Có Ba Là Tiên Đế

Pháp Khí Trái Đất


trước sau

CHƯƠNG 22: PHÁP KHÍ TRÁI ĐẤT

Người đàn ông trung tuổi mập lùn ôm người phụ nữ xinh đẹp trong lòng, hai mắt thi thoảng lại liếc qua trên người Ngạc Triển Linh như đang nói: Thấy không, tên bạn trai quỷ nghèo khó của cô căn bản không mua nổi những miếng ngọc thạch cao cấp này, chỉ có thể “không ăn được nho thì nói nho chua”, nói chất của ngọc thạch kém! Chỉ có theo tôi thì cô mới có thể vung tiền như rác, muốn loại trang sức cao cấp nào, tiện tay là có thể mua được.

Nhưng mà…

Lúc này Ngạc Triển Linh không hề liếc mắt nhìn người đàn ông trung tuổi mập lùn ấy.

“Mời ngài Sài chờ một lát.”

Cô ta lấy ra một chiếc di động xinh xắn, gọi một cuộc điện thoại.

Một lúc sau, một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi có dáng vẻ như quản lý, vẻ mặt cung kính bước nhanh tới.

“Rất xin lỗi cô Ngạc, tôi tới muộn.”

“Vừa rồi Tổng Giám đốc Ngạc đã gọi cho tôi rồi, tôi sẽ đưa cô và ngài Sài đến phòng sưu tập luôn.”

Cô quản lý lộ vẻ áy náy, cung kính nói.

“Trong phòng sưu tập của anh hai tôi đều là đồ quý hiếm, phẩm chất ngọc thạch độc đáo, cũng có sưu tập qua một vài loại ngọc cổ hoặc trang sức khác. Có lẽ ngài Sài có thể sử dụng được.”

Ngạc Triển Linh khẽ nói.

“Ồ?”

Sài Diên nhẹ nhàng gật đầu.

Dù ngọc thạch được sản xuất trong thời hiện đại có chất nước tốt thế nào thì linh tính cũng có hạn.

Nhưng ngọc thạch thời cổ đại lại khác!

Trung Quốc thời cổ đại cũng là thời đại tiên pháp.

Cường giả tu tiên nhiều vô kể.

Ở thời cổ đại, Trái đất tràn ngập linh khí, có không ít ngọc thạch có thể hấp thu được linh khí và tích trữ ở bên trong. Thậm chí có vài loại ngọc thạch có thể được người tu tiên luyện thành pháp khí có uy lực tối cao.

Ngọc thạch cổ đại của Trung Quốc không khác với linh thạch Tiên giới cho lắm.

Nếu có thể tìm được ngọc cổ như thế để thay thế linh thạch, bố trí trận pháp cũng không có vấn đề gì.

“Cô Ngạc, ngài Sài , mời hai người qua bên này!” Cô quản lý dẫn theo hai người Sài Diên đi về phía phòng sưu tập phía bên kia.

Người đàn ông trung tuổi mập lùn cách đó không xa thấy Sài Diên với Ngạc Triển Linh đi theo quản lý thì sững sờ.

“Bọn họ đi đâu vậy?” Người đàn ông trung tuổi mập lùn hỏi cô nhân viên phục vụ trước mặt.

“Thưa ngài, hai ngài ấy đi đến phòng sưu tập của Trang sức Kim Trạch chúng tôi.” Cô nhân viên mỉm cười nói.

“Phòng sưu tập à? Chỗ đó chắc cũng có trang sức ngọc thạch không tệ nhỉ? Cô dẫn tôi qua đó xem thử!” Người đàn ông trung tuổi mập lùn lớn tiếng nói.

“Rất xin lỗi ngài!”

Cô nhân viên lễ phép cười.

“Trang sức châu báu trong phòng sưu tập bên kia thấp nhất cũng là ba tỷ , bình thường không bán ra ngoài. Trang sức Kim Trạch chúng tôi có quy định, chỉ những khách hàng có thẻ Vip đen trong tay mới có thể đi vào phòng sưu tập.” Cô nhân viên nói.

“Tôi có thẻ vàng cũng không được à?” Người đàn ông trung tuổi mập lùn hơi tức giận, lấy một tấm thẻ vàng ra.

“Rất xin lỗi ngài, bên chúng tôi với mức giao dịch ba trăm triệu là có thể có được thẻ vàng, nhưng thẻ bạch kim lại yêu cầu mức giao dịch một lần là 2 tỷ 640 triệu .”

“Còn thẻ Vip đen……”

“Chỉ có Tổng Giám đốc Ngạc của tập đoàn Kim Trạch chúng tôi đích thân tặng mới có thể nhận được thôi.”

Cô nhân viên mỉm cười nói.

“Cái gì?” Người đàn ông trung tuổi mập lùn trừng mắt: “Hai người vừa rồi có thể có thẻ Vip đen à?”

“Bọn họ không có thẻ Vip đen!”

Đúng lúc này, cô quản lý mới đưa Sài Diên và Ngạc Triển Linh đi đã quay về.

“Nhưng cô gái vừa rồi là cô chủ của Trang sức Kim Trạch chúng tôi!” Cô quản lý mỉm cười trả lời.

Người đàn ông trung tuổi mập lùn trợn trừng mắt, đờ người ra tại chỗ.

Lúc này, Sài Diên với Ngạc Triển Linh đã đi vào phòng sưu tập.

Phòng sưu tập này có diện tích không nhỏ, ở giữa có khu nghỉ ngơi giám định đồ vật, trên bốn bức tường xung quanh có bốn cái kệ bằng gỗ tự nhiên, trưng bày đủ loại đồ sưu tập quý hiếm.

Ngoại trừ ngọc thạch, trong này còn có không ít các đồ châu báu quý giá, thậm chí đồ cổ, tranh chữ.

Sài Diên đi lững thững trong phòng, ánh mắt nhìn lướt qua những món đồ sưu tập.

Trong phòng sưu tập có mấy miếng ngọc cổ nhưng linh tính đều có hạn, cũng không hợp với yêu cầu của Sài Diên .

Sài Diên đi dọc theo bốn kệ gỗ, nhìn hết hơn nửa mà gần như không tìm được một miếng ngọc cổ hay bảo vật nào phù hợp với yêu cầu của anh, anh hơi thất vọng.

“Hả?”

Nhưng khi đi qua khu tranh chữ, Sài Diên chợt dừng lại.

Ánh mắt anh dừng lại trên một bức tranh cung nữ được treo mở.

“Đây là tranh cung nữ của Đường Dần đời nhà Minh, là anh hai tôi mua được ở hội bán đấu giá Sotheby's ở Hồng Kông với giá không rẻ.”

Ngạc Triển Linh đi theo Sài Diên , cô ta khẽ nói.

Sài Diên quan sát bức tranh cung nữ.

Bản tranh cung
nữ này có phong cách cổ xưa, nét vẽ kỳ lạ, chắc hẳn là đồ thật.

Anh cẩn thận xem xét, bức tranh cung nữ này rất đáng để nghiên cứu, ống cuộn cũng được làm bằng gỗ Tử Đàn, qua thời gian dài, lớp hồ bao vẫn còn dày.

Mặt khác trên bức vẽ cung nữ không chỉ có mỗi con dấu của Đường Dần ra, còn có một con dấu tên là “Vương Bá Cốc”.

“Bức tranh này từng được Vương Bá Cốc thời nhà Minh cất giữ à?”

Sài Diên thuận miệng hỏi.

“Đúng vậy, Vương Bá Cốc thời nhà Minh là một nhà sưu tập lớn cũng là một đại sư về bồi tranh. Bức tranh này từng được ông ấy cất giữ, cũng do đích thân ông ấy bồi tranh.”

“Anh hai tôi mua được bức tranh này vốn muốn bồi tranh lại một lần nữa. Nhưng bởi vì nó được Vương Bá Cốc đích thân bồi tranh rồi nên đành bỏ qua.”

Ngạc Triển Linh nói.

“Thì ra là vậy.”

Sài Diên khẽ gật đầu.

Anh vươn tay ra, cầm ống cuộn Tử Đàn phía dưới bức tranh cung nữ và vỗ nhẹ một cái.

Bộp!

Ống cuộn bằng gỗ Tử Đàn tự nhiên lại kêu bộp một tiếng và tách ra theo chiều dọc, chia làm hai nửa chỉnh tề!

Ở trong ống cuộn có sáu đồng tiền cổ xưa nằm vô cùng ngay ngắn!

“Gì vậy?” Ngạc Triển Linh ở phía sau sửng sốt. Cô ta không ngờ ở trong ống cuộn Tử Đàn của bức tranh cung nữ này còn có một cơ quan khác, cất giấu thứ đồ khác.

Bút tích trên bức tranh cung nữ là của Đường Dần, đại sư Vương Bá Cốc thời nhà Minh tự mình bồi tranh và giữ gìn hoàn hảo, căn bản sẽ không có người nào muốn đi phá hỏng nó, tất nhiên sẽ không có ai phát hiện ra sáu đồng tiền trong ống cuộn Tử Đàn này.

Chỉ có Sài Diên có Pháp nhãn Thái Hư mới liếc mắt một cái đã nhìn ra được ảo diệu trong đó.

“Đây là tiền đồng à? Sao nó lại được giấu ở đây?” Ngạc Triển Linh cảm thấy kì lạ, lẩm bẩm hỏi.

“Thiên Thánh Nguyên Bảo?”

Sài Diên thật cẩn thận lấy ra sáu đồng tiền cổ.

“Sáu đồng tiền cổ này với các cô thì chỉ là tiền cổ bình thường, có giá trị sưu tập nhất định.”

“Nhưng đối với tôi, chúng lại là thứ rất quan trọng.”

“Không biết cô có thể tặng lại cho tôi không?”

Sài Diên đặt sáu đồng tiền cổ trong tay và xoa nhẹ.

“Ngài Sài Diên cần thì cứ việc cầm đi.” Ngạc Triển Linh gật đầu.

Sau khi lấy đi sáu đồng tiền cổ, có thể gắn ống cuộn Tử Đàn của bức tranh cung nữ lại như cũ, giá trị của nó không hề giảm.

Sài Diên cần có thể lấy đi cả phòng sưu tập này cũng được, huống gì chỉ là sáu đồng tiền cổ.

“Cảm ơn!”

“Sài Diên tôi đã nhận lấy sáu đồng tiền cổ này, xem như nợ nhà họ Ngạc một ân tình!”

Sài Diên nghiêm mặt nói.

Ngạc Triển Linh sửng sốt.

Lúc trước anh em nhà họ Ngạc khẩn thiết cầu xin, bỏ ra một ngọn núi Vân Kỳ mới làm Sài Diên ra tay cứu chữa cho ông cụ Ngạc.

Mà bây giờ, sáu đồng tiền cổ này lại có thể làm Sài Diên nợ nhà họ Ngạc một ân tình à?

Chẳng phải là…

Giá trị của sáu đồng tiền cổ này thậm chí còn cao hơn cả một ngọn núi Vân Kỳ!

Sáu đồng tiền cổ này rốt cuộc có tác dụng đặc biệt gì……

Ngạc Triển Linh không biết sáu đồng Thiên Thánh Nguyên Bảo đó không chỉ là tiền cổ. Ở thời cổ đại, đồng tiền có thể chế thành pháp khí mạnh… Kim Tiễn Kiếm!

Theo như Sài Diên được biết, trong mộ cổ của Thuần Dương chân nhân – Lữ Đồng Tân đã từng khai quật được tiền cổ Thiên Thánh Nguyên Bảo. Sáu đồng Thiên Thánh Nguyên Bảo trong tay anh ẩn chứa linh tính khác thường, chỉ có người tu tiên thời xưa đeo nó quanh năm mới có thể tạo ra được hiệu quả như vậy.

“Sáu đồng tiền cổ này rất có khả năng là một phần pháp khí của Lữ Đồng Tân… Nhân Đạo Kim Tiễn Kiếm!”

Chỉ có sáu đồng tiền cổ nhưng đủ để tự hình thành pháp khí.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện