tư Dật, con còn nhỏ, chuyện tình cảm con không hiểu đâu, có đôi khi phải đi đường vòng cũng bình thường, mẹ biết, nhưng mà con cũng không thể đi hết một con đường vòng, có phải không?”
Tư Dật ù ù cạc cạc, dứt khoát hỏi: “Mẹ, mẹ nói tiếng người được không?”
“Không được yêu sớm.
”
Tư Dật nhảy dựng lên: “Sao mẹ biết?”
Mẹ Tư tâm như tro tàn, quả nhiên, con trai của bà quả nhiên đã lầm đường lạc lối.
“Các con bây giờ còn nhỏ như vậy, có thể gánh vác trách nhiệm cho nhau sao? Hơn nữa các con căn bản không thích hợp.
” Mẹ Tư hạ quyết tâm nhất định phải cứu con trai.
Tư Dật không nói chuyện, nhưng ba Tư lại nói một câu: “Anh cảm thấy rất thích hợp mà.
”
“Tư Thanh Dương anh bị điên phải không!” Mẹ Tư quay đầu dùng ánh mắt khác thường nhìn chồng, “Tư Dật chính là con một của anh, nếu Tư Dật với đứa trẻ đó ở bên nhau, nhà họ Tư các anh phải tuyệt hậu, anh có biết không? Hơn nữa không phải anh muốn để Tư Dật làm chính trị sao? Nếu có vết nhơ này, cả đời này nó cũng đừng mong trà trộn được vào đến trung ương.
”
Ba Tư có chút dở khóc dở cười: “Sao em biết hai đứa nó ở bên nhau thì nhà họ Tư phải tuyệt hậu?”
“Mẹ, mẹ đừng ngậm máu phun người, hoá ra mẹ còn xem tướng à?” Vẻ mặt Tư Dật cũng rất phức tạp.
“Cái này còn cần đến xem tướng sao? Đây không phải là chuyện vừa nhìn là hiểu à!” Mẹ Tư kinh dị, “Chẳng lẽ khoa học kỹ thuật hiện đại đã phát triển đến như vậy?”
“Anh thấy thân thể đứa bé kia khá tốt mà.
” Ba Tư lẩm bẩm nói.
Các cụ thường bảo nhìn mông phụ nữ là biết có dễ sinh đẻ hay không, nhưng mà ngày thường đều mặc đồng phục dài rộng sao nhìn ra được, Tư Dật mỗi ngày cùng Cố Dật Nhĩ sớm chiều ở chung cũng không nhìn ra mông cô ấy lớn hay nhỏ, mẹ mới tới trường học có vài lần chẳng lẽ đã nhìn rõ ràng như vậy.
Nhưng mà lúc cậu cõng hay ôm cô ấy chẳng có chút áp lực nào, mông chắc cũng chẳng lớn được bao nhiêu.
Tư Dật vốn tưởng rằng mẹ mình là người phụ nữ thời đại mới, không để bụng thứ này, không nghĩ tới mẹ vẫn là dáng vẻ phong kiến cổ hủ.
“Con thích là được, không sinh được con cũng không sao” Vẻ mặt Tư Dật không sao cả, “Thật sự không được thì làm thụ tinh ống nghiệm là được.
”
Ba Tư tán dương gật gù: “Đúng là một người đàn ông.
”
“Hai người câm miệng!” Mẹ Tư chỉ vào hai ba con, bộ dạng hận rèn sắt không thành thép, “Bây giờ quả thật là thời thế khác xưa, tư tưởng hai người cũng thông thoáng quá, Tư Thanh Dương, anh cũng khai sáng ghê nhỉ, ngày thường cũng chơi không ít đúng không?”
Ba Tư dừng lại, có chút không vui: “Nói cái gì thế, bản thân cái từ yêu sớm đã là một mệnh đề sai lầm, tình yêu thì chẳng phân biệt sớm hay muộn, chỉ có trưởng thành hay không thôi, Tư Dật có người mà con nó thích là chuyện tốt, chỉ cần con không làm ra chuyện gì khác người thì chúng ta cũng không cần phải phản đối.
”
Tư Dật cũng không nghĩ tới ba cậu vậy mà lại không phản đối chuyện này, vốn tưởng rằng ba cậu vào Đảng mấy chục năm, tư tưởng đã sớm cổ hủ rồi.
“Ba, ba không phản đối sao?”
Ba Tư chớp chớp mắt: “Không phản đối, dù sao ba với mẹ con cũng là yêu sớm, còn sớm hơn con.
”
Tư Dật hăng hái, hai mắt phát sáng nhìn ba mẹ.
“Không phải vấn đề này.
” Mẹ Tư đánh gãy đối thoại giữa hai ba con, “Tóm lại con đi với ai cũng được, nhưng không được đi với bạn cùng bàn của con.
”
Tư Dật không biết sao mẹ lại nhắc đến Phó Thanh Từ, nhưng cậu thấy không sao cả: “Được, bọn con đi theo từng nhóm nhỏ là được rồi chứ.
”
“Ngay bây giờ, bật loa ngoài, gọi điện thoại cho bạn ngồi cùng bàn của con, nói con không thể đi cùng cậu ta, tự con