Chuyện kể ra bắt đầu từ khi hai người gặp mặt.
Đại khái hoàn toàn không nghĩ tới cô sẽ tìm tới chỗ này, thời điểm Lộ Thâm dưới ánh đèn bảy màu lóng lánh nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, còn tưởng rằng mình bị ảo giác.
Thẳng đến khi Diệp Phồn Tinh xuyên qua đám đông đi tới trước quầy bar, động tác lững thững cởi áo lông vũ cồng kềnh, lộ ra chiếc váy hai dây đính kim cương nhỏ, hắn mới nheo mắt, kinh nghi hoàn hồn.
"Sao em lại tới đây?!"
Diệp Phồn Tinh liếc hắn một cái, hừ nhẹ: "Anh là ai? Em quen anh à?"
Lộ Thâm: ". . ."
"Bartender, cho tôi một ly Long Island Iced Tea[1]."
Sau quầy bar một người pha chế đang thể hiện kỹ năng điêu luyện của mình nghe thấy, hướng Diệp Phồn Tinh giơ một cái OK.
Lộ Thâm trầm mặc một lát, đau đầu không thôi: "Diệp Phồn Tinh, đây không nơi em nên tới."
"Dựa vào đâu? Quán bar các anh mở cửa còn không phải vì làm ăn buôn bán à? Hay là anh trai nhỏ này sợ em không trả nổi "tiền rượu" cho anh?"
Diệp Phồn Tinh nói tới đây, cánh tay dài mảnh khảnh trắng nõn giơ lên, từ trong túi xách lấy ra 3 tấm thẻ ngân hàng ném lên quầy bar: "Yên tâm đi, chị có rất nhiều tiền."
Thiếu nữ nâng cằm dương mi, khuôn mặt minh diễm tinh xảo tràn đầy khiêu khích, trong mắt cất giấu ủy khuất không chịu nổi, như đang nói: Nếu không phải vì anh luôn trốn tránh em thì em phải vất vả đến đây tìm người ư?
Lộ Thâm: ". . ."
Lộ Thâm biết cô ương bướng nhưng không ngờ sẽ bướng đến như vậy. Lại nhìn thấy rất nhiều ánh mắt của đàn ông xung quanh đều đang nhìn bên này, hay nói chuẩn hơn là nhìn cô.
Ánh mắt hắn trầm xuống, rốt cuộc vẫn đi lên trước giúp cô thu dọn thẻ vào túi nói: "Đừng náo loạn nữa, về đi. Điều nên nói tôi cũng nói rõ ràng rồi, em đừng lãng phí thời gian trên người tôi nữa, vô dụng thôi."
Ngữ khí hắn hờ hững, ánh mắt cũng không nửa điểm dao động, Diệp Phồn Tinh nhìn tới bực mình, quay đầu đem ly Long Island uống một hơi cạn sạch.
"Anh sẽ không cho là em tới vì anh đi? Nghĩ nhiều quá rồi, em tới vì thất tình mua say, anh đừng tự mình đa tình!"
Nói xong vẫy tay nói một loạt tên rượu cho bartender: "Những loại tôi vừa gọi, một loại 3 ly!"
Bartender sửng sốt, trêu chọc liếc mắt nhìn Lộ Thâm: "Được!"
Lộ Thâm: ". . ."
Lộ Thâm xoa xoa mi tâm, muốn nói gì thì đột nhiên cách đó không xa có người gọi tên hắn, bảo hắn qua nhanh.
Lộ Thâm quay đầu nhìn thoáng qua, hóa ra là vị khách bàn vừa rồi hắn phụ trách uống quá nhiều, bắt đầu động tay động chân với người ta.
Mắt thấy có chuyện xảy ra, Lộ Thâm không thể không đi trước.
Diệp Phồn Tinh thấy hắn cứ thế ném mình mà đi, tức giận uống ba ly cocktail lớn. Nhưng cô mới không vì mỗi thế mà suy sụp rồi từ bỏ chạy lấy người đâu, Lộ Thâm. . .
Cô hôm nay phải ép hắn nói ra lời thật lòng mới thôi!
Nghĩ như vậy, trong đầu cô một mảnh ý chí chiến đấu mạnh mẽ, lưng dựa trên quầy bar ánh mắt gắt gao nhìn theo bóng hắn.
"Người đẹp quen Tiểu Lộ nhà chúng ta sao?"
Bartender thấy Lộ Thâm đi rồi, nhịn không được mở miệng đến gần -- không có biện pháp a, ai bảo Diệp Phồn Tinh lớn lên xinh như vậy. Đặc biệt là khi cô vuốt tóc, lưng dựa vào quầy bar, vô thức lộ ra đường cong yểu điệu và cánh tay trắng nõn nà, càng thể hiện một cỗ ưu nhã cùng loại phong tình ngây ngô, khiến người ta khó có thể dời mắt.
Diệp Phồn Tinh lại không thèm để ý tới hắn, lúc này trái tim lẫn ánh mắt của cô đều là Lộ Thâm, làm gì còn tâm tư để ý tơi người qua đường a.
Bartender thấy thế cũng không bực, cười mỉa một tiếng rồi thức thời thu hồi tâm tư săn bắt.
Nhưng hắn dừng lại cũng không có nghĩa là người khác cũng thế.
Chỉ một lúc sau, Diệp Phồn Tinh đã nhận được 5 6 ly mời rượu từ người lạ.
Diệp Phồn Tinh: ". . ."
Những người này thật phiền, cản trở cô nhìn Lộ Thâm!
Cô không kiên nhẫn nhíu mày, đang muốn đẩy thanh niên tóc hồng cười vẻ mặt cực kỳ tự tin trước mặt ra, thì Hầu Tử mặc chế phục màu đen giống Lộ Thâm từ trong đám đông xông tới.
"Phồn Tinh? Thật là em a, anh còn tưởng rằng mình nhìn nhầm! Sao em lại ở đây?"
Hắn vừa nói vừa như vô tình đẩy thanh niên tóc hồng ra, người nọ nóng nảy lại sợ mất phong độ trước mặt người đẹp nên đành nén khó chịu trừng Hầu Tử một cái, tạm thời tránh ra.
Diệp Phồn Tinh nhìn phương hướng Lộ Thâm, lại thấy nơi đó đã giải quyết xong, Lộ Thâm cũng biến mất.
". . ."
Người này trừ bỏ trốn cô