Có Ba Là Tiên Đế

Tối Nay Muốn Cậu Phải Chết


trước sau

CHƯƠNG 56: TỐI NAY MUỐN CẬU PHẢI CHẾT

“Chúc mừng ngài Sài !”

“Ngài Sài tuổi trẻ tài cao, làm chúng tôi đều bội phục.”

“Thuật pháp Nhập Đạo, võ đạo gần bằng Tông sư, có ngài Sài trấn giữ Hải Thành thì loại người yêu ma quỷ quái tất nhiên sẽ phải ngoan ngoãn rút lui!”

Người đứng đầu các thành phố của tỉnh Giang Đông đều chắp tay chúc mừng Sài Diên .

“Cảm ơn mọi người.”

Sài Diên chỉ khẽ gật đầu.

Anh dùng cả Hải Thành làm đạo tràng của anh, cũng là có suy nghĩ riêng của mình. Hôm nay, Ngô Mộc Nhai muốn đuổi Chương Tào Đông đi, độc chiếm giới pháp thuật Hải Thành, đến ngày mai không chừng sẽ có người có ý định với núi Vân Kỳ của Sài Diên . Anh phế bỏ Ngô Mộc Nhai, lấy khí thế mạnh mẽ tuyên bố Hải Thành là đạo tràng của mình, người ngoài không được nhúng tay vào, đây cũng là giết gà dọa khỉ, tránh cho một vài rắc rối trong tương lai.

“Tổng giám đốc Ngạc, pháp khí cuộn trục đồng cổ đã bị tôi phá hỏng, thanh kiếm nhỏ màu trắng bên trong cũng bị tôi luyện hóa rồi.”

“Như vậy đi, tôi sẽ luyện lại một món pháp khí thật sự để bồi thường cho anh.”

Sài Diên thản nhiên nói với Ngạc Triển Trình bên cạnh.

“Pháp khí thật sự à?”

Ngạc Triển Trình vừa kinh ngạc lại mừng rỡ.

“Ngài Sài , quyển trục đồng cổ vốn là mua cho ngài.”

“Cho dù tốn mấy chục tỷ nhưng miếng ngọc phỉ thúy trước đó đã giúp tôi kiếm được một khoản tiền lời, cũng có thể bù lại rồi.”

“Ngài Sài không cần phải bồi thường nữa.”

Ngạc Triển Trình nói.

“Không sao, tôi chỉ giúp anh luyện một món pháp khí nhỏ thôi.”

“Xem như là một ngọc phù hộ thân đi.”

“Vào thời điểm quan trọng, nó có thể giúp anh ngăn cản được một lần tấn công. Ừ, bình thường thì nó chắc hẳn có thể ngăn cản được một lần súng lục bắn gần người, hoặc là súng bắn tỉa ngắm bắn từ xa.” Sài Diên nói.

“Gì cơ?” Lúc này không chỉ Ngạc Triển Trình kinh ngạc, tất cả mọi người ở đây cũng đều chấn động tới biến sắc.

Ngọc phù hộ thân có thể ngăn cản được một lần súng lục bắn gần người, hoặc là súng bắn tỉa ngắm tầm xa à?

Điều này xem như là có thêm một mạng rồi!

Ngọc phù hộ thân như thế có giá trị cao tới mức nào thì không cần phải nói nhiều.

Những người đứng đầu các thành phố của tỉnh Giang Đông đều có gia tài bạc tỷ, trong quá trình làm ăn buôn bán sẽ không tránh khỏi xuất hiện một vài kẻ thù. Cho dù không phải là thù nhà nhưng cạnh tranh buôn bán sẽ có rất nhiều người ngóng trông họ chết đi.

Đại ca thế giới ngầm như Hàn Khôn, kẻ thù còn nhiều hơn rận trên người kẻ ăn mày, hơn nữa mỗi kẻ đều rất liều mạng. Mặc dù anh ta có Triệu Bằng luôn bảo vệ ở bên cạnh, nhưng đôi khi cũng khó có thể đề phòng hết được.

Trên người Hàn Khôn bây giờ vẫn còn lại sẹo do vết súng bị kẻ thù ám sát.

Lúc đó, phát súng kia bắn ngay sát tim anh ta, nếu lệch đi hai centimet nữa thì anh ta đã sớm đi chầu Diêm Vương rồi.

Cho nên anh ta vô cùng mong muốn có được ngọc phù hộ thân như lời Sài Diên nói.

“Ngài…… ngài Sài , không biết ngài có thể luyện bùa hộ mệnh như vậy cho họ Hàn tôi được không?”

“Họ Hàn tôi nhất định sẽ hậu tạ!”

Hàn Khôn bất chấp khó khăn, nhỏ giọng nói.

“Ừ, luyện ngọc phù này cũng không tính là quá khó.”

“Một cái chín mươi tỷ.”

“Nếu ai nghi ngờ thì có thể liên lạc với Tổng Giám đốc Ngạc. Đương nhiên, làm phiền mọi người tự cung cấp nguyên liệu ngọc thạch cần thiết để luyện ngọc phù.”

Sài Diên nghĩ một lát vẫn quyết định nói rõ ràng.

Trong tay anh có quá ít tiền, chẳng bằng nhân cơ hội này kiếm một ít.

Chỗ khó duy nhất khi luyện ngọc phù là cần phải tìm được ngọc cổ có linh tính. Loại ngọc cổ này quá khó tìm.

Nhưng mà…

Sau khi anh tìm được Tiểu kiếm Đồng mẫu thì vấn đề này đã được giải quyết dễ dàng.

Đồng Mẫu còn gọi là Đồng MẫuVạn Vật . Người tu tiên Trung Quốc thời cổ đại lấy trời đất làm lò, tạo hóa làm thợ, âm dương làm than, vạn vật là đồng. Đồng MẫuVạn Vật chính là chỗ tinh hoa của vạn vật, là một vật chất có linh tính vô cùng đặc biệt.

Nó có rất nhiều tác dụng đặc biệt.

Một tác dụng kỳ diệu trong đó là… trao linh tính cho ngọc thạch bình thường!

Một ngọc thạch bình thường khi kề sát Đồng mẫu Vạn Vật tối đa là ba phút sẽ có thể lây nghiễm linh tính, biến thành ngọc thạch có linh tính!

Mà ngọc thạch có linh tính có thể luyện bùa hộ mệnh, hoặc là dùng để bố trí trận pháp, trấn áp mắt trận.

Có thể nói, nhận được Tiểu Kiếm Đồng Mẫu đã giải quyết dễ dàng vấn đề lớn nhất luôn quấy nhiễu Sài Diên !

Anh không cần phải đặc biệt tìm kiếm ngọc cổ có linh tính nữa, ngọc thạch bình thường cũng có thể dùng được! Đương nhiên, cho dù là ngọc thạch bình thường cũng rất đắt tiền. Nhu cầu của bản thân Sài Diên chắc hẳn phải tốn rất nhiều tiền. Vừa hay những người đứng đầu các thành phố của Giang Đông đều cần ngọc phù hộ
thân, vậy thì để cho bọn họ cung cấp ngọc thạch, sau khi Sài Diên giúp họ luyện ngọc phù hộ thân, có lẽ một phần lớn số còn lại có thể dùng cho chính mình.

“Làm phiền ngài Sài cũng luyện cho họ Phùng tôi một cái ngọc phù hộ thân.”

“Bây giờ tôi sẽ chuyển khoản luôn cho Tổng giám đốc Ngạc!”

“Cả tôi nữa, cảm ơn ngài Sài ……”

Những người đứng đầu các thành phố Giang Đông ở đây gần như không do dự, tất cả đều muốn có ngọc phù hộ thân.

Bọn họ cũng không lo lắng Sài Diên sẽ lừa mình.

Có nhà họ Ngạc đảm bảo thì chẳng có vấn đề gì nữa.

“Ba ngày sau, ngọc phù sẽ đưa tới trong tay của các vị.”

Sài Diên ghi nhớ, lần này cần phải luyện hai mươi bốn miếng ngọc phù.

Đương nhiên, anh cũng có thu hoạch khá khủng khiếp.

Buổi đấu giá đã sắp kết thúc, những người đứng đầu các nơi đều lần lượt chào rời đi.

“Cô Ngạc tìm giúp tôi một căn phòng bí mật, tôi cần bế quan mấy tiếng.”

Sài Diên lại không rời đi, anh nói với Ngạc Triển Linh .

Tiểu kiếm Đồng mẫu Kiếm nhìn như đã sắp luyện hóa nhập thể, nhưng trên thực tế nó còn chưa hoàn toàn kết hợp với Sài Diên .

Muốn hoàn toàn luyện hóa, làm cho nó biến thành pháp khí bản mạng của mình, anh vẫn cần chút thời gian nữa.

Sài Diên dứt khoát quyết định mang nó đi luyện hóa ngay ở chỗ này!

“Được, tôi sẽ đi sắp xếp ngay bây giờ.”

Ngạc Triển Linh gật đầu.

“Đúng rồi, cô Hạ ở dưới tầng…” Ngạc Triển Linh nhớ Hàn Dĩ Vân đi cùng Sài Diên .

“Phiền cô giúp tôi nói với cô ấy, bảo cô ấy cứ về trước, chờ mấy tiếng sau tôi sẽ về, không cần để cửa cho tôi.” Sài Diên suy nghĩ một lát rồi nói.

“Được.” Ngạc Triển Linh gật đầu, cô ta không khỏi liếc mắt nhìn Sài Diên .

Không cần để cửa cho anh?

Chẳng lẽ…… mối quan hệ của ngài Sài với cô Hạ là cùng sống chung?

Không biết sao, trong lòng Ngạc Triển Linh có cảm giác là lạ.

Bên ngoài khách sạn Kim trạch.

Bữa tiệc từ thiện đã chấm dứt, mọi người tham dự bữa tiệc đều đã rời đi.

“Sài Diên !”

“Anh, tên củ cải hoa tâm này!”

“Anh tham dự bữa tiệc xong còn dám không về nhà à? Anh còn muốn ở lại chỗ của Ngạc Triển Linh qua đêm sao? Anh làm vậy không khiến chị tôi thất vọng sao?” Hàn Dĩ Vân cũng đi ra khỏi đại sảnh của bữa tiệc.

Cô ấy nghiến răng nghiến lợi, nói thầm.

Theo cô ấy thấy, Ngạc Triển Linh là con gái nhà họ Ngạc , siêu sao quốc tế vô cùng chói mắt, còn Sài Diên là một kẻ vô dụng, cậu chủ nhà họ Sài đã bị vứt bỏ. Đáng lý ra, cho dù Sài Diên ở lại khách sạn Kim Trạch qua đêm, anh và Ngạc Triển Linh cũng sẽ không phát sinh chuyện gì.

Nhưng không biết sao, sau khi biết Sài Diên ở lại đây, bảo cô ấy tự mình về trước, trong lòng cô ấy thấy không thoải mái.

“Anh có bản lĩnh thì đêm nay đừng về!”

Hàn Dĩ Vân tức giận khởi động xe, lao nhanh đi.

“Hả? Sài Diên kia không đi ra à?”

Hàn Dĩ Vân mới vừa đi, một người ở gần bãi đỗ xe khách sạn Kim Trạch đi ra.

Đó chính là Trác Tinh Vân.

Sắc mặt anh ta thâm trầm, ánh mắt lóe lên.

“Sài Diên , anh vẫn ở lại trong khách sạn sao?”

“Anh muốn người nhà họ Ngạc che chở cho anh à? Để xem bọn họ có thể che chở được cho anh bao lâu! Hôm nay, Trác Tinh Vân tôi sẽ bỏ thời gian, chờ anh ở đây!” Trác Tinh Vân siết chặt hai tay phát ra những tiếng rắc rắc.

Mà anh ta không chú ý tới một người với vẻ mặt dữ tợn, giấu mình trong chiếc áo bào đạo sĩ màu xám cách anh ta không xa.

“Thằng oắt Sài Diên , cậu dám phế bỏ tôi!” “Hôm nay Ngô Mộc Nhai tôi lại muốn cậu chết!”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện