Có Ba Là Tiên Đế

Là Ai Rút Đi Linh Khí Ở Đây?


trước sau

CHƯƠNG 26: LÀ AI RÚT ĐI LINH KHÍ Ở ĐÂY?

Nghề chính của Chương Tào Đông thật sự không phải là cây cảnh.

Ông ta chính là một thầy phong thủy!

Nói chính xác là thầy phong thủy đứng đầu Hải Thành, thậm chí nổi tiếng trong cả tỉnh Đông Giang.

Lần này ông ta đến cửa hàng cây cảnh cũng là để chọn mua mấy gốc cây cảnh cho một người bạn lâu năm của mình.

"Ông nội, không phải biệt thự của ông Ngạc có phong thủy rất tốt sao?"

"Cháu nhớ trước đây khi xây dựng những biệt thự này, ông đã tự mình đi xem phong thủy!"

Cháu gái bên cạnh chớp chớp mắt, nghi ngờ hỏi.

"Khu biệt thự núi Vân Kỳ có phong thủy không tệ!"

"Đặc biệt là biệt thự cao nhất giữa sườn núi kia có phong thủy tốt nhất đấy!"

"Nhưng phong thủy tốt hay xấu còn phải xem là với người nào nữa."

Chương Tào Đông nghiêm mặt nói.

"Núi Vân Kỳ xem như là một khu đất linh mạch, linh khí tràn đầy."

"Biệt thự ở giữa sườn núi có dính linh khí, người bình thường ở đây có thể điều hòa cơ thể, tinh thần sảng khoái, khỏe mạnh. Lâu ngày, đầu óc tư duy cũng sẽ càng thêm nhạy bén, tham gia vào giới kinh doanh hay chính trị đều có lợi cả."

"Nhưng ông Ngạc của cháu lại khác!"

"Trước kia ông ấy luyện quyền đã tổn thương tới căn bản rồi."

"Thể chất suy yếu!"

"Ông ấy ở lại trong biệt thự đầy linh khí này sẽ rất dễ dàng 'yếu không chịu được bổ', càng ảnh hưởng đến sức khỏe của ông ấy!"

Chương Tào Đông nghiêm mặt phân tích nói.

"A, cháu hiểu rồi!" Cháu gái bên cạnh vội vàng gật đầu.

"Lại giống như một vài loại thuốc quá bổ dưỡng, người bị ốm trái lại không thể uống, sẽ yếu không chịu được bổ!" Cô ấy nói.

"Ừ, không khác là mấy!"

Chương Tào Đông khẽ gật đầu.

"Lần này ông tới cũng là muốn chọn mua mấy gốc cây cảnh bày ở các vị trí trong biệt thự cho ông Ngạc cháu."

"Có vài gốc cây cảnh có thể hấp thu trung hòa được linh khí, làm giảm bớt kích thích của linh khí đối với ông Ngạc của cháu, có lợi cho ông ấy."

"Chỉ tiếc là ông Ngạc cháu tính tình cố chấp, trước đây không tin những điều ông nói, bây giờ mới bị thua thiệt lớn..." Chương Tào Đông than khẽ.

"Thôi không nói nữa, đi chọn cây cảnh trước đã."

Ông ta vừa nói vừa bước nhanh vào trong cửa hàng cây cảnh để chọn..

Mà vào giờ phút này, Sài Diên lại dẫn theo Sài Vũ Nặc lên trên núi Vân Kỳ.

Sài Diên leo lên đỉnh núi Vân Kỳ, trực tiếp ném vô số hạt giống hoa trong phạm vi mười nghìn mét trên đỉnh núi.

Dưới tình huống bình thường, cho dù là có các điều kiện như nhiệt độ, độ ẩm vân vân thích hợp, những hạt giống hoa này muốn nẩy mầm mọc rễ cũng phải mất ba tới năm ngày.

Nhưng với Sài Diên thì căn bản không cần lâu như vậy.

Hạt giống mọc rễ nẩy mầm thật ra đều dựa vào năng lượng ẩn chứa trong hạt giống nhỏ bé kia.

Chỉ cần chúng mọc rễ, một ngày rễ sẽ mọc ra hơn mười centimet là bình thường.

Sài Diên sử dụng Tụ Linh trận, dưới linh khí gấp tám lần tẩm bổ, tốc độ những hạt giống này mọc rễ nẩy mầm sinh trưởng còn có thể tăng cao lên gấp nhiều lần!

Đỉnh núi Vân Kỳ luôn có mây mù bao quanh, đất đai ẩm ướt.

Sài Diên ném hạt giống ra, chúng nhanh chóng hút đầy hơi nước.

Trong phút chốc.

Tách! Tách! Tách! Tách!

Từng hạt giống nhỏ bé liền tách vỏ, rễ vươn ra và đâm vào trong đất, không ngừng hấp thu linh khí có trong đất.

Từng mầm non xanh mơm mởn nhú ra.

Thực vật sau khi mọc rễ nẩy mầm thường sẽ mọc lên không quá chậm. Lại giống như măng, chỉ một ngày có thể lên cao hơn mười centimet.

Ở dưới linh khí nồng đậm của Tụ Linh trận tẩm bổ, những cây non hoa cỏ trên đỉnh núi Vân Kỳ mọc lên gần như với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Chỉ trong chốc lát, khắp núi đồi đã là một mảng xanh biếc.

Nhiều nhất là hai tới ba giờ, cây cỏ lại có thể trưởng thành, có thể sinh ra nụ hoa, cuối cùng trăm hoa nở rộ khắp núi đồi.

"Tới đây, Nặc Nặc, ba làm cho con một cái nhà cây, sau này nó sẽ là ngôi nhà nhỏ bé của chúng ta."

Sài Diên không để ý tới sự sinh trưởng của đám hoa cỏ kia.

Anh tìm mấy cây Tùng ở trên núi, chặt một vài cành to khỏe rồi chuyển tất cả đến bên cây Tùng ở trong Tụ Linh trận , làm nhà cây ở trên cây Tùng này.

Về sau bọn họ lên núi chơi, có thể nghỉ ngơi ở trong nhà cây này.

Tốn ba, bốn giờ, Sài Diên mới tạm thời dựng được khung của nhà cây.

Lúc này đã trưa, Sài Vũ Nặc chơi cũng mệt nên muốn ngủ trưa. Sài Diên đặt cô bé ở trong nhà cây đơn sơ, bảo Tiểu Hoàng nằm bên cạnh. Chỉ một lát sau cô bé đã ngủ rất say.

"Mình đã tạo thành Tụ Linh trận, cũng đến lúc luyện thuốc cho ông cụ Ngạc rồi."

Tranh thủ lúc Sài Vũ Nặc ngủ trưa, Sài Diên chuẩn bị luyện thuốc.

Nguồn gốc căn bệnh của ông cụ Ngạc là do luyện quyền dẫn đến cơ thể bị tổn thương.

Ông ta đã từng tìm kiếm rất nhiều thánh thủ y đạo Trung Quốc tới khám chữa bệnh cho ông ta,
nhưng trước sau không thể nhổ tận gốc.

Cũng không phải những thánh thủ y đạo đó có trình độ y học không tốt.

Nguyên nhân chủ yếu nhất là bọn họ không hiểu về quyền!

Bọn họ không hiểu về môn quyền pháp mà ông cụ Ngạc đã tu luyện năm đó, tất nhiên không có cách nào chữa trị được tổn thương do quyền pháp đó tạo ra.

Mà Sài Diên lại khác, anh tu tiên năm trăm năm, đã chứng kiến qua rất nhiều quyền pháp võ kỹ cao cấp nhất của Tiên giới. Anh vừa liếc mắt nhìn qua môn quyền thuật kia của ông cụ Ngạc là có thể tìm ra được vấn đề, có thể lập tức sửa được.

Anh cũng hiểu rõ về tổn thương do quyền pháp gây ra.

Biết được nguồn gốc căn bệnh, muốn chữa trị tất nhiên không khó.

Sài Diên thoáng di chuyển, nhổ ít cây cỏ ở trên đỉnh núi Vân Kỳ.

Theo thứ tự là Thược Dược, Phượng Tiên, Đan Quế, cúc Vạn Thọ.

Chỉ cần dùng những hoa cỏ cây non này để chế luyện đan dược kéo dài tính mạng cho ông cụ Ngạc là đủ vậy!

Thảo dược có dược tính quá mạnh thì ông cụ căn bản không chịu nổi. Giống như nhân sâm chỉ có thể ngậm trong miệng để giữ lại tính mạng, nhưng quyết không thể dùng.

Muốn luyện đan dược chữa bệnh cho ông cụ Ngạc thì chỉ có thể dùng những loại hoa cỏ có dược tính tương đối thấp.

Sài Diên nhẹ nhàng vò nát những hoa cỏ cây non này ở trong lòng bàn tay, anh phát ra chân khí Đại Hoang trực tiếp ngâm luyện chúng trong lòng bàn tay.

Một làn khói trắng nhẹ nhàng bay ra khỏi kẽ ngón tay của anh.

Lòng bàn tay anh nóng lên, làm cho hơi nước trong hoa cỏ cây non bốc hơi.

Sau một giờ, trong lòng bàn tay của Sài Diên xuất hiện một viên đan dược màu đen chỉ lớn bằng bụng ngón trỏ, toả ra mùi thơm của cây cỏ.

"Tạm được rồi!"

"Uống viên đan dược này vào, chắc hẳn có thể ổn định được tình hình vết thương."

"Chờ qua mấy ngày nữa, sức khỏe của ông cụ Ngạc khá hơn một chút, sẽ bảo ông ấy xuống giường, luyện bộ quyền pháp mình đã sửa lại và dạy cho Ngạc Trúc Vy ."

"Cuối cùng có thể trị tận gốc những tổn thương đó!"

Trong lòng Sài Diên thầm nghĩ.

Sài Diên luyện xong đan dược liền gọi điện thoại cho Ngạc Triển Linh , bảo cô ta tới lấy thuốc.

Trong lúc đó, cô nhóc ngủ trưa cũng vừa lúc tỉnh lại.

Sau khi cơ thể Sài Vũ Nặc được Trúc Cơ đan cải tạo sơ qua, chất lượng giấc ngủ vô cùng tốt, ngủ trưa một tiếng là có thể hoàn toàn khôi phục lại sức lực.

"Ba ba mau nhìn này, hoa chúng ta trồng sắp nở rồi!"

Cô nhóc tỉnh lại, vừa liếc mắt đã thấy khắp núi đồi đều là cây cỏ tươi tốt.

Rất nhiều cây đã mọc ra nụ hoa, có lẽ sắp nở rồi.

"Nặc Nặc ngoan, ba và con cùng đi ngắm hoa nở nhé!" Sài Diên mỉm cười, bế cô nhóc lên, cho ngồi ở trên vai của mình.

Mà đúng lúc đó…

Vù vù!

Một chiếc xe Maybach màu đen chạy nhanh tới giữa sườn núi Vân Kỳ, dừng lại ở trước biệt thự nhà họ Ngạc .

"Đến rồi!"

"Bây giờ người nhà họ Ngạc đều đang ở bệnh viện số 1 Hải Thành. Vận nhi, chúng ta xuống xem một chút đã."

"Lần này ông chạy hơn nửa Hải Thành, mua được hai mươi gốc cây cảnh, hy vọng có thể thành công thay đổi phong thủy của biệt thự này, làm cho linh khí ở đây loãng một chút."

Cửa xe mở ra, Chương Tào Đông dẫn theo cháu gái Chương Vận từ trong xe bước ra.

"Hả?"

Nhưng chỉ trong nháy mắt, Chương Tào Đông chợt biến sắc.

"Không đúng!"

"Sao linh khí ở đây lại giảm đi hơn nửa!"

"Căn bản không nồng đậm như trước đây!"

"Chuyện gì xảy ra thế?"

"Là ai đã rút đi linh khí ở đây?" Chương Tào Đông kêu lên thất thanh.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện