Có Ba Là Tiên Đế

Có Thể Ép Tôi Ra Tay, Cô Rất Giỏi!


trước sau

CHƯƠNG 37: CÓ THỂ ÉP TÔI RA TAY, CÔ RẤT GIỎI!

Ba chiêu không thắng thì xem như tôi thua!

Hàn Dĩ Vân nói ra những lời này làm mọi người ở đây, bao gồm cả những sinh viên đại học Hải Thành trên khán đài cũng phải kinh ngạc.

Ban đầu, Lưu Sinh của Câu lạc bộ Taekwondo ra thi đấu, theo mọi người thấy thì bên Câu lạc bộ Võ Thuật Truyền Thống chắc hẳn cũng sẽ phái ra một nam sinh có vóc dáng tương tự tới quyết đấu với anh ta.

Cho dù Lưu Sinh không tính là vạm vỡ nhưng cũng cao 1m8, nặng hơn bảy mươi cân.

Mà Hàn Dĩ Vân thậm chí còn chưa tới năm mươi cân.

Dựa theo quy tắc tranh tài chính thức của Taekwondo, chênh lệch bốn cân xem như là một cấp. Hàn Dĩ Vân và Lưu Sinh hơn kém nhau tới bốn, năm cấp!

Hơn nữa Hàn Dĩ Vân là sinh viên nữ.

Bất kỳ loại vận động nào bao gồm cả võ thuật cận chiến, sinh viên nữ đều yếu hơn sinh viên nam.

Hàn Dĩ Vân ra thi đấu với Lưu Sinh , rõ ràng là lấy trứng chọi đá.

Nhưng… Hàn Dĩ Vân không những ra thi đấu, còn nói trong vòng ba chiêu không thắng nổi Lưu Sinh thì trực tiếp xem như cô ấy thua.

Nó đã cho thấy niềm tin mãnh liệt của cô ấy.

Điều này làm cho mọi người đều chấn động.

"Người đẹp này rốt cuộc là nhân vật nào vậy, đủ lạnh lùng, cũng đủ cao ngạo! Nhìn phong thái của cô ta tự tin như vậy, chắc hẳn cũng có chút bản lĩnh thật sự!"

"Có phải là cứu viện do Câu lạc bộ Võ Thuật Truyền Thống mời từ bên ngoài tới không?" "Tôi nghe nói, lần này Câu lạc bộ Võ Thuật Truyền Thống giao lưu với Câu lạc bộ Taekwondo có mời hai cứu viện từ bên ngoài tới, trong đó gồm một nam, một nữ. Tôi còn nghe nói bọn họ là đệ tử của tông môn võ đạo nào đó có thực lực không tầm thường. Có lẽ người đẹp này chính là một người trong số đó, cho nên đối mặt với Lưu Sinh , cô ta mới có lòng tin như thế.”

Có người nói.

"Cô ấy không phải là cứu viện từ bên ngoài tới."

"Vừa rồi khi người đẹp này tới, Lưu Sinh còn qua chào hỏi đấy."

"Hình như cô ấy là bạn học cùng lớp của Lưu Sinh , chính là sinh viên của đại học Hải Thành chúng ta."

"Hội trưởng Lư Khải và mấy hội phó Câu lạc bộ Võ Thuật Truyền Thống đều tương đối quen thuộc với cô ta. Chắc cô ta đã sớm gia nhập Câu lạc bộ Võ Thuật Truyền Thống của đại học Hải Thành." Có người nói.

Không phải là cứu viện từ bên ngoài à?

Chỉ là sinh viên của trường đại học Hải Thành thôi sao?

Nếu là sinh viên của đại học Hải Thành, vậy cũng chỉ có thể xem như là một "người yêu thích Võ thuật truyền thống Trung Quốc", không tính là "võ giả chuyên nghiệp".

Vậy cô ta nói trong ba chiêu đánh bại Lưu Sinh , khó tránh khỏi quá tự tin đi.

Lúc này, vẻ mặt Lưu Sinh thâm trầm.

Hàn Dĩ Vân nào chỉ khinh thường mình chứ?

Anh ta thấy đây gần như là sự sỉ nhục!

"Hàn Dĩ Vân , cho dù anh ở Câu lạc bộ Taekwondo không phải là cao thủ cao cấp nhưng vẫn tính là lực lượng trung kiên."

"Em dám khinh thường anh thì tất nhiên sẽ phải trả giá đắt!"

"Nhận một chiêu của anh đi!"

Lưu Sinh lạnh lùng nhìn Hàn Dĩ Vân , trong miệng quát lớn và bước nhanh tới giống như một tia chớp!

Ầm!

Chân phải của anh ta vung lên giống như cái roi, quét mạnh về phía bên sườn của Hàn Dĩ Vân , đồng thời chân trái đạp mạnh xuống đất, người bay lên cao và nhanh chóng xoay tròn, chân trái ngay sau đó liền đạp mạnh vào trước ngực của Hàn Dĩ Vân !

"Đá song phi trong Taekwondo!"

Trong sân vận động, một vài người yêu thích võ thuật nhìn thấy cảnh tượng như vậy đều tròn mắt kinh ngạc kêu lên.

Lưu Sinh vừa ra tay liền dùng tới cú đá song phi trong Taekwondo, ở trong Taekwondo tuyệt đối được xem là kỹ xảo cao cấp.

Người yêu thích Taekwondo bình thường có thể miễn cưỡng làm ra động tác này cũng xem như là hiếm có, muốn dùng nó vào trong thực chiến thì phải là cao thủ Taekwondo chân chính mới có thể làm được!

Ầm! Ầm!

Hai chân của Lưu Sinh lần lượt đá ra, ống quần ma sát mạnh với không khí, phát ra những tiếng vù vù.

Mà chính vào lúc này… Hàn Dĩ Vân đối mặt với thế tấn công của Lưu Sinh vẫn chẳng hề thay đổi sắc mặt, dưới chân di chuyển nhanh như chớp, nhẹ nhàng lướt đi, lập tức trượt ngang hơn hai mét và hoàn toàn né tránh được thế tấn công của Lưu Sinh .

Bịch!

Một đòn không trúng, Lưu Sinh hạ xuống đất.

Anh ta lại muốn ra chiêu tấn công tiếp.

Nhưng lúc này, Hàn Dĩ Vân đã lướt tới!

Chiếc áo khoác bằng vải kaki đột nhiên tung bay.

Ầm ầm!

Đôi chân phải thon dài của Hàn Dĩ Vân xuất hiện giống như ma quỷ, một chân quét ngang, đá vô cùng chính xác vào bụng Lưu Sinh .

Lưu Sinh nặng hơn năm mươi cân lại giống như bao tải rách nát, bay ngược ra ngã nhào xuống đất.

Mặt anh ta nhăn nhó và trắng bệch, mồ hôi lạnh tuôn ra, không ngờ căn bản không bò dậy nổi!

Một hiệp, Lưu Sinh … thua!

Nói chính xác là Hàn Dĩ Vân chỉ tránh thoát một chiêu tấn công đá song phi của Lưu Sinh rồi lại ra một chiêu, Lưu Sinh đã trực tiếp thua trận phải rút lui!

"Làm sao có thể như vậy được?"

Hai người giao đấu nhanh như chớp, có vài người chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên đã phân ra thắng bại. Lưu Sinh bị đá bay, sau một chiêu liền thất bại thảm hại. Trước đó Hàn Dĩ Vân nói ba chiêu không thắng thì xem như cô ấy thua, phần lớn mọi người đều cho rằng cô ấy quá tự phụ. Trong vòng ba chiêu đánh
bại Lưu Sinh là chuyện gần như không thể làm được. Mà vào giờ phút này, sự thật bày ra trước mắt, Hàn Dĩ Vân đánh bại Lưu Sinh căn bản không cần tới ba chiêu, làm cho mọi người thật sự thấy được thực lực võ thuật truyền thống của cô ấy.

Những thành viên mới bên phía Câu lạc bộ Võ Thuật Truyền Thống không biết rõ về Hàn Dĩ Vân đều vô cùng kinh ngạc.

Người khác không biết thực lực của Lưu Sinh , nhưng bọn họ biết rất rõ ràng.

Cho dù thực lực của Lưu Sinh không tiến vào top 5 của Câu lạc bộ Taekwondo nhưng tệ nhất cũng phải top 10, tuyệt đối là lực lượng trung kiên nòng cốt. Với thực lực của anh ta mà muốn quét ngang những thành viên mới của Câu lạc bộ Võ Thuật Truyền Thống cũng rất dễ dàng.

Nhưng… ở trước mặt Hàn Dĩ Vân , Lưu Sinh còn không đỡ nổi một chiêu.

Ở trong mắt bọn họ, thực lực của "bà chị cấp nguyên lão" này quá kì diệu!

"Dì út thật giỏi!"

"Dì út đúng là lợi hại!"

Gần như trong lúc tất cả mọi người trong sân vận động đang chấn động, tiếng ủng hộ trong trẻo của cô bé cũng truyền đến.

Trong lòng Sài Diên , hai mắt Sài Vũ Nặc chiếu sáng, vỗ tay tán thưởng và lớn tiếng khen ngợi dì mình.

Sài Diên có phần bất đắc dĩ.

Vừa rồi Hàn Dĩ Vân ra chân đá bay Lưu Sinh , trong nháy mắt đó, anh cảm nhận được rõ ràng hai mắt của cô bé trong lòng mình đều phát sáng.

Cô con gái nhỏ của nhà mình hình như cũng là một "nhóc cuồng chiến đấu".

Cô bé thấy người ta đấu võ nhưng căn bản không hề sợ hãi, còn có chút hưng phấn, khoa chân múa tay.

"Nếu ở Tiên giới, mình truyền cho con bé một ít huyền công tiên pháp, không đến mấy năm, Nặc Nặc chắc hẳn có thể lớn lên thành một Ma Nữ nhỏ chiến đấu..."

Trong lòng Sài Diên thầm nghĩ.

Sài Diên ngược lại quên mất, khi anh ở Tiên giới đã sát phạt ngang dọc cũng từng bị người ta xem là tên "cuồng chiến đấu".

Ba của Sài Vũ Nặc là vậy.

Không nói đến mẹ cô bé - Hàn Nghê Lăng , ít nhất dì của cô bé - Hàn Dĩ Vân dùng một chiêu đánh bại Lưu Sinh , cũng không phải là người hiền lành gì.

Thừa kế gien tốt của đời ba và mẹ, cô bé làm sao có thể là cô bé ngoan ngoãn được...

Đương nhiên, bình thường Sài Vũ Nặc rất biết điều cũng rất nghe lời, thật sự là cô bé ngoan ngoãn. Chỉ là trong gien trong xương cốt sẽ không thay đổi, tương lai tu luyện, phương diện chiến đấu sẽ không thua kém bất kỳ kẻ nào.

Sài Vũ Nặc lớn tiếng khen ngợi dì mình, kéo mọi người từ trong khiếp sợ quay về với hiện thực.

Ánh mắt tất cả mọi người nhìn Hàn Dĩ Vân đã hoàn toàn thay đổi.

Rất nhiều thành viên bên Câu lạc bộ Taekwondo nhìn Hàn Dĩ Vân với vẻ mặt kinh ngạc.

Trong ấn tượng của bọn họ, võ thuật Trung Quốc chỉ có động tác võ thuật đẹp mắt, nhiều lắm thì có thể tăng cường sức khỏe mà thôi.

So sánh về khả năng thực chiến thì nó căn bản kém hơn Taekwondo.

Nhưng vừa rồi Hàn Dĩ Vân dùng một chiêu khống chế kẻ địch, cô ấy đã thể hiện ra sức lực thật sự khiến bọn họ phải thán phục, làm cho bọn họ ý thức được mình không thể khinh thường võ thuật Trung Quốc!

Vẻ mặt Hội trưởng Câu lạc bộ Taekwondo - La Hải Lang thâm trầm.

"Sát chiêu của võ thuật truyền thống Trung Quốc - Tụ Lý Cước à?"

"Thật không ngờ Hàn Dĩ Vân không chỉ là người yêu thích võ thuật truyền thống Trung Quốc. Cô ấy còn thật sự nắm chắc thủ đoạn sát chiêu của võ thuật truyền thống Trung Quốc!"

"Thật hay cho võ giả Ngoại Kình!"

Hai mắt La Hải Lang sáng ngời, nhìn chằm chằm vào Hàn Dĩ Vân .

Cậu ta biết Hàn Dĩ Vân ra tay, một chiêu đánh bại Lưu Sinh đã đả kích nghiêm trọng lòng tin của các thành viên trong Câu lạc bộ Taekwondo.

Nếu không áp dụng hành động gì thì danh tiếng của Câu lạc bộ Taekwondo sẽ bị Câu lạc bộ Võ Thuật Truyền Thống hoàn toàn trấn áp!

"Tôi vốn không định ra tay trong trận thi đấu giao lưu này."

"Nhưng lúc này không ra tay cũng không được!" "Có thể thành công ép tôi ra tay, Hàn Dĩ Vân , cô… rất giỏi đấy!" La Hải Lang nhìn thẳng vào Hàn Dĩ Vân và nói thầm.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện