Có Ba Là Tiên Đế

Chỗ Dựa Của Cậu Chỉ Là Mây Bay


trước sau

CHƯƠNG 49: CHỖ DỰA CỦA CẬU CHỈ LÀ MÂY BAY

Ngạc Triển Linh lạnh lùng trực tiếp mở miệng, đuổi Trác Tinh Vân đi!

Giờ phút này, gần như tất cả mọi người có mặt trong bữa tiệc đều trợn mắt há hốc mồm. Chẳng ai ngờ tới kết quả sau cùng lại như vậy.

"Chuyện gì xảy ra thế?"

"Cô tư nhà họ Ngạc đứng ở bên phía Sài Diên kia?"

"Bởi vì Trác Tinh Vân và Sài Diên xung đột, cô ấy đuổi thẳng Trác Tinh Vân ra ngoài à?"

"Ở trong mắt cô ấy, Sài Diên quan trọng hơn nhiều so với Trác Tinh Vân? Sao có thể như vậy được..."

Trong đầu mọi người đều xuất hiện nghi ngờ như vậy. Tập đoàn Trác thị phía sau Trác Tinh Vân nằm trong top 3 ở Hải Thành, không kém hơn Tập đoàn Ngạc thị của nhà họ Ngạc là mấy. Trác Tinh Vân được gọi là "rồng Hải Thành", ưu tú nhất trong các thế hệ trẻ tuổi ở Hải Thành, tương lai rộng mở. Nhưng tất cả những điều này lại chẳng có gì to tát đối với Ngạc Triển Linh , còn xa mới có thể so sánh được với Sài Diên kia.

Sài Diên này lại là nhân vật nào?

Bạn học của Vương Văn Hải và Hoắc Cường à?

Một người bạn do Hàn Dĩ Vân dẫn vào sao?

Chỉ dựa vào những thân phận thì làm sao có khả năng khiến cho Ngạc Triển Linh coi trọng như vậy được?

Lúc này, Trác Tinh Vân cũng gần như đờ người ra, trên mặt đầy vẻ khó tin.

Cho dù Sài Diên đúng là khách của nhà họ Ngạc , Trác Tinh Vân và Sài Diên xung đột, Ngạc Triển Linh xuất hiện cũng có thể xoa dịu, hòa giải cho hai người.

Nhưng… Ngạc Triển Linh lại đuổi thẳng Trác Tinh Vân ra ngoài.

Rõ ràng trong mắt cô ta, địa vị của Sài Diên cao hơn Trác Tinh Vân rất nhiều!

Trác Tinh Vân chủ động qua trêu chọc Sài Diên, muốn đuổi Sài Diên ra ngoài, kết quả cuối cùng lại là bản thân mình bị đuổi.

Điều này xem như là tát thẳng vào mặt, làm cho thể diện của Trác Tinh Vân hoàn toàn quét ra rác rồi!

"Ngạc Triển Linh !"

"Dù sao tập đoàn Trác thị và Tập đoàn Ngạc thị cũng có các loại dự án hợp tác, hôm nay cô làm như thế, chẳng lẽ thật sự không sợ cá chết lưới rách sao?"

Trác Tinh Vân tức giận kêu lên, anh ta tính cứu vãn lại chút thể diện.

"Cút đi."

Ngạc Triển Linh thản nhiên nói, lại vô cùng lạnh lùng.

"Tập đoàn Trác thị sao?"

"Cậu thật sự cho rằng tập đoàn Trác thị không kém hơn tập đoàn Ngạc thị bao nhiêu, địa vị nhà họ Trác của cậu lại thật sự có thể sánh được với nhà họ Ngạc tôi à?"

"Cậu thật sự cho rằng bản thân cậu vô cùng xuất sắc, được gọi là con rồng Hải Thành thì có thể có tư cách nói chuyện ngang hàng với tôi sao?"

"Chỉ tiếc rằng những gì cậu nhìn thấy được dù sao cũng chỉ như mây bay thôi. Những gì cậu dựa vào chung quy không đáng để nhắc tới. Cậu lập tức rời khỏi đây, bằng không, cho dù ba cậu đích thân đến nhà cũng không cứu được cậu đâu." Ngạc Triển Linh thản nhiên nói.

"Cô..."

Giờ phút này, toàn thân Trác Tinh Vân lạnh giá.

Anh ta chợt ý thức được mình đối mặt với một tồn tại thế nào.

Tập đoàn Trác thị có thể so sánh được với tập đoàn Ngạc thị sao?

Đây đã là chỗ dựa lớn nhất của anh ta.

Nhưng trên thực tế, tập đoàn Ngạc thị chẳng là gì so với nhà họ Ngạc ...

Nhà họ Ngạc có thể dễ dàng thành lập được một tập đoàn Ngạc thị , chỉ là một Tập đoàn Trác thị, nhà họ Ngạc tiện tay cũng có phá hủy được!

"Xin... chào..."

Vẻ mặt Trác Tinh Vân vô cùng khó coi.

Trong miệng anh ta mãi mới nặn ra được hai từ này, anh ta không nói nhiều, lập tức quay đầu rời đi.

Anh ta dường như có thể cảm giác được, ánh mắt mọi người ở đây nhìn anh ta đầy giễu cợt và xem thường...

"Cậu chủ Trác!"

La Hải Lang ở bên cạnh vội vàng đuổi kịp.

Cậu ta quay đầu nhìn. Từ đầu đến cuối, Sài Diên đều ngồi ngay ngắn ở trên chiếc sô pha rộng rãi, trong tay cầm một ly rượu đỏ, tùy ý uống một mình.

Dường như tất cả mọi chuyện xảy ra trong bữa tiệc đều không liên quan gì tới anh vậy.

Anh không nói một câu nào nhưng Quản lý Từ chịu trách nhiệm quản lý khách sạn Kim Trạch năm năm, làm việc gì cũng thuận lợi đã trực tiếp bị đuổi việc.

Trác Tinh Vân - cậu chủ tập đoàn Trác thị, con rồng Hải Thành bị đuổi thẳng ra ngoài!

Rốt cuộc anh có năng lực lớn tới mức nào...

Nghĩ tới đây, La Hải Lang không khỏi cảm thấy sau lưng ớn lạnh, vô cùng sợ hãi khi nhớ lại. Trác Tinh Vân nhằm vào Sài Diên , trên thực tế trong đó có một phần do La Hải Lang gây xích mích. Bây giờ cậu ta mới hiểu được, Sài Diên rốt cuộc là tồn tại thế nào. Bạc Thiên Tầm – cường giả Bắc Thoái Môn gọi anh là tiền bối, Ngạc Triển Linh cũng gọi anh là ngài Sài Diên , cậu ta đã không có khả năng tưởng tượng ra địa vị của Sài Diên nữa...

Chỗ bãi đỗ xe của khách sạn Kim Trạch.

"Mẹ nó!"

Trác Tinh Vân hét lớn, đá mạnh vào cửa xe thể thao Ferrari màu lam nhạt của mình, sức đá mạnh tới
mức làm cửa xe lõm xuống.

Ò e ò e!

Xe thể thao Ferrari phát ra tiếng báo động chói tai.

Mấy người bảo vệ khách sạn gần đấy thấy được nhưng tất cả đều không dám tiến tới, rất sợ chọc giận cậu chủ của Trác thị.

"Cậu chủ Trác, có lẽ thân phận Sài Diên kia rất không tầm thường..."

La Hải Lang đi theo sau lưng Trác Tinh Vân, cậu ta khẽ khuyên bảo.

"Hừ, tôi thật ra muốn xem thử anh ta rốt cuộc có thân phận gì!"

"Không cho chúng ta vào đại sảnh bữa tiệc sao?"

Gương mặt Trác Tinh Vân dữ tợn: “Hôm nay tôi không đi, ở đây chờ tới khi anh ta đi ra!"

Ánh mắt La Hải Lang lúc sáng lúc tối, muốn khuyên nhưng lại nuốt nước bọt, cuối cùng không nói thêm lời nào.

Trong đại sảnh của bữa tiệc.

"Xin lỗi ngài Sài Diên , tôi không ngờ ngài lại đến sớm như vậy, đã để cho những người này xúc phạm tới ngài..." Vẻ mặt Ngạc Triển Linh thành khẩn, khẽ xin lỗi Sài Diên .

"Không việc gì, tôi cũng chỉ thuận đường nên đi cùng Dĩ Vân tới đây, tới sớm chờ một lát cũng không sao. Tôi đoán cô cũng bận nên không liên hệ với cô." Sài Diên nói.

"Ngài Sài Diên , còn có nửa giờ nữa thì buổi đấu giá mới bắt đầu, để tôi dẫn ngài lên tầng ba kia chờ vậy." Ngạc Triển Linh nói.

Cũng không phải tất cả mọi người đều có tư cách tham gia buổi đấu giá từ thiện lần này.

Nếu nói người tham gia bữa tiệc cộng thêm nam nữ đi kèm có thể có tới hai, ba trăm người, vậy cũng chỉ có khoảng hai, ba mươi người tham dự buổi đấu giá từ thiện mà thôi.

Dù sao, buổi đấu giá lần này có pháp khí được mang ra bán đấu giá, không đạt được tới cấp bậc đó thì không có tư cách tham dự.

Buổi đấu giá được tiến hành ở một phòng họp nhỏ trên tầng ba.

"Được, chúng ta đi tới đó trước cũng được."

Sài Diên khẽ gật đầu.

Trong đại sảnh bữa tiệc, ánh mắt của rất nhiều người đều tập trung ở trên người Sài Diên , bọn họ đều tò mò về thân phận thật sự của Sài Diên , anh muốn được yên tĩnh là không thể nào.

Anh dứt khoát lên tầng ba trước.

Dưới dự dẫn đường của Ngạc Triển Linh , Sài Diên bước nhanh lên tầng ba.

Hàn Dĩ Vân vẫn ở lại trong đại sảnh của bữa tiệc, cô ấy ngơ ngác nhìn Sài Diên và Ngạc Triển Linh rời đi.

Người bạn của Sài Diên chính là Ngạc Triển Linh sao?

Anh hẳn là nhận được lời mời của Ngạc Triển Linh tới tham gia bữa tiệc lần này à?

Con sói đuôi to này làm sao quen biết được với Ngạc Triển Linh – con gái nhà họ Ngạc vậy? Còn nữa, Ngạc Trúc Vy – cô chủ nhỏ nhà họ Ngạc hình như cũng quen biết với anh? Con sói đuôi to này mới trở về Hải Thành có mấy ngày đã quen biết với nhiều người như vậy, còn đều là phụ nữ...

Thật nực cười, khi mình dẫn anh ta vào còn cho rằng người bạn của anh ta là phục vụ ở đây...

"Sài Diên đáng ghét!" Hàn Dĩ Vân hận đến nghiến răng nghiến lợi.

"Dĩ Vân , không ngờ cô lại quen biết với Ngạc Triển Linh , cô đúng là giỏi giấu nghề đấy!" Hàn Dĩ Vân đang nghĩ ngợi thì mấy người phụ nữ đã xúm lại.

"Ha ha, chị Lưu, tôi không quen cô Ngạc..." Hàn Dĩ Vân cười gượng.

"Dĩ Vân , cô đừng giấu nữa, bạn cô là khách quý của nhà họ Ngạc , cô có thể không quen với người nhà họ Ngạc sao?" Một người phụ nữ mỉm cười nói.

"Cô Hạ, công ty giải trí Dĩ Vân của cô phát triển thế nào? Tôi nghe nói gần đây ngành đó của các cô cũng không mấy khởi sắc, có cần chú Tôn tôi đầu tư không?" Mấy sếp tổng trong giới kinh doanh Hải Thành đều cười bắt chuyện với Hàn Dĩ Vân . Hàn Dĩ Vân cảm giác được rõ ràng, mọi người trong đại sảnh bữa tiệc đã nhiệt tình với mình hơn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện