Có Ba Là Tiên Đế

Không Xứng


trước sau

CHƯƠNG 28: KHÔNG XỨNG

Những bậc thầy thuật pháp, tinh thông trời đất, biết quỷ biết thần, thông thường đều là những người có tính tình quái đản.

Trong mắt họ, chúng sinh nơi trần thế, cũng chỉ là con sâu, con kiến mà thôi!

Nhưng người phàm dám quấy nhiễu đến quá trình họ đang tu luyện, đều có thể bị giết!

Theo như Chương Tào Đông nhìn thấy, Sài Diên lại có thể dẫn theo cô con gái nhỏ Sài Vũ Nặc lên núi, một khi quẫy nhiễu đến vị tiên có sức mạnh cao cường trên đỉnh núi kia, hậu quả nhất định không thể lường trước được.

Sài Diên thì không nói làm gì, nhưng sợ rằng ngay đến cả cô con gái bốn tuổi của anh ta, Sài Vũ Nặc cũng khó bảo đảm tính mạng!

Đợi Sài Diên xuống núi, ông ta nhất định phải nhắc nhở rõ ràng với anh ta.

“Hả? Là Chương Tào Đông sao?”

Khi hai ông cháu Chương Tào Đông nhìn thấy Sài Diên , đồng thời anh cũng nhìn thấy họ.

Nhìn thấy ông cháu họ, Sài Diên chỉ hơi bất ngờ, chứ không hề kinh ngạc.

Chương Tào Đông có phong thái không tầm thường, thân phận cũng không bình thường.

Qua lại với những người trong khu biệt thự trên núi Vân Kỳ này, cũng là chuyện bình thường.

Thậm chí……

Sài Diên còn cho rằng, bản thân Chương Tào Đông có khả năng cũng sống ở trên núi Vân Kỳ này.

Anh cũng không nghĩ nhiều, vẫn như cũ dẫn theo Sài Vũ Nặc , vừa dạo chơi, vừa xuống núi.

Khi đến biệt thự nhà họ Ngạc , đã là mười phút sau. Chương Tào Đông đợi ở dưới này, đầu lông mày đã sớm nhăn lại.

“Ôi!”

“Người bình thường không biết sự uy phong của tiên, không mau chóng xuống núi, vẫn còn nhàn nhã dạo chơi… Hắn không biết, hắn và cô con gái nhỏ của mình, đã đi qua cánh cửa của quỷ hay sao!”

Trong lòng Chương Tào Đông xót xa than thở.

“Xin chào lão Chương!”

Sài Diên xuống núi, cung kính chào hỏi Chương Tào Đông .

Lúc trước Chương Tào Đông nhắc nhở anh đừng mù quáng mua hoa, hoàn toàn có ý tốt, rõ ràng nhận thấy, nhân phẩm của ông già Chu này cũng không tồi.

Đối với thế hệ trước, Sài Diên đương nhiên sẽ đối xử lịch sự, cung kính.

“Tên nhóc này, cậu ở gần núi Vân Kỳ sao? Thường xuyên lên núi Vân Kỳ này à?” Chương Tào Đông , mở to hai mắt nhìn thẳng vào Sài Diên , nghiêm nghị hỏi.

“Đúng vậy.” Sài Diên gật đầu.

“Từ nay về sau, hai người phải tránh, tuyệt đối không thể lên núi Vân Kỳ này nữa!”

Chương Tào Đông vô cùng nghiêm nghị, trầm giọng nói.

“Trên núi Vân Kỳ này, tiềm ẩn rất nhiều nguy hiểm đáng sợ, hai người tùy tiện lên núi, dễ xảy ra những chuyện khó bảo đảm tính mạng. Cậu phải nhớ kỹ, không nghĩ cho bản thân mình, thì cũng phải nghĩ cho con gái, dù sao cũng đừng lên núi nữa!” Chương Tào Đông nói.

“Ồ?” Sài Diên nhíu mày.

Đỉnh núi Vân Kỳ này có nguy hiểm hay không, anh vô cùng rõ ràng. Chương Tào Đông khăng khăng không muốn anh lên núi, rốt cuộc ông ta có mục đích gì, khiến Sài Diên rất nghi ngờ.

“Hình như đỉnh núi Vân Kỳ này, không có gì nguy hiểm cả.” Sài Diên nói.

“Tóm lại, không để cậu lên núi, chính là không thể lên núi!”

“Nếu cứ lên núi, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện lớn!”

“Nghe theo lời khuyên này của tôi đi, cậu sẽ không bị thiệt thòi đâu.”

“Về phần nguyên nhân, tôi nói cho cậu biết, cậu cũng không hiểu. Tầm nhìn của cậu vẫn chưa đủ, có một số chuyện, cậu căn bản không hiểu, nhiều lời cũng không có tác dụng.”

Chương Tào Đông nghiêm nghị nói.

“Không nói nguyên nhân sao?” Sài Diên nhẹ lắc đầu.

“Ông Chương chắc cũng biết tính cách của tôi, không nói rõ nguyên nhân, sợ rằng tôi cũng không thể nghe theo.” Sài Diên bình thản nói.

“Cậu!” Chương Tào Đông tức giận.

Ông ta nhớ lại, tính cách Sài Diên hình như có chút cố chấp.

Trước đây ở của hàng hoa, ông ta khuyên Sài Diên đừng mua tất cả các loại hoa, nhưng Sài Diên vẫn ngang bướng mua toàn bộ.

Bây giờ, nếu như ông ta không nói õ nguyên nhân, Sài Diên căn bản sẽ không nghe theo ông ta, mai này sợ rằng vẫn sẽ tiếp tục lên núi!

“Cũng được thôi!”

“Cho dù cậu tin hay không, dù sao cũng phải nói với cậu!”

“Trên đỉnh núi Vân Kỳ này, có người vô cùng tài giỏi đang ẩn cư, bố trí trận pháp, tụ tập linh khí, biến đỉnh núi Vân Kỳ này trở thành chốn bồng lai. Nếu như cậu vẫn tùy ý lên núi, quấy nhiễu quá trình tu tiên của người này, nói không chừng sẽ bị họ lấy mạng! Trong mắt của những người đó, người bình thường giống như cậu, dù sao cũng chỉ là những con sâu, con kiến mà thôi, cũng chỉ như đất cát, bụi bặm! Chương Tào Đông cũng không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thể nói đúng sự thật.

“Ồ?” Sài Diên nhẹ nhàng gật đầu.

Anh ngược lại không ngờ rằng, Chương Tào Đông trước mặt này, vậy mà cũng là người trong giới thuật pháp.

Lại có thể nhìn ra manh mối trên núi, biết có người đang bày trận trên núi Vân Kỳ này.

Chỉ có điều, ông ta tuyệt đối không ngờ rằng, người bày trận chính là Sài Diên trước mặt đây!

Ông ta cho rằng, người bày trận phải là một người vô cùng tài giỏi, khinh người phàm, coi họ như những con sâu, con kiến, nếu quấy nhiễu, sẽ bị đánh chết.

“Người tài giỏi trên trái đất này, tính tình đều thô bạo như vậy sao?”

“Coi người phàm như con sâu, con kiến?”

“Nếu đụng đến họ, sẽ bị giết?”

Đầu lông mày của Sài Diên hơi nhăn lại.

Sự lo lắng của Chương Tào Đông hiển nhiên không phải không có căn cứ.

Nếu như những người tài giỏi trên trái đất này đều hiền lành, lương thiện, Chương
Tào Đông cũng không cần lo lắng cho hai cha con Sài Diên đến như vậy.

Rất rõ ràng, những người tài giỏi trên thế giới, đa phần rất thô bạo, coi người bình thường giống như con sâu, con kiến, tiện tay là có thể bóp chết. Chính vì nguyên nhân này, Chương Tào Đông mới nhất quyết khuyên Sài Diên đừng lên núi Vân Kỳ nữa, để tránh quấy nhiễu đến quá trình tu tiên của họ.

“Những người tài giỏi trên trái đất, thật sự cho rằng bản thân mình là tiên, là chúa tể sao?”

Sài Diên nghĩ đến những nữ đạo sĩ Từ Hàng Trai.

Trong mắt họ, trần thế vô cùng thấp kém!

Duyên phận trong cõi trần, nên bị cắt đứt!

Họ đóng kín cửa sơn môn lại, trăm năm không mở, chính là sợ khí bẩn của cõi trần, ô nhiễm linh khí trong “chốn bồng lai” của họ!

“Tiên, đơn giản cũng chỉ là người được ông trời ban cho sự tài giỏi!”

“Tự cho rằng bản thân mình tài giỏi, tu luyện cao thâm, liền khinh thường người bình thường sao?”

“Không xứng đáng làm tiên!”

“Nhất định sẽ có một ngày, để các người biết, thiên phú không đại diện cho tất cả. Các người cũng không có tư cách ngồi trên cao, rồi chỉ tay năm ngón!” Trong lòng Sài Diên thầm nghĩ.

Chương Tào Đông không biết người bày trận trên núi này chính là Sài Diên , Sài Diên cũng không giải thích.

“Cảm ơn ông Chương, từ nay về sau tôi sẽ chú ý.”

Sài Diên nói lời cảm ơn với Chương Tào Đông .

“Ừm, trong lòng cậu hiểu rõ là được, mau dẫn con gái trở về nhà đi!” Chương Tào Đông nghiêm nghị nói.

“Người như anh, dù sao cũng không cố chấp đến cùng. Trước đây, ông nội tôi khuyên anh đừng mua nhiều loại hoa như vậy, anh vẫn ngang bướng mua, tiêu tốn biết bao nhiêu tiền.”

“Trăm hoa đua nở trên núi Vân Kỳ này, chắc đều là hạt giống anh rắc đúng không?”

“Chỉ đáng tiếc, về sau anh không thể lên núi nữa. Cũng không còn cơ hội thưởng thức những bông hoa xinh đẹp này, lãng phí mất mấy triệu rồi.”

“Bây giờ, ông nội tôi khuyên anh đừng lên núi Vân Kỳ nữa, cuối cùng anh cũng đã không khăng khăng làm theo ý mình nữa.”

Chương Vận đứng bên cạnh Chương Tào Đông , cô cũng giống Sài Diên , lẩm bẩm trong miệng.

Sài Diên nhàn nhạt mỉm cười, không nói nhiều.

“Nặc Nặc, chúng ta về nhà thôi!”

Sài Diên ôm Sài Vũ Nặc lên, chuẩn bị xuống núi.

“Ba ba, không phải ba nói, chúng ta phải đi tham quan “căn nhà mới” của mình trước sao?”

“Còn phải ở đây đợi dì xinh đẹp nữa?”

Ngay lúc này,vcô nhóc lại giơ ngón tay nhỏ nhắn của mình ra, chỉ về phía biệt thự nhà họ Ngạc phía sau hai ông cháu nhà họ Chương.

Biệt thự nhà họ Ngạc , đã được Ngạc Triển Cường tặng cho Sài Diên .

Đây chính là “căn nhà mới” của hai cha con Sài Diên .

Lúc nữa, Ngạc Triển Linh sẽ lên núi hái thuốc, Sài Diên vốn dĩ có ý định, ở trong biệt thự này đợi Ngạc Triển Linh .

“Nhà mới?”

“Nơi này không phải là biệt thự nhà họ Ngạc sao?”

Nghe thấy lời nói ngây ngô này của Sài Vũ Nặc , hai ông cháu Chương Tào Đông sững sờ.

“Anh, cái người này lại dám đi lừa con gái mình, để làm gì vậy!” Chương Vận trợn trừng hai mắt, tức giận nhìn Sài Diên : “Căn biệt thự này, rõ ràng không phải của anh, anh lại nói đây là nhà mới của hai người. Trước mặt con gái anh, anh lại có thể hám giàu như vậy sao, những thứ rõ ràng không phải là của mình, lại nói là của mình. Cũng chả trách, lúc trước anh vẫn làm ra chuyện mình không có khả năng, không có đủ tiền, thì cũng đừng mua những loài hoa quý hiếm như vậy.”

“Anh làm như vậy, không chỉ có hại cho bản thân anh, mà còn ảnh hưởng đến quá trình trưởng thành của con gái anh, tạo nên giá trị quan sai lầm cho cô bé!”

“Hành vi này của anh, không xứng làm cha!” Chương Vận lạnh lùng hét lên.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện